Chương 124: Đâm chồi và héo úa (4)


Lại nữa! Lại nữa! Đã là lần thứ hai rồi đấy nhé!

Cô phản bác tức thì:
Em nhàm chán ở đâu chứ? Em mà nhàm chán ấy à…

Một tiếng
Thâm Tuyết
như mang theo dòng điện lại vang lên bên tai cô, bao lời trách móc liền biến thành một câu yếu ớt:
Cái… c3ái gì?



Đến chỗ anh đi, ngay bây giờ.

Còn nữa, con gái lớn nhà họ Tô không chơ5i bài poker. Người chơi poker là con gái lớn nhà Healther cơ.
Chồng cô thật đúng là hời hợt mà.

Em không chơi poker.
Tô Thâm Tuyết nhìn xuống sàn nhà, chậm rãi nói.
Trong giây phút ấy, cô thật sự không nói thêm được tiếng nào nữa.

9Đến chỗ anh làm gì ấy à? Xem như…
Anh kéo dài giọng,
Xem như Thủ tướng muốn Phu nhân Thủ tướng đến chơi bài poker với mình vậy. L6ý do này được không?
Đến chơi poker ư? Lại còn hỏi lý do này được không à?

Tụng Hương!
Cô giậm chân, lời nói vốn đầy ý cảnh cáo lại trở nên không chút khí thế,
Mai em phải dậy sớm mà…

Đột nhiên, anh lại nói:
Nếu như anh nói, Thủ tướng muốn được gặp Phu nhân Thủ tướng thì sao đây?

Hả? Hả? Hả…
Cô giáo ơi, đừng hỏi em có phải đã phát điên rồi không, đừng hỏi gì cả.
Em rất rõ mình đang ở đâu. Em đang ở độ cao gần bốn mét. Nếu nhảy xuống, lỡ như hậu quả không chỉ là đau mông thì sao đây? Tuy vậy, cũng chỉ có nơi này mới có thể né camera giám sát thôi. Bởi vì đây là khu vực thay trang phục của Nữ hoàng.
Lúc này, Tô Thâm Tuyết đang mặc trang phục đi đêm, tay cầm thẻ nhân viên của Hà Tinh Tinh, cô sẽ đi ra theo lối đi của công nhân viên.
Bên ngoài lối đi của công nhân viên có bạn của Hà Tinh Tinh đang đợi cô. Nếu ra ngoài suôn sẻ, bạn của Hà Tinh Tinh sẽ đưa cô đến khách sạn của Utah Tụng Hương.
Để Nữ hoàng có thể đích thân rời khỏi Cung điện Jose, ngoài việc đi công vụ, hành trình cá nhân đều phải được ekip riêng sắp xếp sẵn, từ địa điểm cho đến người tham dự. Do đó, tốt nhất cô đừng hòng nghĩ đến chuyện có thể đột xuất ra ngoài lúc mười một giờ đêm.
Cô vất vả lắm mới có thể thuyết phục Hà Tinh Tinh. Mà nói đúng hơn là cô phải nài nỉ Hà Tinh Tinh mãi mới được.
Thế nhưng tên khốn kia lại không hề chột dạ, còn dám tiếp tục ăn vạ:
Chơi đoán chữ, chơi trò ‘Vừng ơi mở cửa ra,’ Phu nhân Thủ tướng thích chơi trò nào? Chơi game cũng được.

Lúc này đã là mười một giờ.
Người đàn ông này bắt cô đuổi hết mấy người trong phòng đi, chiếm dụng thời gian ngủ của cô chỉ để nói những thứ kỳ quặc khó hiểu này với cô thôi sao?
May mắn là, nhảy xuống từ độ cao bốn mét cũng chỉ đau mông một chút mà thôi. Hành động này của cô cũng khiến Hà Tinh Tinh núp trong bóng tối sợ chết khiếp.

Chắc chắn Hà Tinh Tinh cũng nghĩ cô điên rồi.

Nghĩ đến đây, Tô Thâm Tuyết lại thầm cáu kỉnh Utah Tụng Hương. Còn nữa, tại sao cứ phải là cô đến gặp anh chứ. Người muốn gặp cô là anh cơ mà, cô có muốn gặp anh đâu?

Không muốn thật sao?

Không, rất muốn, lúc nào cũng muốn, chỉ là cô đã tự khống chế nỗi nhớ nhung của mình thật tốt.

Ngay khoảnh khắc giọng anh vang lên từ đầu dây bên kia, nói rằng anh muốn gặp cô, bức tường thành trong lòng cô tức thì sụp đổ, đầu cô nóng lên, trái tim đập loạn xạ, cuối cùng chỉ còn đọng lại một ý nghĩ duy nhất: Đến gặp anh.

Mười một giờ hai mươi phút, Tô Thâm Tuyết ngồi lên xe của bạn Hà Tinh Tinh. Đoạn đường từ Cung điện Jose đến khách sạn mà Utah Tụng Hương đang ở mất khoảng một giờ đi xe. Không biết cho anh nửa giờ để nhìn mặt cô đã đủ chưa nhỉ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.