Chương 2517 : Phong Thần Bảng, Đại Thành Thánh Thể, Cửu Bí


Ngọn núi trung tâm Thánh Nhai cao lớn, được bao phủ bởi mây mù, toàn thân ngọn núi này có màu đỏ sậm, giống như được máu tươi nhuộm qua, thậm chí còn có thể ngửi được mùi máu tươi thoang thoảng tại đây.


Phong Thần Bảng...! Là Phong Thần Bảng do Vô Thủy Đại Đế luyện chế, tại sao nó lại ở trên ngọn núi này?
Hắc Hoàng ở trên cao đáp xuống liền thấy một cuốn sách cổ màu vàng rực rỡ đang đè ép một cái quan tài đá trên đỉnh núi, kích động nói :
Không đúng, khi nào thì nó bị phong ấn tại đây vậy, sao ta lại không biết?


"Điều này sao có thể, vì sao phong bế ở nơi này, năm đó... Con bà nó! Điều này không hợp với lẽ thường!" Hắc Hoàng dán mắt nhìn chằm chằm vào Phong Thần Bảng, tròng mắt cũng không hề chuyển động, cũng không biết đang nghĩ tới điều gì, nó không tự chủ được rùng mình một cái.


Phong Thần Bảng...
Diệp Phàm đám người lẩm bẩm.

Khương Thái Hư cùng lão Bằng Vương nhìn thấy dãy núi này :
đây là Thánh Nhai



Đại Đế cũng đem luôn cả Thánh Nhai vào luôn rồi
Lý Hắc Thủy tiếp lời

Đồ Phi nói :
nghe nói Thánh Nhai là Đại Thành Thánh Thể cắt ra từ Bất Tử Sơn


Cơ Tử Nguyệt nhìn hai nữ bị ôm ấp, trong đầu mắng ai kia háo sắc không có chút gì là Đại Đế phẩm vị, song lại tò mò :
Phong Thần Bảng là cái gì?



Đây là một kiện bí bảo, chính là Vô Thủy Đại Đế tự tay luyện chế mà thành, uy lực cường đại không thể tưởng tượng!
Đại hắc cẩu nhe răng nói.

Diệp Phàm trong lòng vừa động, hỏi:
Bảng này rốt cuộc có tác dụng gì?



Tác dụng rất lớn, là thánh vật để phong ấn, đặt nó lên trên đó, tương đương với một bàn tay của Vô Thủy Đại Đế đặt ở trên ngọn núi màu đen lớn, ngay cả thần minh đến đây cũng phải chịu thiệt!
Đại hắc cẩu rất kích động.


Cái gì, có uy lực lớn như vậy sao! Con chó chết ngươi hẳn không phải là đang nói lung tung chứ?
Diệp Phàm cũng choáng váng một trận, Bảng Phong Thần cổ màu vàng đặt ở đây, giống như một bàn tay của Vô Thủy Đại Đế án ở chỗ này, nghe mà rợn cả người.

Đế Thiên An chậm nói :
Nó nói không sai đâu! Ta đem Thánh Nhai vào cũng phí sức, Phong Thần Bảng đặt lên thực cũng cấp với một bàn tay của Vô Thủy Đại Đế áp xuống, so với vũ khí Cực Đạo không kém bao nhiêu


Lý Hắc Thủy , Đồ Phi, Hắc Hoàng hai mắt phát sáng, nước miếng đều chảy ra.


Phong Thần Bảng ở đây, lẽ nào Vô Thủy Đại Đế muốn trấn áp thứ gì sao?
Tử Hà nghi hoặc nói.

Đế Thiên An gật đầu không nói.

Đám người thấy vậy cũng không dám truy hỏi, đem mắt quan sát tòa núi bên dưới.

Bụng núi màu đen có rất nhiều vết máu đỏ sậm, cũng không biết đã trôi qua bao nhiêu năm tháng, đến bây giờ vẫn còn từng mảng máu loang lổ, không có phai mờ.

Diệp Phàm lập tức có hơi choáng váng, đây chính là một ngọn núi cao ngất lấp trong màn mây, Thánh thể đại thành rốt cuộc chảy bao nhiêu máu, mới có thể nhuộm hết cả ngọn núi lớn như vậy.


Máu của Tiểu Diệp Tử không phải trong máu đỏ tươi mang theo kim quang sao? Thánh Thể Đại Thành phải là máu màu vàng mới đúng chứ
Lý Hắc Thủy nghi hoặc.


Ngươi biết cái gì, Thánh Thể Đại Thành thì sẽ trở lại nguyên trạng, máu màu vàng hóa thành màu đỏ tươi căn nguyên nhất, uống được một ngụm là có thể sống lâu hơn trăm năm.
Đại hắc cẩu chảy nước miếng.

