Chương 2516 : Đùa giỡn Bất Tử Thiên Hậu


Cơ Tử Nguyệt nhìn Đế Thiên An một hồi, sao đó bạo gan :
Đại Đế, ngài thần thông quãng đại như vậy, có thể cho Tử Nguyệt thỉnh giáo một chút hay không?



Tiểu tặc miêu ngươi suốt ngày đánh chủ ý xấu
Đế Thiên An vươn tay búng nhẹ lên trán Cơ Tử Nguyệt đi đến.


Ai u!
Cơ Tử Nguyệt kêu lên, trong lòng mừng rở lại đến gần hơn, nủng nịu :
cái gì mà chủ ý xấu chứ, chẳng qua là đối với công tử ngưỡng mộ nha. Công tử là Đại Đế nha, mỗi một vị đều là ức vạn sinh linh thiên tài tuyệt diễm chấn nhiếp muôn đời



Nha đầu này so với bổn hoàng còn không biết xấu hổ
Hắc Hoàng một bên nhỏ giọng oán lấy.


Miệng nha đầu ngươi đúng là thật ngọt đấy!
Đế Thiên An cũng không để ý Cơ Tử Nguyệt chút tâm tư,

Cơ Tử Nguyệt trong lòng nở hoa, vui mừng nói :
công tử, Tử Nguyệt nghe nói mỗi vị Đại Đế đều có Đế Kiếp còn khắc lên dấu ấn Thiên Tâm, nhưng mà lần trước Tử Nguyệt nghe các lão tổ nói có Đế Kiếp nhưng lại không thấy ai thành Đế nha! Ngài có thể cho Tử Nguyệt biết một chút không?


Mỗi vị Đại Đế đều phải vượt qua Đế Kiếp, trừ đó ra còn đem lạc ấn của mình hợp với Thiên Tâm. Không có hợp Thiên Tâm không coi là Đại Đế, trừ phi giống Đế Thiên An chém ngược đại đạo, đạp vạn đạo phía trên.


Ta đạp vạn đạo dưới chân, không cần hòa hợp Thiên Tâm!
Đế Thiên An giải thích.

Đám người hiểu ra, đồng thời khiếp sợ với phách lực của vị Đại Đế này.


Đạp vạn đạo dưới chân
Diệp Phàm nỉ non lên.

Đế Thiên An không nói tiếp, đưa mắt nhìn về đạo đài một nơi.

Theo hắn nhìn, tầm mắt trong đó là một cây kỳ dị, có hình một đầu phượng hoàng bùng cháy, đạo vận không ngừng phát ra.


Chân Hoàng Bất Tử Dược! ngươi có bằng lòng đi theo Hoang Cổ Thánh Thể hay không?
Đế Thiên An cất lời hỏi lấy.

Bất Tử Sơn trong không chỉ có hai cây Bất Tử Dược, mà tại Vô Thủy đạo đài còn một gốc Bất Tử Dược khác, từng là Bất Tử Thiên Hoàng bên cạnh Bất Tử Dược, khi Vô Thủy Đại Đế đi vào nơi này mạnh mẽ lấy được, Bất Tử Dược tại nơi này cắm rễ.


Vù!
Chân Hoàng Bất Tử Dược cành lá xao động, lập tức truyền lại thanh âm cho Đế Thiên An, nó không đồng ý.


Gâu! Diệp Phàm ngươi để bổn hoàng hâm mộ chết
Hắc Hoàng miệng chảy dải, gốc Bất Tử Dược này nó đã sớm thèm thuồng, bất quá vô pháp lấy đi.


Chân Long Bất Tử Dược, hạt giống Kỳ Lân Bất Tử Dược, Vạn Tuế Bất Tử Dược
Cơ Tử Nguyệt kéo dài từng chữ, mặt đầy u oán mà nhìn.

Những kẻ khác nhìn cũng hâm mộ, người đời sở hữu một gốc thần dược đã là vận khí nghịch thiên rồi. Ấy vậy mà Diệp Phàm trên người không chỉ sở hữu một gốc, hơn nữa còn vô số đồ tốt mang theo, nghĩ đến làm sao không đố kỵ hâm mộ.


Cũng được! tùy ngươi sao này đi theo Bản Đế cũng được!
Đế Thiên An nghe nó lựa chọn, cũng không có bắt ép, dù sao Diệp Phàm trên người có đến vài gốc rồi, liền mở ra cổng nội thế giới.


