Chương 417: Ngoại truyện: cuộc sống tình cảm


Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy chứ?

Thông qua camera ghi hình lại, mọi người mới biết được ngọn nguồn sự việc. Hai chị em đang tran8h nhau vị trí đứng gần mẹ hơn, khi mà hai đứa đang cự cãi không ai nhường ai thì tiếng súng vang lên, hai chị em liền trở thành viên
pho má3t
bất đắc dĩ và lăn tròn xuống.

Đột nhiên, Câu lạc bộ Đua ngựa Hoàng gia vốn gây ấn tượng mạnh mẽ cho thế giới lại trở nên gần gũi 9hơn vì sự cố
pho mát lăn.

Blue, Hoàng tử bé Blue, Jean chăm chú quan sát cậu bé.
Cậu nhóc ở bên ngoài trông đáng yêu hơn trên ti vi, khuôn mặt bụ bẫm búng ra sữa của cậu thật khiến người ta muốn cắn véo.
Khi im lặng không dạy dỗ người khác nữa, thì sự khác biệt của Hoàng tử bé và những đứa trẻ khác mới càng lộ rõ.
Nhưng người đó yêu cầu được xem camera giám sát của thư viện.
Cũng thật trùng hợp, hôm qua camera vừa bị hỏng.
Sau khi chắc chắn rằng Jean không nói dối, mấy người kia hỏi cô có nhìn thấy một cậu bé mặc áo sẫm màu bước vào thư viện không, cô lắc đầu. Sau khi nghĩ ngợi một hồi, cô nói với những người đó, cách đây ít phút cô đi đổ rác và nhìn thấy một đứa trẻ đi ngang qua cửa thư viện. Cô không nhớ rõ cậu bé có mặc áo khoác hay không, nhưng chiều cao của đứa trẻ thì cô nhớ rõ.
Haiz…
Bạn cho rằng cậu bé chỉ dừng lại ở đó thôi sao? Cú hat-trick thứ ba vẫn còn phía sau nữa cơ.
Bị một cậu bé chưa đầy năm tuổi dạy dỗ một hồi đến mức muốn độn thổ, Jean đành phải nói rằng,
Tôi thường xuyên gọi điện đến đường dây nóng của Hoàng gia
, thì mới có thể khiến cậu nhóc này im lặng.
Cậu nhóc đính chính lại chiều cao mà cô vừa khai báo với những người kia, bảo rằng tuần trước khi đo chiều cao, cậu đã cao một mét mười tám chứ không phải là một mét mười lăm nữa.
Quả nhiên, Hoàng tử bé được di truyền chuyện nhạy cảm với số liệu từ người nào đó.
Còn nữa, khi nói với họ thì cô nên nói là cậu cao khoảng một mét mốt đến một mét mười lăm, nếu cô nói thẳng luôn là cao một mét mười lăm thì rất dễ bị nghi ngờ, Hoàng tử bé nói thêm.
Lúc này lại không muốn nói chuyện về ngài Thủ tướng, xem ra, việc Hoàng tử
bỏ nhà ra đi
này chắc có liên quan đến ngài Thủ tướng rồi đây.
Được thôi, không nói về ngài Thủ tướng, vậy chúng ta nói về Nữ hoàng.
Trong mười phút tiếp theo, Hoàng tử bé chăm chú lắng nghe không chớp mắt. Ừm, có vẻ hiệu quả đây, rất nhanh, Hoàng tử bé nhoẻn miệng cười, đến cuối cùng, chính cậu lên tiếng kể về mẹ mình.
Mấy người kia vội vàng rời đi.
Xác suất có thể
nhặt
được Hoàng tử bé hẳn là có thể so sánh với xác suất bị thiên thạch đâm trúng. Đương nhiên đây cũng chỉ là giải pháp tình thế, hiển nhiên Hoàng tử bé muốn hít thở không khí dễ dàng hơn.
Đặt Hoàng tử bé ra phía sau giá sách, Jean chào hỏi cậu bé.
Công chúa nhỏ và Hoàng tử bé không khác gì con của chúng tôi, thường xuyên chành chọe đánh nhau, lúc nào6 cũng muốn tranh giành tình thương của mẹ. Cứ như thế, Công chúa nhỏ và Hoàng tử bé trở thành viên kẹo vui vẻ ngọt ngào trong lòng người dân5 Goran.
Tuy nhiên, đã hơn một tháng trôi qua kể từ cuộc phỏng vấn trực tuyến, câu hỏi
Giữa con và ngài Thủ tướng, mẹ thích ai hơn?
vẫn chưa có câu trả lời.
Tắt tivi, Jean quay lại cây thông Noel để tiếp tục công việc còn dang dở.
Thật không thân thiện gì cả.
Còn nữa, làm gì có đứa trẻ nào lại ghét chocolate cơ chứ.
Tại sao lại ghét chocolate, Hoàng tử bé đã kể ra nguyên nhân, tại vì Alice thích chocolate, tất cả những thứ gì Alice thích thì Blue sẽ ghét hết, hơn nữa…
Khi cô vừa kéo rất nhiều đồ trang trí ra, một cái đầu nhỏ ló ra, lúc đầu Jean còn phải dụi mắt, tưởng rằng mình đang bị ảo giác, nếu không, sao cậu bé vừa đánh nhau với chị gái ở trên ti vi kia lại xuất hiện ngay trước mắt cô cơ chứ?
Không phải là ảo giác, trốn dưới gốc gây thông Noel kia đúng là Hoàng tử bé.
Hoàng tử xuất hiện đột ngột trong dịp lễ Giáng sinh, tình tiết này quả thật giống trong những câu chuyện cổ tích, chỉ đáng tiếc là, Hoàng tử này còn chưa đầy năm tuổi.

