Chương 308: Sự nghiệp dang dở (2)



Nói không sai, nhưng…
Anh nhún vai,
Lừa được Tô Thâm Tuyết là mục đích duy nhất của tôi.


Lời này lại không cẩn thận chạm phải thần kinh 8ngài Thủ tướng. Anh phản ứng rất nhanh, thoắt cái đã chộp lấy cổ áo Lục Kiêu Dương.
Trước khuôn mặt giận dữ gần trong gang tấc ấy, Lục Kiêu3 Dương chậm rãi nói:
Không phải bây giờ ngài Thủ tướng đang rất tiếc nuối vì trên tay không có súng sao? Có cần tôi nhắc nhở ngài Thủ tướng, hiện 9tại cột tình trạng hôn nhân của người phụ nữ sống trong căn nhà này đang là độc thân, chứng tỏ cô ấy có thể chấp nhận sự theo đuổi của đàn ông mà k6hông cần kiêng dè không?

Bàn tay tóm chặt cổ áo Lục Kiêu Dương chậm rãi buông ra.
Ngài Thủ tướng vẫn duy trì vẻ ngạo mạn trước sau như một.
Thôi vậy, anh còn nhiều việc cần làm, hơn nữa, để ngài Thủ tướng đứng giữa gió lạnh mưa tuyết cảm nhận cuộc sống khấm khá của vợ cũ ở Vienna cũng mang cảm giác khác biệt.
Đúng rồi, túi giặt là đựng đồ lót vẫn đang ở trong tay Utah Tụng Hương đó.
Lục Kiêu Dương vừa chạm đến túi giặt là, Utah Tụng Hương đã vội vàng chuyển túi từ tay trái sang tay phải. Phản ứng bộc phát của ngài Thủ tướng lúc ấy rất đáng để nhớ lại.

Rầm!
Cánh cửa đóng lại.
Một giây sau, Lục Kiêu Dương liếc thấy chiếc dao gọt trái cây sáng loáng găm trên mặt bàn gỗ, giữa mũi dao và mặt bàn là hóa đơn của hiệu giặt là, trên hóa đơn có chữ ký thanh toán của anh.
Anh vào nhà chưa tới hai phút, Utah Tụng Hương cũng vào theo.
Cách thức vào nhà của Utah Tụng Hương như cơn lốc đột ngột ập đến. Anh quăng mạnh túi giặt là xuống sofa, nói với chị gái mình:
Em cần chị đến công viên gần đây đi dạo.
Anh đưa vội áo khoác và túi xách cho chị gái, ép chị gái đứng dậy, rồi lôi chị mình ra ngoài cửa.
Hồi còn rất nhỏ, có người hỏi Lục Kiêu Dương có mong ước gì khi lớn lên. Lúc đó, anh đã từng mơ mộng về một tương lai lớn lao, trở thành nhà khoa học, nhà thám hiểm, thống đốc bang, tổng thống quyền lực vô tận.
Tóm lại, sau này Lục Kiêu Dương nhất định sẽ gây dựng một sự nghiệp vĩ đại.
Tuyết lẳng lặng rơi.

Thật sự không muốn5 vào xem sao?
Lục Kiêu Dương hỏi lại một lần nữa,
Ví dụ như, người phụ nữ Tô Thâm Tuyết kia sống thế nào? Màu sắc đôi dép, vị trí đặt cốc, bếp lộn xộn hay ngăn nắp sạch sẽ.

Tô Thâm Tuyết chính là sự nghiệp vĩ đại của Lục Kiêu Dương.
Nhưng bây giờ, sự nghiệp vẫn còn dang dở.
Lục Kiêu Dương thở ra một hơi. Nếu anh không nhớ nhầm, anh vừa nhắc nhở ngài Thủ tướng về tình trạng hôn nhân của chủ căn hộ này rồi mà…

Đừng có nói với tôi về tình trạng hôn nhân của chủ căn nhà này.
Utah Tụng Hương đập mạnh lên cửa tủ lạnh,
Cậu nên biết dù Tô Thâm Tuyết là vợ Utah Tụng Hương hay là vợ cũ của Utah Tụng Hương, ai dám có ý đồ, dù chỉ nhìn trộm mà thôi, cũng có thể làm tôi muốn hủy diệt.

Bây giờ, nếu có người lại hỏi Lục Kiêu Dương câu hỏi này…

Tô Thâm Tuyết.
Anh sẽ trả lời như vậy.
Nói thế nào đây, chẳng khác nào một đứa trẻ đang bảo vệ món đồ yêu thích của mình. Đây là đồ của tôi, không cho phép bất cứ ai tranh giành với tôi!
Ngài Thủ tướng thích cầm túi giặt là ấy bao lâu thì cứ việc cầm bấy lâu, Lục Kiêu Dương vô cùng mong đợi cảnh tượng túi giặt là được mở ra.
Mẹ Beira không cần lo lắng, mẹ Leona cũng không cần vướng bận, ba người duy nhất anh yêu trên thế giới này chỉ còn lại mỗi Tô Thâm Tuyết mà thôi.
Lục Kiêu Dương cần bảo đảm Tô Thâm Tuyết vui vẻ, bảo đảm Tô Thâm Tuyết hạnh phúc.
Xem ra, ngài Thủ tướng đã biết túi giặt là đựng gì rồi.

Tại sao cậu làm chuyện đó cho cô ấy?


Đã nắm tay chưa? Đã ôm chưa? Có lẽ không chỉ ôm mà còn hôn môi, thậm chí… thậm chí đã ngủ chung rồi phải không?

Những câu hỏi liên tiếp hết sức gay gắt, giọng nói dữ dằn chứa đựng nỗi thấp thỏm.
Vì sao vẫn còn dang dở ư?

Trên con đường theo đuổi niềm vui và hạnh phúc, cô ấy ngả nghiêng chao đảo, trong lòng tràn ngập nghi ngờ đối với ý nghĩa của niềm vui và hạnh phúc, cô ấy khát vọng mà không dám vươn tay với tới.


Tại sao cậu có chìa khóa nhà cô ấy?


Đã cùng ăn mấy bữa cơm, xem mấy bộ phim rồi?

Lục Kiêu Dương muốn Tô Thâm Tuyết vui vẻ, muốn Tô Thâm Tuyết hạnh phúc.
Nghe có vẻ rất giống việc người tử tế hay làm, có lẽ là vậy. Hãy để Lục Kiêu Dương làm người tốt một lần, dù rằng là bất đắc dĩ.
Chẳng qua Lục Kiêu Dương hiểu ý nghĩa được sống trên đời này sớm hơn mọi người mà thôi.

Không cần lo lắng cho mẹ Beira, mẹ Beira có Leona rồi.
Mẹ Beira nói với anh,
Không cần lo lắng cho mẹ Leona, mẹ Leona đã có Beira rồi.
Đây là lời mẹ Leona nói.
Đêm đó, Tô Thâm Tuyết say khướt rấm rứt khóc làm Lục Kiêu Dương xót xa đến tận bây giờ. Có lẽ người đàn ông trước mặt này có thể bù đắp sự trống vắng của Tô Thâm Tuyết.

Hủy diệt à?

Lục Kiêu Dương thầm lẩm bẩm. Anh gọi tên các vị thần như thần sức mạnh, thần can đảm, thần hắc ám… mỗi thần một lần, dồn hết sức bình sinh vung nắm đấm…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.