Chương 307: Sự nghiệp dang dở (2)


Theo tin đồn, sau khi hai người dùng bữa tối, họ đã trao đổi số điện thoại cá nhân với nhau. Tiếc rằng cả hai vẫn chậm chạp chưa tiến th8êm được bước nào.

Bây giờ, người đàn ông độc thân kim cương này đến căn hộ của vợ cũ, không biết xuất phát từ động cơ gì.
<3br>Không ai biết rõ ngọn ngành, chỉ có thể dám chắc rằng, bây giờ ngài Thủ tướng không hề vui vẻ chút nào.
Nhưng rất đáng tiếc, không phải.
Ngay trước mặt Utah Tụng Hương, Lục Kiêu Dương đút tay vào túi áo khoác.

Thôi đi.
Em trai lạnh lùng ngắt lời chị gái,
Đây là bất ngờ của mình chị thôi.

Chị gái nhìn em trai bằng ánh mắt cảnh cáo.
Ra khỏi phòng ngủ của chủ nhà, chị gái tươi cười, vừa uống nước nóng vừa trêu chọc em trai mình. Còn chưa ly hôn được một năm, bên cạnh vợ cũ đã xuất hiện cậu nhóc trẻ hơn vợ mình làm chân sai vặt, chắc hẳn tâm trạng không dễ chịu gì.
Uống nước nóng xong, chị gái mở cửa ra ngoài.
Không tạo được bất ngờ, trái lại hai người lại bị chặn ngoài cửa đúng nghĩa đen. Họ đã đứng đây hơn một tiếng rồi, chị gái xoa tay cất giọng đầy bất đắc dĩ.
Nhìn túi lớn túi nhỏ trên tay Lục Kiêu Dương, chị gái hỏi anh đó có phải là đồ cần đưa Tô Thâm Tuyết không?
Lục Kiêu Dương mở hộp mật mã, nhập mật mã vào.
Cánh cửa mở ra.
Khẽ chửi thề một tiếng, Utah Tụng Hương liếc nhìn chị gái mình, thấp giọng nói:
Dù cậu có rất nhiều thời gian, cậu cũng không thích hợp đứng đợi ở đây đâu. Cần tôi cho cậu biết nguyên nhân không?


Không cần.
Anh trả lời trung thực.
Ngày mai là sinh nhật tám mươi tuổi của bà ngoại họ đang sinh sống ở Madrid. Trên đường đến Tây Ban Nha dự sinh nhật bà ngoại, họ nhân tiện đến Vienna một chuyến. Chị gái Utah Tụng Hương nói rõ mục đích đến.

Đã lâu rồi tôi chưa được gặp Thâm Tuyết.
Chị gái Utah Tụng Hương cười nói.
Đâu chỉ không vui, v9ẻ vô cùng khó tin và bối rối tức tối viết rõ ràng trên mặt Utah Tụng Hương. Anh chỉ thiếu điều hét lên: Lục Kiêu Dương, sao cậu dám? Sa6o cậu dám xuất hiện tại đây?
Lục Kiêu Dương vô cùng vui vẻ, nhìn xoáy thẳng vào Utah Tụng Hương. Anh không bỏ qua bất cứ sự tha5y đổi cảm xúc nào dù là nhỏ nhất trên khuôn mặt kia, chìa tay ra.
Nếu Lục Kiêu Dương không đoán sai, chị gái đang đi truyền đạt tin tức cho em trai. Ví dụ như, trong phòng ngủ của vợ cũ có đồ dùng của nam giới không.
Chị gái thở phì phò đi vào lại, hình như cậu em trai không hề tò mò về cuộc sống tha hương của vợ cũ.
Cùng với câu nói này, ổ khóa đã vặn mở bị xoay về trạng thái khóa. Vào khoảnh khắc ngay sau đó, chiếc chìa khóa bị Utah Tụng Hương giằng lấy, anh không thèm nhìn mà ném lên giữa trời.
Không sao, đây là cửa an toàn hai lớp, không có chìa khóa thì vẫn có thể dùng mật mã.
Ba người đứng dưới mái hiên. Sau chừng năm phút, Lục Kiêu Dương mới đột nhiên nhớ tới một chuyện, nhét chiếc túi giặt là đựng đồ lót của Tô Thâm Tuyết vào ngực Utah Tụng Hương:
Làm phiền ngài Thủ tướng.

Mùa Đông Vienna lạnh lẽo ẩm ướt, nghiễm nhiên, trong mắt Utah Tụng Hương, hành động của Lục Kiêu Dương mang ý nghĩa anh ta không chịu được thời tiết lạnh giá này.

Ngài Thủ tướng, đã lâu không gặp.
Anh mỉm cười vươn tay.
Vẻ ngạo mạn của ngài Thủ tướng vẫn không hề thay đổi. Ngài Thủ tướng phớt lờ bàn tay lơ lửng giữa không trung của anh, đôi mắt quan sát anh từ đầu đến chân như tia X-quang, cuối cùng chăm chú nhìn vào thứ Lục Kiêu Dương đang ôm trong lòng.
Để kệ bàn tay anh chìa ra ít nhất hai mươi giây.

