Chương 103: VÕ GIẢ CẢNH GIỚI TỊCH HUYỆT (THƯỢNG)



Thưa thầy Trương, tiền mua cỏ Mẫu Thảo Hàn Dương, tạm thời tôi chưa có nhiều như thế. Tôi xin gửi trước thầy một phần, xem như thành 8Bạch Ngọc chúng tôi mua cho tiểu thư. Dù sao cũng không thể để thầy lao tâm lao lực dạy dỗ tiểu thư, lại còn tốn tiền mua…


N3ào hay biết sự biến chuyển trong nội tâm của Trương Huyền, Diêu Hàn bước đến, định rút hai vạn kim tệ trong ngực ra.
Chưa kể, một cây Mẫu Thảo Hàn Dương mà thôi, đến cỏ Hàn Dương cũng chỉ có 100 kim tệ5 một gốc, Mẫu Thảo chắc cũng chẳng đắt hơn bao nhiêu. Giờ hắn đã là đại gia có trăm vạn kim tệ, sao phải bận tâm mấy cái số lẻ vậy chứ.
Điều quan trọng là, cái gốc dược liệu này chỉ là nhờ bản lĩnh làm màu của hắn mà có được, hoàn toàn không tốn một kim tệ nào, nên có đem tặng cũng chẳng hề đau lòng.
Một lần làm màu, thế mà đi tong 10 vạn kim tệ… Nói thật lòng, có nhận cũng sao đâu, dù gì cũng là thành Bạch Ngọc trả, chứ có phải Triệu Nhã đâu…
Cố nén cảm giác khóc không ra nước mắt, Trương Huyền quay người, rời khỏi nơi này.
Có thư viện Thiên Đạo trong tay, loại trừ hết mọi cái sai lầm, thứ còn lại đương nhiên là chính xác rồi.

Thử thôi!

Đời trước, hắn vốn đã là một con cú đêm, bây giờ có thêm tu vi, sức khỏe cũng tốt hơn, nên dù đã khuya lắc rồi mà vẫn chưa hề thấy buồn ngủ.
Hôm nay, hắn đã để lộ tu vi của mình lúc ở tháp Học Tâm. Hắn sở hữu thực lực của cảnh giới Tịch Huyệt, học viện hẳn là sẽ nhanh chóng có hành động, để hắn trở thành trưởng lão.
Thư viện Thiên Đạo đã xuất hiện bí tịch mới, hiển thị khuyết điểm, sai lầm trong ấy.
Thí nghiệm đến lần thứ mười ba thì biển ý thức chợt chấn động, huyệt đạo được chọn khai mở đầu tiên trong đoạn bí tịch hoàn toàn không hề sai.
Văn Tuyết đứng ngay bên cạnh, nghe từ đầu đến cuối, khuôn mặt đỏ bừng lên, chỉ hận trên mặt đất chẳng có cái lỗ nào để chui vào.
Người ta là thầy giáo, hơn nữa lại là thầy giáo có sư đức cao thượng như vậy, mà mình lại ngộ nhận người ta đang theo đuổi mình, không ngớt mỉa mai cạnh khóe người ta… Đúng là nực cười!
Khai thông huyệt đạo rất đơn giản, chỉ cần điều động chân khí, đâm thẳng vào huyệt ấy là được. Then chốt nằm ở thứ tự. Nếu những huyệt này đều sai thì trong 108 huyệt đạo, thể nào cũng phải có một huyệt chính xác!
Người khác không thể thí nghiệm chứ với hắn thì hoàn toàn không thành vấn đề!
Quyển ‘Kim Hỏa Công’ này có nói, đầu tiên phải khai thông huyệt Thần Lực, có sức mạnh rồi mới có thể khai thông được những huyệt đạo càng quan trọng hơn. Mà quyển ‘Dịch Dương Quyết’ này lại nói, phải khai thông huyệt Trung Khu trước, vì huyệt này nằm ở trung tâm cơ thể.
Mười mấy quyển thư tịch, mỗi quyển lại có sự lựa chọn khác nhau về huyệt đạo cần khai thông đầu tiên, và cách nào cũng có lý của mình.
Nghĩ ra cách mới rồi, Trương Huyền chẳng chút do dự mà lấy một tờ giấy, liệt kê toàn bộ 108 huyệt đạo trên cơ thể con người ra. Đầu tiên là gạch bỏ hết những huyệt đạo đầu tiên được lựa chọn theo những bí tịch trong đầu, kế đến gạch bỏ nốt những huyệt đạo có vị trí chính xác khác trong những quyển sách ấy.
Cuối cùng, từ 108 huyệt chỉ còn lại gần 20 huyệt.
Chỉ vừa nghĩ thầm trong đầu, mười mấy quyển thư tịch đã chép được trong nhà đại sư Lục Trầm lập tức hiện ra trong biển ý thức của hắn.

