Chương 128: Xuân đi xuân lại về (1)


Utah Tụng Hương bước chậm lại, đi về phía Tô Thâm Tuyết. Cô đang đứng dưới ánh đèn tựa như hình ảnh Tô Thâm Tuyết trước kia, bàng qu8an với sự đời, nhưng…

Utah Tụng Hương gạt bỏ những suy nghĩ miên man ấy đi. Nói thế nào đi nữa, người phụ nữ trước mặt anh 3chính là người vợ chính thức của anh. Anh chọn cô vì trong lòng anh biết rõ, cô phù hợp với anh, phù hợp với vị trí Phu nhân Thủ tư9ớng.

Điều quan trọng hơn là, anh tin rằng Tô Thâm Tuyết có thể đảm nhận vai trò
người vợ là Nữ hoàng của Thủ tướng Goran
6một cách xuất sắc.

Vâng.
Cô nhẹ giọng đáp.
Thật lòng mà nói, Utah Tụng Hương rất không hài lòng với hành vi của Tô Thâm Tuyết.
Tô Thâm Tuyết lúc này khiến anh liên tưởng đến Vivian. Vivian là một cô gái luôn làm người ta phải mệt mỏi.
Không phải là anh không chào đón việc cô xuất hiện trước cửa. Anh chỉ mong cô có thể gọi điện trước cho anh, hoặc cho người thông báo trước với anh một tiếng.
Utah Tụng Hương căm ghét bất kỳ chuyện gì phát sinh đột ngột trong cuộc sống của anh. Anh thích được kiểm soát và điều khiển tất cả mọi chuyện. Tô Thâm Tuyết biết điều này mà.
Anh cố gắng để giọng mình giữ được mang vẻ nhẫn nại:
Tô Thâm Tuyết, đợi…

Không có tiếng đáp lại, đôi mắt người đối diện chăm chăm nhìn anh. Nhưng khi anh đi đến trước mặt cô, cô lại cụp mắt xuống.
Đúng rồi, hôm nay Tô Thâm Tuyết đúng là đã giở trò quậy phá khiến anh suýt chút nữa không thể rời khỏi sân khấu.
May thay, cuối cùng mọi chuyện cũng ổn.
Lẽ ra anh nên nói như vậy.
Ánh mắt của anh tập trung vào đôi mắt đang khép hờ của cô. Hàng mi của Tô thâm Tuyết cũng giống như mái tóc cô, đen và dày, hai hàng mi gần như khép vào nhau, giữ ở góc nghiêng bốn mươi lăm độ. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể thấy hàng mi của cô đang run rẩy.
Lực hấp dẫn? Đối lưu không khí? Thời tiết?
Cô gật đầu, hai mắt vẫn cụp xuống.
Anh lại nhìn đồng hồ, sáu giờ mười bảy phút rồi.
Thực lòng mà nói, ngay lúc này, trong lòng Utah Tụng Hương đang ngập tràn cảm giác gọi là
mất hết kiên nhẫn
, chung quy cũng chỉ vì thời gian gấp gáp. Thứ hai, đối với việc Tô Thâm Tuyết không báo trước mà đã lù lù xuất hiện trước nhà anh, khiến anh thoáng cảm thấy bức bối khó chịu.
Có những thứ nếu thi thoảng xuất hiện thì cũng tốt, nhưng nếu lặp lại nhiều lần thì độ rủi ro cũng tăng lên, vận may cũng sẽ không còn đồng hành cùng người ta mãi.
Hơn nữa, cô là Nữ hoàng của đất nước này.

Lần sau, đừng làm như vậy nữa.
Nghĩ đến tông giọng của người phụ nữ có tuổi trong điện thoại, cùng với đề tài khiến anh không biết làm thế nào để kết thúc cuộc gọi, Utah Tụng Hương đau đầu,
Tô Thâm Tuyết, em là Nữ hoàng của đất nước này, không phải phường tạp kỹ.


Tụng Hương.
Cô ngắt lời anh.
Chết tiệt, anh ghét nhất là bị ngắt lời, nhưng mà người phụ nữ trước mặt lại là vợ anh.

Nói đi.