Tôi là Bella, chị gái của Tụng Hương.
May có người phụ nữ xuất hiện cùng Utah Tụng Hương giải vây.
Lại thêm một tiếng chửi thề, Utah Tụng Hương tiến đến gần Lục Kiêu Dương, hai người cách nhau non nửa bước chân, lạnh lùng nói:
Đừng làm bất cứ chuyện ngu xuẩn nào nữa. Đặt đồ xuống rồi lập tức rời khỏi đây, tôi có thể xem như cậu chưa từng xuất hiện.


Tụng Hương!
Tiếng quát lanh lảnh vang lên.

Đúng.


Trước đây cậu cũng quen Tụng Hương à?
Cô liếc nhìn em trai mình.
Vào khoảnh khắc cánh cửa mở ra, Utah Tụng Hương đấm mạnh lên tường. Tường nhà hơi rung lên làm Lục Kiêu Dương cảm thấy đau hộ Utah Tụng Hương. Chiếc chìa khóa bị em trai vứt đã được chị gái nhặt về. Chị gái thức thời hơn cậu em trai, vừa vào nhà đã rót nước nóng uống, còn cậu em trai vẫn ở bên ngoài.
Sau một ngụm nước nóng, Bella xông thẳng vào phòng ngủ của chủ nhà. Hiển nhiên đây không phải là chuyến ghé thăm đơn thuần.
Trước nét mặt cảnh cáo chị gái, cậu em trai từ từ nới lỏng tay, lùi sang một bên, ra vẻ không thèm đếm xỉa.
Bấy giờ, hình như cô chị gái mới nhớ ra chuyện gì đó, hỏi Lục Kiêu Dương và Tô Thâm Tuyết có phải là bạn không?

Đặt đồ xuống, cậu có thể đi.
Utah Tụng Hương thể hiện thái độ chém đinh chặt sắt.
Lục Kiêu Dương vẫn không hề nhúc nhích.

Đúng.

Bella không hỏi tiếp nữa.
Khi cười, trông hai chị em khá giống nhau, nhưng cảm giác mang đến cho người ta lại khác nhau một trời một vực. Người em trai dù đang cười nhưng đôi mắt vẫn lạnh tanh, khi người chị gái nở nụ cười thì rạng rỡ như nắng ấm ngày Đông.
Người chị nói vốn muốn mang đến cho Thâm Tuyết một bất ngờ.
Anh có chìa khóa sơ cua căn hộ của Tô Thâm Tuyết. Thật ra có thể dùng cả mật mã cửa nhà và chìa khóa sơ cua. Nhưng giờ đây, dùng chìa khóa sơ cua Tô Thâm Tuyết đưa để mở cửa căn hộ của Tô Thâm Tuyết có thể kích thích thần kinh người nào đó.
Bình thường Lục Kiêu Dương thường thả chìa khóa sơ cua nhà Tô Thâm Tuyết ở túi áo khoác trái.

Đúng.
Lục Kiêu Dương trả lời.
Chị gái nói với Lục Kiêu Dương, không lâu trước đó một hàng xóm của Thâm Tuyết đã nói cho họ biết, hôm nay có buổi họp khu dân cư, chắc hẳn chủ nhân căn nhà sẽ nhanh chóng về nhà thôi. Nếu Lục Kiêu Dương đang vội, họ có thể chuyển đồ cho Thâm Tuyết thay anh.
Tay sờ soạng trong túi áo khoác trái nhưng không thấy gì, anh cau mày, lẩm bẩm
Chìa khóa đâu nhỉ?
Lục Kiêu Dương nhanh chóng tìm thấy chiếc chìa khóa ở trong túi áo bên phải.
Chiếc chìa khóa trên tay Lục Kiêu Dương lập tức khiến người mang thái độ không buồn quan tâm đứng thẳng lưng.
Khi chiếc chìa khóa tìm đến ổ khóa, Utah Tụng Hương túm chặt lấy cổ tay Lục Kiêu Dương, siết mạnh đến nỗi Lục Kiêu Dương phải kêu lên.

Lục Kiêu Dương, cậu muốn làm gì?
Utah Tụng Hương gằn từng chữ.
Chuyện rõ ràng như vậy còn cần tôi trả lời sao? Lục Kiêu Dương truyền đạt bằng ánh mắt.

Đừng nói với tôi rằng cậu có chìa khóa của căn nhà này!

Chị gái vào nhà không đến năm phút, mưa đã lất phất rơi xuống cùng bông tuyết.

Đứng lâu bên ngoài trong thời tiết này rất dễ bị cảm, ngộ nhỡ ngài Thủ tướng viện cớ bị cảm xin ở nhờ nhà vợ cũ thì nguy rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.