"Ầm!"

Cách đó không xa, xuất hiện một cái hắc động khủng bố, lực cắn nuốt khiến người ta sòn tóc gáy. Hết thảy là do một mảnh lá cây được thổi lên ngọn núi phong ấn quan tài đá, chạm vào một tia lực của trận văn.

Trận văn do Vô Thủy Đại Đế để lại vô cùng mạnh mẽ, song cũng không làm khó được Đế Thiên An, hắn vận dụng không gian pháp tắc dể dàng xuyên qua trận văn suy yếu.

Đây là một sườn núi phi thường rộng lớn, trên bề mặt đủ để xây dựng một thành trấn loại nhỏ. Tuy nhiên, nơi này lại là một vùng đất khô cằn sòi đá, không có một gốc cây một ngọn cỏ, cả vật thể có màu tối đen, cũng có nhiều vết máu màu đỏ sậm.

Vài chỗ đặc biệt còn có một số hố nước màu đỏ tươi chói mắt, trải qua năm tháng lâu dài như vậy, tuy rằng linh khí tan hết, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, thánh huyết thủy chung không có khô cạn.

Hấp dẫn chú ý của người ta nhất chính là bên cạnh Thánh Nhai, nơi đó có một cỗ quan tài đá thật lớn, dài chừng trăm trượng, treo trên sườn núi cụt.


Con bà nó! Là lông xanh từ trong quan tài mọc ra, thật rậm rạp gần như sắp bao phủ cả cổ quan tài rồi!
Lông đen trên toàn thân đại hắc cẩu dựng đứng chổng ngược, giống như bị người ta đạp trúng cái đuôi, nó nhảy bật lên thật cao, kinh hãi quá độ.

Lông xanh rất dài, xuyên thấu qua khe hở của quan tài đá mọc dài ra, xanh mượt, phủ dầy đặc cả quan tài, nếu không nhìn kỹ quả thực giống y như rong rêu.

Hơi tới gần một chút sẽ làm cho người ta cảm giác được hàn ý lạnh thấu xương, quan tài đá dường như là một hầm băng, gần như có thể đông lạnh người ta.


Hỏng rồi! Việc lớn không tốt, chẳng lẽ thi thể của Thánh Thể Đại Thành đã xảy ra biến cố gì hay sao?



Đại Đế cổ bất kể chết đi bao nhiêu vạn năm, thân thể bọn họ cũng sẽ không hư thối và mục nát, Thánh Thể Đại Thành cũng nhất định như thế, nếu thi thể hắn phát sinh biến đổi thì thân thể cái thế vô song kia...


Ở bên cạnh quan tài cổ, lại là hai tấm bia đá, ghi lại điếu văn.

Ngoài ra, còn có hai bức tinh không đồ thật lớn, dường như tại đây bọn họ phân biệt thôi diễn ra cái gì, dày đặc tinh đấu đầy đất.

Trong mỗi một bức tinh không đồ, đều có một đường dây nhỏ, đến không thể nhận ra, chỉ dẫn hướng tới chỗ sâu trong tinh không. Hai bức tinh không đồ rất lớn, đều không phải là khắc vào trên tấm bia đá, mà là lạc ấn ở trên mặt đá dưới đất, đây là một bức thôi diễn tỉ mỉ.

Niên đại chúng được khắc ra cũng hơn kém nhau mấy trăm năm, nhưng cũng không phải là một cái thời kì, có thể phân biệt rõ ràng. Nhưng cả hai bức đồ họa đại khái đều ở thời điểm hơn hai ngàn năm trước.

"Ầm!"

Trong cổ quan đột nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ, kinh động mấy người tất cả đều vô cùng kinh sợ, bởi vì một cỗ sát khí tuyệt thế lành lạnh tràn ra, giống như có một sinh vật cổ gì đó thức tỉnh.

Lông xanh trên cổ quan rung chuyển kịch liệt, hàn ý thấu xương, giống như ngàn vạn quỷ trảo đang giãy giụa, từng chút một vươn dài ra, mà lại lan tràn tới hướng mấy người mà đến.

Sương mù càng ngày càng đậm, bọn họ có một loại cảm giác hết thảy những thứ này dường như đều là cổ quan tạo thành, sương mù dày đặc giống như từ trong kẽ nứt quan tài tuôn ra.

"Xoạt!"

Đột nhiên, cái nắp quan tài chấn động, phát ra hào quang xông lên tận trời, tách ra mây mù, một mảnh hừng hực, có một bức Đạo Đồ hiện ra


Cửu Bí!



Bí quyết chữ "Hành" xuyên thấu ra ngoài quan tài!


Mấy người vừa mừng vừa sợ, đây là Cửu Bí một trong có thể so với Cổ kinh của các Đại Đế truyền lại à.


