Chương 418: Ngoại truyện: cuộc sống tình cảm


Chuyến đi của Thủ tướng tới Bờ biển Ngà có thể liên quan đến tin xấu này. Bờ biển Ngà đã xảy ra xung đột dân sự trong một năm, các 8thành phố khác, ngoại trừ thủ đô đã tuyên bố thất thủ. Mỗi ngày, hàng nghìn, thậm chí hàng chục nghìn người chạy trốn khỏi Bờ biển3 Ngà, và Thủ tướng đã chọn đến Bờ biển Ngà vào đúng thời điểm này...


Bố nói sẽ đón hai binh sĩ gìn giữ hòa bình trở lại v9ới đất mẹ Goran, bố sẽ đích thân đến đó, chỉ mang theo phiên dịch và không có vệ sĩ. Bố cũng đã chuẩn bị sẵn một lá đơn từ chức, n6ói rằng nếu Nữ hoàng cho rằng hành vi của bố là vô trách nhiệm thì
Anh sẽ từ chức Thủ tướng
. Lúc này, cậu bé đã không kiềm chế đ5ược cơn tức giận,
Bố đúng là một kẻ lắm mưu nhiều kế
.

Chọn đến Bờ biển Ngà vào thời điểm này, hơn nữa ngoại từ câu
Yes, I do
ra thì không còn bất cứ điều gì có thể ngăn cản được, đây chính là một cú knock-out thực thụ.
Trẻ con thì vẫn là trẻ con, cảnh tượng mẹ ngồi cô đơn một mình trên ghế đá công viên khiến cậu bé thấy buồn bã vô cùng.
Ừm, tiếp tục thôi.
Vậy nên Jean đã thay đổi cách diễn đạt khác. Cô nói với Hoàng tử bé rằng cô rất hy vọng Nữ hoàng sẽ có người bầu bạn, nhưng cô không đánh giá cao nếu Thủ tướng được xem là người thích hợp cho vị trí đó.

Christie và Lucini nói rằng lần này chắc chắn mẹ sẽ không thoái thác được nữa
, Hoàng tử bé vô cùng buồn bã, cậu để lại một bức thư rồi bỏ đi. Đó là cách duy nhất cậu có thể nghĩ ra được để ngăn mẹ mình kết hôn với ai đó.
Đối với chuyện mẹ kết hôn với ai đó, Hoàng tử bé vô cùng phản đối, vậy Công chúa nhỏ thì sao?

Lúc đầu chị ấy cũng phản đối, nhưng lúc bố nói kỳ nghỉ năm sau sẽ đưa chị ấy đi lặn ngắm tôm hùm thì chị ấy bắt đầu mải mê chọn đồ bơi.

Tỏ ra bình thản, Jean tiếp tục gợi ý cho Hoàng tử bé về ứng cứ viên sáng giá cho vị trí người bạn đời của Nữ hoàng trong lòng cô. Đó chính là người đàn ông New Zealand đã đi thuyền đến Goran vào mỗi ngày Hạ chí dù nắng hay mưa.

Anh ấy thật sự là một người đàn ông lãng mạn.
Jean nói với ánh mắt mơ màng.
Người đàn ông New Zealand nổi tiếng ở Goran và là mẫu người bảo vệ thầm lặng hoàn hảo. Nhưng cậu bé nói, Louis không thể chơi bóng, Louis thậm chí còn không hiểu việt vị là gì.
Hoàng tử bé phản đối, mẹ còn có cậu và Alice nữa, hai chị em có thể đồng hành cùng mẹ.

Hai người rồi sẽ lớn, học hành, bài tập, trại hè, những người bạn mới, những bộ phim với âm nhạc thật ngầu, những trận bóng cuối tuần, những khám phá mới mẻ. Một khi các em trưởng thành tới một giai đoạn nhất định thì sẽ tràn đầy niềm khao khát muốn khám phá thế giới, khi em đi học ở nơi xa xôi, mẹ sẽ phải ngồi một mình cô đơn trên ghế đá công viên, em đành lòng không?

Đương nhiên, Hoàng tử bé vẫn không cách nào hiểu được ý tứ trong cả đoạn mà cô vừa trình bày, nhưng khi nghe đến câu
mẹ sẽ ngồi một mình cô đơn trên ghế đá công viên
, hàng mi của cậu bé run run khép lại, sau một lúc mới mở ra.
Thì ra muốn làm bạn đời của Nữ hoàng thì phải biết chơi cả bóng đá lẫn bóng rổ.
Chà, cách đây không lâu, có một ngôi sao bóng rổ đã công khai thổ lộ mẫu người lý tưởng của mình là Nữ hoàng Goran.
Vì vậy, Jean kể về ngôi sao bóng rổ này với Hoàng tử bé. Ngôi sao bóng rổ này đã được chọn vào đội tuyển bóng đá trẻ trước đây, tính tình khá ổn. Anh ấy là một người được lòng các huấn luyện viên và đồng đội, cũng rất nhiệt tình với hoạt động từ thiện. Nữ hoàng và anh này nhất định sẽ có nhiều điểm chung, hơn nữa, người này vẫn còn độc thân.
Hoàng tử bé liền trầm ngâm.
Cho cậu khoảng năm phút suy nghĩ chắc là đủ rồi nhỉ?
Có lẽ cậu đã ngầm ưng thuận khi nói rằng
Bố tôi chơi piano khá giỏi
, cũng có lẽ là sớm hơn...
Thật tuyệt khi lắng nghe tiếng gió véo von trên vai ai đó; ai đó chơi bóng đá và bóng rổ rất giỏi; ai đó có thể dễ dàng với đến cánh diều mắc trên cây, những điều này mẹ không thể làm được.
Đương nhiên, thị vệ lính canh cũng có thể làm được những điều này, nhưng khi người đó làm thì khiến cậu cảm thấy thoải mái vui thích hơn.