Anh vẫn còn thời gian, anh rất sẵn lòng nán thêm một lúc nhìn theo bóng lưng Tô Thâm Tuyết rời đi.
Tô Thâm Tuyết, chỉ vì một chuyện vô cùng vớ vẩn mà em không nói năng gì đã đột ngột xuất hiện rồi mù quáng chờ đợi không phù hợp với em đâu. Sau khi đã nhận được một bài học, lần sau em đừng làm những chuyện như vậy nữa.
Điều này đối với em, và với cả anh đều là chuyện tốt.
Lúc này trên mạng xã hội đang vô cùng náo nhiệt với
màn trình diễn ngẫu hứng từ Nữ hoàng.
Các đơn vị truyền thông quốc tế được mời tới tham gia chương trình
Kết nối với Thủ tướng
cũng nhiệt tình hơn hẳn. Phần lớn các tin bài đều xoay quanh chủ đề: Giữa Thủ tướng và Nữ hoàng trẻ tuổi rõ ràng có sự ăn ý của một cặp vợ chồng.
Khắp ngóc ngách ở Goran, người ta đều ca ngợi tình yêu của Thủ tướng và Nữ hoàng. Đó như một lẽ đương nhiên, đồng thời cũng là điều kỳ diệu.
Utah Tụng Hương không biết biết vì sao mà Tô Thâm Tuyết lại có
màn trình diễn ngẫu hứng
như vậy.
Hóa ra đây là nguyên nhân thật sự ẩn sau cái mà dân chúng Goran gọi là
Sự ăn ý giữa Thủ tướng và Nữ hoàng.

Nếu như có ai đó hỏi có thể nhận ra giọng của người phụ nữ trung niên đó không, anh cũng sẽ không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào, bởi vì bản thân câu hỏi đã không tồn tại. Anh sẽ không mất thời gian để giải đáp những mệnh đề giả định.
Sau khi trả lời xong, Utah Tụng Hương có cảm giác thở phào nhẹ nhõm. Anh không lường trước cảm xúc nhẹ nhõm này, nó đến bất chợt, thậm chí còn có chút thỏa mãn.
Lúc này, Utah Tụng Hương không kìm nén sự bất mãn của mình nữa, lạnh giọng hỏi:
Tại sao lại muốn biết?


Chỉ là em muốn biết thôi.
Con gái lớn nhà họ Tô vẫn cố chấp.
Được thôi, được thôi, Tô Thâm Tuyết là vợ của Utah Tụng Hương, làm cho vợ mình vui cũng là trách nhiệm của một người chồng. Có lẽ anh nên nói với cô rằng
Em là vợ anh, chúng ta quen nhau từ bé, để nhận ra được giọng em thì có gì khó. Ví dụ như, nhịp điệu trong cách nói chuyện của Tô Thâm Tuyết chính là một điểm sơ hở.
Dễ nghe hơn một chút, anh cũng có thể nói
Cô nương ngốc nghếch ơi, em nói xem vì sao một người chồng lại có thể nhận ra được giọng của vợ mình?

Tô Thâm Tuyết, câu trả lời này liệu có khiến em hối hận vì đã phí thời gian đi cả quãng đường đến đây đứng chờ không? Hơn nữa, lúc này em đã hiểu ra mình làm những chuyện ngốc nghếch đến mức nào rồi chứ?
Đôi mắt đang khép hờ của Tô Thâm Tuyết càng lúc càng to dần, cặp mắt trong veo nhìn anh trân trối.
Cô gật đầu, rồi quay người đi.
Lúc này, biểu hiện của con gái lớn nhà họ Tô rất xuất sắc.
Đi đến trước mặt tô Thâm Tuyết, anh d5ịu dàng hỏi,
Sao em lại đến đây?

Bữa yến tiệc thiết đãi tại Cung điện Jose sẽ bắt đầu lúc tám giờ tối.

Sao anh lại nhận ra giọng em?
Cô nhẹ giọng hỏi.
Tô Thâm Tuyết đứng đợi ở đây chỉ vì điều này thôi sao?
Chết tiệt, có gì đáng để tò mò đâu, có rất nhiều cách để giải thích mà.

Em… em đã nghĩ về chuyện này suốt cả buổi chiều hôm nay, em muốn được biết câu trả lời.


Nữ hoàng bệ hạ của tôi ơi,
Utah Tụng Hương thở hắt ra một hơi,
Em cho rằng câu trả lời này đáng để em bỏ mặc khách mời, tốn thời gian để đi cả quãng đường, chạy đến đây đứng đợi sao.

Sau một khoảng im lặng.
Bất kể là lý do gì, lúc này hàng mi kia thật sự khá thu hút. Anh cảm tưởng rằng nơi đó có cảm giác mềm mại êm ái như nhung.
Cái cảm giác mềm mại nhìn bằng mắt mà như có thể chạm đến được, khiến trái tim anh khẽ rung động. Nhưng khi anh cất tiếng nói, những câu từ anh thốt ra hoàn toàn không giống với những điều anh đang suy nghĩ, mà là…

Pierre thông báo qua bộ đàm, cuộc gọi cuối cùng trong chương trình là từ số máy của Văn phòng Nữ hoàng.

Đi được một phần ba đoạn đường, điện thoại Tô Thâm Tuyết đổ chuông. Cô vẫn luôn cầm điện thoại trên tay, chuông điện thoại cứ reo liên hồi, chỉ có điều cô không bắt máy.

Đáng chết, còn không mau bắt máy đi. Chết tiệt, sao bước chân của con gái lớn nhà họ Tô lại nặng nề như vậy chứ.

Điện thoại của Tô Thâm Tuyết vẫn reo vang.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.