Sưu!
Chân Hoàng Bất Tử Dược như phượng hoàng vổ cánh bay lên, xông vào bên trong cổng nội thế giới, hướng về Bất Tử Sơn mà đi.

Làm xong Đế Thiên An lại bước đi, nhoáng cái đã xuất hiện ở mấy dặm ngoài.

Một nữ tử tuyệt mỹ, nữ tử này giống như một đóa hoa sen nổi trên mặt nước, thân thể không một chút tỳ vết, thanh lệ xuất trần. Song, một khối nguyên khổng lồ cao khoảng hai thước, khối nguyên này phong ấn nàng ở bên trong, nhấp nháy phát sáng.

Trong khối nguyên có những đốm nhỏ sáng sáng vô cùng thần bí, giống như một ngôi sao. Nữ tử bị phong ấn rất mỹ lệ, mẽ lệ đến nỗi làm cho chim sa cá lặn, trăm hoa phải thất sắc. Nhưng không có bất cứ dao động sinh mệnh nào, như là một mỹ nhân đang yên ngủ, rất an tường.


Đại Đế! Người biết sinh vật Thái Cổ này sao?
Cơ Tử Nguyệt nhìn Đế Thiên An quan sát nử tử kia, dò hỏi.


Chẳng lẽ nàng đã bị Đại Đế phong kín từ mấy vạn năm trước rồi?
Lý Hắc Thủy nhìn khối nguyên to lớn kia mà thèm, đối với nữ tử thần bí kia cũng tò mò.

Lời này của hắn rất được người xung quanh tán đồng.


Nàng là Bất Tử Thiên Hậu! Vô Thủy Đại Đế đúng là không hiểu cái gì thương hoa tiếc ngọc, mỹ nhân như vậy cũng phong ấn cho được. Mỹ nhân như vậy ta đúng là xuân tâm dập dờn, ta cứu nàng ra không biết có thể cùng mỹ nhân cộng ẩm vu sơn một đêm không?
Đế Thiên An trắng trợn đùa giỡn.

Đám người ngẩn người ra, kinh sợ.


Phanh!!


Không hề có bất cứ dao động năng lượng sinh mệnh, đột ngột từ trong nguyên phát ra khổng lồ năng lượng.


Yêu Đế khinh người quá đáng!
Bất Tử Thiên Hậu rốt cục không ẩn giấu, sát khí bừng bừng đôi mắt đẹp cũng mở ra.

Vô Thủy Đại Đế là Đế cuối cùng của nhân tộc thời đại Hoang Cổ, năm đó tiến vào Cổ Hoàng Sơn, trấn áp vợ của Bất Tử Thiên Hoàng rồi phong ấn bên trong Thần Nguyên, tại Tử Sơn dùng Vô Thủy Chung trấn áp.


Nàng còn sống!
Đám người sợ hết hồn, cảm nhận sát khí lạnh bút tê cả da đầu, đè ép khiến bọn họ nghẹt thở, ai nấy kinh sợ, may mắn là cái khí tức kia chỉ thoáng qua.

Đế Thiên An hóa giải cho đám người, cười nói :
mỹ nhân bớt giận, ta là vì ái mộ nhan sắc của nàng nha. Ta không như Vô Thủy tên kia không có phẩm vị, mỹ nhân như vậy cũng nhốt được thật là đau lòng mà. Lúc này là chỉ đưa ra một kiện giao dịch mà thôi. Hơn nữa nàng là phượng ta là long, long phượng trình tường, mỹ diệu thay



Yêu Đế!!!
Bất Tử Thiên Hậu vừa giận vừa thẹn quát lớn lên, chưa bao giờ nàng bị khi nhục như vậy, lực lượng trong người bùng nổ.


Đừng giận! Nàng không phải là ta đối thủ! Nàng càng quá khích lại kích thích ta, không khéo ta Bá Long Ngạnh Phượng giờ! Ha ha ha ha
Đế Thiên An trắng trợn trêu chọc đùa giỡn :
nhân thê nha… không là yêu thê nha…



Gâu! Mặc dù hắn phỉ báng chủ nhân ta, nhưng mà bản hoàng sùng bái hắn
Hắc Hoàng nghe một bên sủa bậy :
Yêu Đế đem nàng ngạnh, ngạnh! Gâu!


Diệp Phàm đám người im lặng, đối với con chó đen này đổ dầu thêm lửa bội phục, đồng thời đối với cao cao tại thượng Đại Đế cấp nhân vật, bọn họ không biết nói gì cho phải.