Thực ra tu luyện cảnh giới Tịch Huyệt rất đơn giản, chỉ là làm sao nắm bắt được trình tự khai thông huyệt đạo!

Thành trưởng lão rồi, ắt sẽ có cơ hội đến Tàng Thư Các của trưởng lão đọc sách.
Đến khi ấy, chắc hắn sẽ có thể tìm đủ số lượng bí tịch tầng thứ 6, hoàn thiện Thiên Đạo Thần Công.
May mà hắn ta rộng lượng, không thèm chấp nhặt, bằng không chỉ dựa vào thân phận học đồ luyện đan là hắn đã đủ quyền khai trừ mình, không bao giờ được bén mảng tới chốn này nữa!

Về thôi, tôi cũng phải chuẩn bị cho buổi biện đan ngày mai!

Cái cây Mẫu Thảo Hàn Dương này mà có giá 10 vạn?
Đùa hay thật vậy?
Sau khi ăn cơm xong, về đến học viện thì đã gần nửa đêm.

Dù sao bây giờ cũng không buồn ngủ, thôi thức nghiên cứu cách đột phá lên cảnh giới Tịch Huyệt vậy!

Nếu biết trước nó có giá 10 vạn thì dù thế nào hắn cũng phải thu một ít rồi!
Người ta đều là học trò hiếu kính thầy giáo, sao đến mình thì lại còn phải tốn tiền chứ…

Ha ha ha, thành công rồi! Không ngờ lại là huyệt Tâm Khiếu – thư viện hiển thị không có sai sót, chứng tỏ huyệt đạo này là huyệt phải khai mở đầu tiên trong cảnh giới Tịch Huyệt.


Huyệt Tâm Khiếu là huyệt đạo bị che dấu ở nơi sâu nhất, chân khí không đủ tinh thuần thì võ giả ngũ trọng viên mãn hoàn toàn không thể nào khai thông được. Chả trách sao không thấy nó xuất hiện trong những quyển sách kia…


Không c9ần đâu, một gốc dược liệu mà thôi, có đáng mấy đồng!
Trương Huyền lắc đầu.
Vừa có cảm giác và trách nhiệm của người làm thầy6, sao có thể nhận tiền của học trò được.
Chuyện đã rồi, xem ra chỉ đành phải mượn hoa hiến Phật thôi.

Tiểu thư thực sự đã tìm được một thầy giáo tốt đấy!

Cũng giống như việc dọn bùn trên sông, phải dọn dần từ phía thượng du xuống hạ du, mới có thể dọn sạch hoàn toàn. Còn nếu đi dọn từ giữa thì không thể nào sạch được, không khéo còn làm tắc dòng chảy.
Cũng chính vì vậy mà việc khai thông huyệt đạo đầu tiên rất quan trọng, một khi chọn sai, những huyệt đạo sau cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Người khác đọc được có lẽ sẽ hoa mắt vì bối rối, nhưng Trương Huyền có được thư viện Thiên Đạo, có thể phân định được sai lầm và khuyết điểm, vừa nhìn lướt qua đã biết… những cách nói này đều sai hết!