Tôi cũng không thích cô nhắc đến ba…
Nói đến đây, cậu nhóc bịt miệng lại, động tác khi che miệng của cậu giống hệt với chị gái mình.

Vậy tạm thời tôi không muốn nghe cô nói những chuyện liên quan đến ngài Thủ tướng nữa.
Cậu vội sửa lại.
Cậu nhóc này vừa không thân thiện lại còn hơi ương bướng nữa.
Đôi mắt to nhìn chằm chằm vào đôi mắt nhỏ.
Có người đẩy cửa vào, nếu Jean đoán không nhầm, người đó đến đây vì Hoàng tử.
Liếc nhìn cậu bé đang cố co rúm người lại, Jean không có động thái gì, chỉ đẩy những món đồ trang trí về lại chỗ cũ, rồi quay ra chào đón những người mới tới.
Khi được hỏi có muốn uống gì không, cậu lắc đầu. Khi được hỏi có cần chọn cho cậu một cuốn truyện tranh không, cậu lắc đầu. Khi được hỏi tại sao cậu lại đến đây, cậu chỉ im lặng không đáp.
Đó thật sự là... một bầu không khí mà người lạ không nên bước vào.
Cứ mãi như thế này cũng không được. Để gần gũi với cậu bé hơn, Jean bước đến kể rằng hồi tám tuổi cô được ngài Thủ tướng tặng cho một hộp chocolate. Sau đó, cậu bé chỉ đáp gọn lỏn một câu
Tôi ghét chocolate.

Mẹ rất đẹp, rất đáng yêu, mẹ điểm gì cũng tốt, nếu như lần này mẹ cũng từ chối lời cầu hôn của bố như trước kia thì… nói đến đây, ngữ điệu của Hoàng tử trở nên vô cùng rầu rĩ…
Lúc rời khỏi Cung điện Jose, Hoàng tử bé đã để lại cho mẹ một bức thư, trong thư có nói, nếu lần này mẹ cũng từ chối lời cầu hồn của bố như trước kia, con sẽ biểu diễn lộn nhào trên bãi cỏ cho mẹ xem, hơn nữa, sẽ biểu diễn mười lần liên tiếp.

Tôi lộn nhào rất xấu.
Hoàng tử bé cau mày nói.
Đợi đã, câu này có ý gì, Hoàng tử bé rời khỏi Cung điện Jose vì bố cậu cầu hôn với mẹ cậu? Hơn nữa! Từ thông tin
nếu mẹ cũng từ chối lời cầu hôn của bố giống như trước kia
thì có thể biết được rằng, ngài Thủ tướng cầu hôn Nữ hoàng đã rất nhiều lần rồi?

Không được nóng vội, không được kích động, Jean cố gắng kiềm chế sự tò mò trong lòng mình, như vậy Hoàng tử bé Blue mới dần được đưa vào thế tự kể chuyện. Cho nên, phải hỏi từ từ từng câu một, vì cậu nhóc này rất thông minh.

Bố đã cầu hôn mẹ rất nhiều lần sao?


Bọn họ đã nói về chuyện này không dưới cả trăm lần, kể từ khi tôi và Alice được sinh ra.


Đã cả trăm lần Thủ tướng cầu hôn Nữ hoàng, từ nhỏ nhẹ kín đáo đến phô trương hoành tráng đều không thành công, thông tin này khiến Jean thầm hét ầm lên
OMG
.

Lại còn có một lần cầu hôn qua cửa phòng tắm nữa.

Lần đó, ai đó vừa mới đi công du về, hoa cũng không chuẩn bị, lại còn mặc nguyên bộ quần áo ngồi trên máy bay từ hôm trước, nhìn vào cánh cửa rồi hét ầm lên
Tô Thâm Tuyết, em phải cưới anh ngay lập tức!
Khi kể về lần cầu hôn qua cửa phòng tắm này, hoảng tử bé tỏ vẻ chán nản.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.