Chương 127: Đâm chồi và héo úa (5)


Bốn vị khách mời trong trường quay ai nấy đều tỏ ra căng thẳng.

Còn mười giây nữa là kết thúc chương trình.
Chắc chắn những khán giả đang ngồi trư3ớc màn hình tivi đều cho rằng vị khách này chỉ đang tử tế nhắc nhở Thủ tướng mà thôi.
Ở những giây cuối cùng, Utah Tụng Hương đã phản9 ứng lại.
Đã tới lúc phải tạm biệt.
Bên ngoài nông trại, chiếc trực thăng mang biểu tượng Hoàng gia Goran đang đứng đợi. Bà cụ được mừng thọ cùng với người thân và bạn bè chạy ra để tiễn Nữ hoàng.

Thâm Tuyết, có những lúc, con có thể thử quên đi chiếc Vương miện Hoa hồng kia, gần gũi với dân chúng, thử cảm nhận những niềm vui và nỗi buồn mà con nên có vào độ tuổi này.

Tô Thâm Tuyết đã tạm biệt người phụ nữ một trăm hai mươi tuổi mặc váy hoa ấy bằng một cái ôm chặt thắm thiết.
Đồng hồ đã bắt đầu8 đếm ngược: Mười, chín, tám, bảy…
Utah Tụng Hương không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào.
C5ũng khiến cho Tô Thâm Tuyết… chết sững.
Không thể nào, kỹ năng nhái giọng của cô đã đạt đến trình độ điêu luyện, âm điệu và cả sự kiểm soát tông giọng đều trơn tru như nước. Sao Utah Tụng Hương lại có thể nhận ra giọng cô được chứ.
Cô thoáng bàng hoàng.
Utah Tụng Hương nhìn thẳng vào ống kính camera, đôi mắt anh như xuyên qua muôn vàn khoảng cách, hướng thẳng về phía Tô Thâm Tuyết đang bồn chồn.

Vâng, tôi đã nói rồi, ông Pierre đã cam đoan Thủ tướng sẽ không biết được chuyện này.
Hà Tinh Tinh đáp.
Vậy tại sao Utah Tụng Hương lại nhận ra giọng cô chứ.
Utah Tụng Hương điều chỉnh tai nghe ở góc độ tốt nhất, rồi từ tốn nói:
Nữ hoàng bệ hạ, vấn đề này chúng ta sẽ thảo luận ri6êng vào ban đêm nhé.

Câu này đã khiến cho người bình luận đứng bật dậy khỏi ghế, còn ba vị khách mời kia thì há hốc miệng.
Sau câu nói này, một màn pháo giấy lấp lánh ánh bạc từ trên trần trường quay bay xuống, trên màn hình hiện lên dòng chữ
Hẹn gặp lại vào năm sau.

Trên điện thoại vang dài: Tút… tút… tút
Do đó, Hà Tinh tinh gọi điện cho Christie. Christe nói rằng: Nếu Thủ tướng không nói ra, bà chẳng bao giờ nghĩ giọng nói của người phụ nữ có tuổi ấy có liên quan đến Nữ hoàng.
Đến cả Christie còn chẳng nhận ra được giọng của cô.
Trên đường từ miền Bắc về thành phố Goose, Tô Thâm Tuyết đã hỏi đi hỏi lại Hà Tinh Tinh cả trăm lần, rằng có chuyển lời của cô cho người phụ trách Văn phòng Thủ tướng không.
Trước đó cô đã dặn Hà Tinh Tinh nói với người phụ trách văn phòng Thủ tướng, nhất định không được để Utah Tụng Hương biết vị khán giả nhiệt tình cuối cùng ấy chính là cô.
Mãi cho đến giây cuối cùng…
Utah Tụng Hương mới chầm chậm nói:
Phu nhân Thủ tướng, thay mặt anh gửi lời chúc mừng sinh nhật đến cụ bà nhân dịp mừng thọ nhé.

Tới khoảng đất trống, bà cụ được mừng thọ nắm tay Nữ hoàng, gọi Nữ hoàng là
Thâm Tuyết
một cách gần gũi như bậc trưởng bối.
Người phụ nữ lớn tuổi ấy nắm chặt tay Nữ hoàng ân cần dặn dò:
Thâm Tuyết, lúc gọi điện thoại cho Thủ tướng là khi con thể hiện xuất sắc nhất. Ta rất vui mừng vì Goran có được một Nữ hoàng tràn đầy sức sống và tình yêu thương như vậy.

Vậy… Utah Tụng Hương nhận ra giọng cô bằng cách nào?

Dần dần, dần dần, trái tim cô bắt đầu chộn rộn. Có nhiều lúc, có nhiều việc không thể giải thích được. Nói cho cùng, cô và anh là vợ chồng, chồng nhận ra giọng nói của vợ mình đâu có gì là lạ. Nhưng mà đây lại là một giọng giả.

Mặc dù giọng nói không giống nhau chút nào, nhưng người chồng có thể dựa vào một số chi tiết để nhận ra giọng của vợ mình. Những tiểu tiết này phải trải qua quá trình tìm hiểu trong cuộc sống, dùng mắt để quan sát, dùng tim để cảm nhận.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.