Không tìm được huyệt đạo đầu tiên chính xác, chẳng khác nào không tìm ra đầu nguồn của dòng sông. Một khi sai lầm, sau này tu luyện sẽ rất rắc rối, thôi cứ để đấy đã!

Nghiên cứu thêm lát nữa, Trương Huyền nhận ra không có quyển bí tịch nào chính xác về vấn đề khai thông huyệt đạo đầu tiên. Hắn đã định bỏ cuộc thì đột nhiên một ý tưởng lóe lên trong đầu.

Nếu những sách này đều sai lầm, mà con người có tất cả 108 huyệt đạo, mình cứ thử từng huyệt một, chẳng phải sẽ biết được cái nào thông đầu tiên, cái nào thứ hai sao?

Đương nhiên nghiên cứu thử trước cũng không uổng phí.
Dù sao hắn cũng đã sao chép được mười mấy quyển bí tịch ở trong nhà đại sư Lục Trầm, tuy số phần chính xác rất ít, không liên kết với nhau nổi, nhưng vẫn có thể nghiên cứu thử.

Chuyện này…
Thấy thái độ của đối phương kiên quyết như thế, Diêu Hàn đành cất tiền lại, đồng thời cũng không khỏi cảm khái,
Thưa thầy Trương, một gốc thảo dược đáng giá 10 vạn kim tệ mà thầy đem tặng người khác thoải mái như vậy, tấm lòng này, khiến người ta thật là khâm phục. Chỉ nực cười cho tôi là trước đây cứ nghĩ thầy lừa gạt tiểu thư nhà chúng tôi…
.

Hả? 10 vạn một gốc thảo dược?
Khóe miệng Trương Huyền bất giác lên cơn co giật.
Thấy biểu hiện của hắn, Diêu Hàn đã thật lòng bái phục.
Chả trách sao tiểu thư cứ không ngừng ca ngợi thầy Trương. Chỉ riêng phẩm chất này thôi, cũng đã khiến người ta phải bội phục rồi.
Lướt nhìn những quyển thư tịch này một lượt, Trương Huyền đã hiểu ra ngay.
Nghe nói, cơ thể con người có tất cả 108 huyệt đạo, nhưng số lượng có thể khai thông được lại không quá 72 huyệt. Hơn nữa, thứ tự khai thông những huyệt đạo này thế nào còn phụ thuộc vào thể chất mỗi người, từ đó mới có thể đạt được hiệu quả cao nhất. Không tìm ra phương pháp, cả cuộc đời, e là chỉ khai thông được ba, bốn huyệt đạo, rồi sau đó sẽ giậm chân tại chỗ.

Đúng vậy!
Diêu Hàn lấy làm ngạc nhiên:
Lẽ nào thầy Trương không biết giá?
.

Tôi…
Dẫu lòng đau như cắt, nhưng cũng biết lời nói như nước đổ khó hốt, bây giờ đâu có nuốt lại được. Trương Huyền nghiêm mặt lại, tỏ vẻ thanh cao, chẳng vướng bụi trần:
Đương nhiên không phải vậy, tiền bạc, đối với tôi chỉ là phù du mà thôi. Triệu Nhã là học trò của tôi, chỉ cần có ích cho trò ấy, đừng nói là có 10 vạn còm đó, dù có là hai ba mươi vạn, cũng có gì đáng để bận tâm!
.
Có điều không phải vội. Trương Huyền chép đại một đoạn bí tịch, rồi lần lượt thay thế tên của hai mươi huyệt đạo kia vào tên của huyệt đạo đầu tiên.
Ùng!
Xác định được huyệt đạo phải khai thông đầu tiên, Trương Huyền vô cùng phấn khích.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.