Cái này còn là ức vạn sinh linh trong năm tháng đi lên được Đế sao? Trước mặt họ bây giờ, nhìn chả khác nào là lưu manh ác bá đùa giỡn nữ tử à.


Ngươi khinh nhục thê tử của người khác còn là Đại Đế sao?
Bất Tử Thiên Hậu phẩn hận chất vấn.


Đại Đế cũng có tư tâm à! Ta ưa thích mỹ nhân, nàng lại là mỹ nhân hiếm có, lại là bị phong ấn nơi này. Ta chính là cầm lòng không đậu à! Hơn nữa dựa theo cá tính của nàng có thể bị ta hàng phục được ư? Ta không chỉ muốn thân thể còn muốn đạo tâm à, đem thê tử Bất Tử Thiên Hoàng cua xuống, so với đánh đánh giết giết cái gì Đế hay Chí Tôn càng có thành tựu.


Bất Tử Thiên Hậu nghe càng khí càng giận, sau đó rít gào, lực lượng bùng nổ.


Bong!!!


Lúc này, Vô Thủy Chung lại ngân vang, lực lượng trấn áp lấy Bất Tử Thiên Hậu.


Chỉ một lần phong tình, chúng ta không qua lại! So với ở nơi này chịu khổ không tốt hơn sao? Nghĩ một chút!
Đế Thiên An dụ dỗ.


Câm miệng!
Bất Tử Thiên Hậu quát lớn.

Động tĩnh của nàng gây ra, đám thuộc hạ bị phong ấn nơi này của Bất Tử Thiên Hoàng cũng biết đến. Song bị Đế uy của Đế Thiên An cùng Vô Thủy Chung trấn áp, không thể đến nơi này.


Ai nha! Bất Tử Thiên Hoàng cũng đã tạo hóa! Nàng tội gì chịu khổ chứ! Nàng cứ suy nghĩ, ta ngày khác lại đến! à quên giới thiệu Bản Đế là Long Đế tự Thiên An
Đế Thiên An cười nói.


Nằm mơ
Bất Tử Thiên Hậu nghiến răng, tràn đầy phẫn hận.

Đế Thiên An lắc đầu không nói, sau đó lắc mình tiêu thất xuất hiện trên Tử Sơn phía trên, trực tiếp mở ra cổng nội thế giới, lập lại bài cũ đem toàn bộ Tử Sơn bứng vào bên trong thế giới của mình.


Ai! Đại mỹ nhân không đồng ý, tính khí đúng là cương liệt mà! Bất quá đợi thêm mấy ngày, Bản Đế không tin không hàng phục được. Bây giờ đem mấy cái tiểu mỹ nhân mềm mại giải quyết trước, để xem đem cô nương nào ăn trước đây. Là Diệu Y hay là tiểu Nhất Lâm đây!
Đế Thiên An đem dời xong đi vào bên trong, đóng lại cổng không gian đem đám người Diệp Phàm trảo đến, lại mở lời trêu chọc.

Đám nữ đỏ mặt xấu hổ khi nghe được.


Đại Đế, ngài…
An Diệu Y bị người nào đó trảo lại gần, eo nhỏ bị bắt lấy, thẹn thùng nói.

Tử Hà một bên cũng bị bắt, xấu hổ không dám ngẩng đầu.


Yên nào! Ta là đang trợ giúp cho hai nàng tu luyện đấy. Chỉ cần ở gần Đại Đế nhiễm lấy khí tức của ta thôi cũng để nàng đột phá rồi, chưa kể nếu lâu dài có khi nhục thân cũng bất hủ. Nếu không muốn, vậy ta đổi tiểu tặc miêu cùng Hạ Lâm, hai tiểu nha đầu này cũng không tệ


An Diệu Y thẹn thùng xấu hổ :
Diệu Y… Diệu Y… cảm tạ Đại Đế trợ giúp



Gâu! Yêu Đế đại nhân! Ngài là ta sùng bái! Mỹ nhân đều vào lòng! Gâu!
đại hắc cẩu lại sủa lên :
ta nhất định phải học theo, kiếm thật nhiều nhân sủng


Đế Thiên An không nói, mang đám người hạ xuống Thánh Nhai.

Truyện về bác sĩ, nghề y. Cvt Ép Tiên Sinh làm, cái tên có làm mấy lão xao xuyến...hehe. Mời đọc
Ta Thật Không Muốn Làm Bác Sĩ
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thứ Nguyên Chi Môn.