Cứ như bây giờ không tốt sao? Tại sao lại cứ bắt mẹ phải gả cho người đó chứ?
Hoàng tử bé tự lẩm bẩm như nói với chính mình.
Hoàng tử bé lúc đầu khá hào hứng nhưng dần dần lại cảm thấy khó chịu. Khi Jean kể về việc Thủ tướng không có tài năng nghệ thuật, cậu nhóc không hài lòng chút nào, bật lại ngay:
Bố tôi đánh đàn rất hay.

Lúc này đã không gọi là
ai đó
nữa rồi.
Nhưng mà việc dìm hàng Thủ tướng chưa dừng lại ở đây.
Tại sao lại phản đối việc mẹ kết hôn với ai đó?
Câu trả lời của cậu bé khiến người ta phải cười mãi không thôi, bởi vì mẹ chỉ có hai tay thôi, hai tay của mẹ vừa vặn ôm được Alice và Blue.
Cuối cùng, cậu bé ấp úng nói thêm rằng, cậu đã có một khoảng thời gian vui vẻ với mẹ vào những buổi tối cuối tuần, nhưng sau khi ai đó xuất hiện thì lập tức dẫn mẹ ra khỏi phòng của cậu. Điều này rất tệ, giống như đang ăn dở một chiếc bánh hamburger thì bị mọi người giật đi vậy.
Vừa hay, trên giá sách có sách về những cầu thủ bóng đá nổi tiếng, vừa khéo trong đó có một người sẽ đến thăm Goran vào tuần sau.
Jean chỉ vào nhân vật đó và hỏi Hoàng tử bé: người này thì sao?

Chú ấy có bạn gái rồi, hơn nữa chú này chỉ biết chơi bóng đá, nhưng lại chẳng biết gì về bóng rổ cả.
Hoàng tử bé nói.
Có lẽ Hoàng tử bé cho rằng cả thế giới này đều cổ vũ Nữ hoàng và Thủ tướng ở bên nhau, vừa nghe thấy có người đứng về phía mình thì cậu khá vui vẻ, liền hào hứng tìm hiểu nguyên nhân.
Jean liền liệt kê những khuyết điểm của Thủ tướng: quần áo quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài màu đấy, hơn nữa đối với những nghị sĩ viên đáng tuổi bố mình anh cũng không nể nang, một nhà lãnh đạo quốc gia mà còn ham đua xe thì có được không...
Quả nhiên, giọt máu đào hơn ao nước lã.
Thế giới của người lớn đối với trẻ con mà nói đúng là phức tạp như một cuốn bách khoa toàn thư.
Vì ngài Thủ tướng yêu mến, Jean quyết định sẽ thử làm gì đó.
Jean nói với Hoàng tử bé rằng, rồi sẽ đến một ngày mẹ sẽ phải từ bỏ cương vị Nữ hoàng này. Làm Nữ hoàng thì phải giải quyết đủ việc lớn bé, khi không còn làm Nữ hoàng nữ thì mẹ sẽ có rất nhiều thời gian rảnh, như vậy thì sẽ rất cô đơn buồn chán, đặc biệt là trong những chuyến du lịch có cảnh sắc đẹp đẽ ngọt ngào như viên kẹo, phải có người cùng chia sẻ viên kẹo đó với mẹ.
Còn nữa…
Còn một điểm nữa, cậu nhóc nhận thấy rằng, mẹ cậu thật sự rất tốt.
Đương nhiên, cậu cũng rất ưng ai đó, người đó cũng có những ưu điểm.
Sau một hồi, Hoàng tử bé không nói nên lời, cậu nhóc ngẫm nghĩ một hồi mới nghĩ ra điểm để phản đối. Nhà của ngôi sao bóng rổ này quá xa, một người ở châu Đại dương, một người ở châu Úc.
Điều này cũng đúng.
Nhưng mà... giả sử như người này vì Nữ hoàng mà dọn tới Goran sống thì sao? Jean đưa ra giả thiết gợi ý.
Chỉ có điều, cậu đã quen ngài Thủ tướng với tư cách
bố ruột
của mình, nhưng chưa quen với việc chấp nhận anh trở thành
chồng của mẹ.


Hai tay của mẹ vừa đẹp để dắt Alice và Blue, mẹ đâu còn tay thứ ba để nắm tay người khác, đúng là nhận định ngây thơ của trẻ con. Mỗi một năm lớn thêm một tuổi, cậu nhóc sẽ hiểu ra mẹ cậu cũng cần có người nắm tay dìu dắt, ở bên cạnh mẹ mỗi mùa Xuân qua Thu tới, năm này qua năm khác.

Tới phút thứ sáu, Jean đề nghị gọi đến đường dây nóng của Hoàng gia, cậu nhóc không phải đối.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.