Cửu Bí!
Đế Thiên An lẩm bẩm, đối với Cửu Bí thứ này hắn từ Ngoan Nhân và lão Chí Tôn biết không ít.

Cửu Bí chính là Cửu Đại Thiên Tôn sáng tạo bí thuật, là đỉnh phong Đại Đế bí thuật,
cùng Ngoan Nhân Nữ Đế, Vô Thủy Đại Đế, Đế Tôn, Bất Tử Thiên Hoàng tự sáng tạo tuyệt chiêu tại một cái cấp bậc.

Nhưng nếu là tại Hồng Hoang vũ trụ thôi diễn đến cao cấp hơn Cửu Tự Bí thuật, hắc hắc, vậy liền khủng bố.

Cửu Bí chính là : Lâm! Binh! Đấu! Giả! Đều! Số! Tổ! Tiền! Hành!

Đối ứng thần thoại thời đại Cửu Thiên Tôn, theo thứ tự là:

Một, Lâm Tự Bí, Độ Kiếp Thiên Tôn Tào Vũ Sinh.

Này bí lấy cường hóa nhục thân làm chủ, tu luyện tới cực hạn, nhục thân nhưng cùng Hư Không hóa thành một thể, tồn tại ở hư thực ở giữa.

Hai, bí chữ "Binh", Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Tu luyện bí này có thể chưởng khống binh khí, ngay cả Cực Đạo Đế Binh đều có thể ảnh hưởng, thậm chí lấy người làm khí, tiến hành điều khiển, có thể nói cực hạn con đường luyện khí, thế gian vạn vật đều là khí.

Ba là Đấu tự bí, Vô Lượng Thiên Tôn - Đấu tự bí có thể bắt chước thôi diễn ra các loại chiêu thức trong thiên hạ thậm chí tự sáng tạo ra chiêu thức cho bản thân.

Bốn, Giả tự bí, Trưởng Sinh Thiên Tôn.

Giả tự bí, Tích Huyết Trùng Sinh, là vì nghiên cứu trường sinh mà sáng tạo bí thuật, mặc dù thất bại, nhưng sức khôi phục cùng duyên thọ năng lực cực mạnh. Dù còn một giọt máu cũng co thể trùng sinh sống lại.

Ngang cấp cơ bản khó giải, cũng nhờ vào bí này mà Trường Sinh Thiên Tôn theo thần thoại thời đại trường tồn đến nay, phát động nhiều lần hắc ám náo động, lại không có một vị Đại Đế có thể đem hắn trừ đi.

Năm, Giai tự bí, Đế Tôn!

Thần thoại thời đại Thiên Đình chi chủ, Đế Tôn sáng tạo, hiệu quả là đề thăng sức chiến đấu gấp mười lần! Là toàn bộ lĩnh vực đề thăng, thân thể, linh hồn, thần lực, cảm giác, điều khiển lực các loại, chính là từ thân thể người lĩnh vực thần cấm bên trong thôi diễn mà tới.

Lĩnh vực thần cấm, liền phát huy ra siêu việt tự thân cảnh giới sức mạnh. Chỉ có đạt tới Đại Đế mới có thể hoàn toàn lĩnh ngộ!

Sáu, Sổ tự Bí, Đạo Đức Thiên Tôn.

Sổ tự Bí tu luyện hóa thân lĩnh vực, cũng là đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật một loại diễn hóa vạn vật, có thể diễn hóa phân thân, diễn hóa thế gian vạn vật ngàn vạn vận mệnh, huyền ảo, tuyệt không thể tả.

Bảy, Tổ tự Bí, Linh Bảo Thiên Tôn.

Tổ hợp, lĩnh ngộ, diễn hóa thế gian hết thảy trận pháp vô thượng bí thuật.

Tám, Tiền Tự bí, Tịch Diệt Thiên Tôn.

Bí này tu luyện nguyên thần chi thuật vô thượng bí thuật, đại thành liền có thể đoán được tương lai, nhìn chung thời gian trường hà, đại đạo huyền diệu, thế gian tịch diệt.

Chín, Hành Tự Bí, Tiêu Diêu Thiên Tôn.

Hành Tự Bí là thế gian tốc độ cực hạn, lên chín thiên gõ thông Cửu U, coi thường trận pháp, cho dù Đại Đế sát trận cũng có thể bỏ qua, làm tốc độ đạt tới đến cực hạn, chính là Thời Gian lĩnh vực.

Truyện về bác sĩ, nghề y. Cvt Ép Tiên Sinh làm, cái tên có làm mấy lão xao xuyến...hehe. Mời đọc
Ta Thật Không Muốn Làm Bác Sĩ
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thứ Nguyên Chi Môn.