Chương 114: VẠN LƯU QUY GIANG(1)


(1)Trăm sông đổ về một biển.


Cái gì? Trình Giang, những gì cậu ta nói có thật hay không? Ta tốt bụng cùng ngươi trao đổi kỹ xảo luyện 8đan, vậy mà ngươi lại học lén Băng Ti Ngưng Thủ của ta?

Trong lòng đan sư Trình Giang tràn ngập sự kinh hãi.

Vạn Lưu Quy Giang, mọi lưu phái đều quy về tay Trình Giang nhà ngươi hết, khẩu khí lớn thật, đúng là thủ pháp siêu cấp đấy!

Bộ thủ pháp này, đích xác là ông ta đã đặt tên rồi, chính là Vạn Lưu Quy Giang!
Ông ta mới chỉ đặt tên mấy ngày trước, chưa hề nói cho ai biết, thậm chí cả học trò của ông ta cũng không hay, sao… đối phương mở mồm ra là nói trúng phóc vậy?
Nếu quả thật là vậy, chẳng phải ai ai trong thiên hạ cũng có thể sáng tạo ra thủ pháp mới sao?
Ở đó mà vạn lưu quy giang…
Không nhận thua cũng không được, nhãn lực của đối phương chẳng khác gì ma quỷ. Ông ta sợ nếu tiếp tục để đối phương nói tiếp, chính mình sẽ còn bại lộ nhiều bí mật hơn, nên đành phải vội vàng nhận thua.
Lúc này, ông ta đã thấy khá hối hận khi cố tình làm khó đối phương. Nếu không phải như thế, dù đối phương có chỉ ra khuyết điểm của Mạnh Nham và Trần Tiêu, nhưng rõ ràng vẫn giữ lại chút thể diện cho bọn họ, còn đối với ông ta thì hoàn toàn là vả thẳng mặt, vạch trần ngay tại chỗ…
Trình độ quan sát đạt đến mức tinh tế như vậy, còn biết hết những tuyệt kĩ mà mình đã học trộm của người khác… thằng nhãi này là ma quỷ sao?
Sao lại…
Qua liệt kê của Trương Huyền, vị Trình Giang này, chưa thông qua sự đồng ý của các đan sư khác, đã tự ý học trộm, thậm chí còn không từ thủ đoạn, chép trộm bí tịch của người ta. Vì thế, không khí trong đại sảnh lập tức bùng nổ.
Mọi người đều là thành viên trong Công Hội Luyện Đan Sư, thường xuyên trao đổi về luyện đan với nhau. Nếu ông ta thực sự muốn học, chỉ việc gửi bái thiếp, làm lễ bán sư(2), hoàn toàn có thể được truyền thụ. Học xong, cũng có thể hủy bỏ quan hệ thầy trò, mọi người lại là bạn bè như xưa!

Thủ pháp luyện đan cũng như võ công của võ giả, phần lớn đ5ều là tuyệt kĩ độc môn. Có những môn phái còn quy định rất nghiêm khắc, không được truyền ra ngoài.

Khi ông trộn lẫn ba loại dược liệu là cỏ Bạch Liên, rễ cây Tử Đằng và hoa Kim Giang, ngón tay út hơi ngửa ra sau, đầu ngón tay cong lên, nhìn vào giống như động tác niêm hoa(3). Nếu tôi đoán không nhầm, chiêu này được mô phỏng từ đan sư Bạch Minh.

(3)Niêm hoa: đưa cành hoa lên. Đây là động tác trong giai thoại thiền
Niêm hoa vi tiếu
– cầm hoa mỉm cười, được trích ra trong cuốn Đại Phạm Thiên Vương vấn Phật Quyết Nghi Kinh, ghi lại sự kiện Đức Phật Thích-ca Mâu-ni đưa cành hoa lên khai thị, tôn giả Ca Diếp phá nhan mỉm cười.
Trông thấy biểu hiện của Trình Giang, rồi phân tích lại thủ pháp khi nãy của ông ta một cách kỹ càng, nếu mọi người vẫn không hiểu ra được thì đúng là quá ngu rồi.
Những Luyện Đan Sư đang có mặt, ai nấy cũng giận đến đỏ mặt tía tai, ánh mắt đầy phẫn nộ.
Họ cũng đâu phải Luyện Đan Sư xuất chúng gì, thủ pháp của mỗi người cũng không phải bí kíp gì cao minh mà không truyền cho người khác đâu. Nhưng… tên khốn này, muốn học thì cứ xin học một cách đàng hoàng tử tế xem nào, bị từ chối thì đã sao? Đằng này lại lén lút học trộm sau lưng họ, tuyệt đối đã phạm vào điều đại kị của nghề rồi!
Không những vậy, còn ngông cuồng đến mức, nói đây là thủ pháp mình tự sáng tạo ra. Sáng cái con em ngươi đó! Đem thủ pháp của đám bọn ông dung hợp lại thành một thứ tả pí lù, mà dám bảo là sáng tạo thủ pháp à?
Có thể đoán được, những chuyện này mà truyền ra ngoài, sau này ông ta chẳng còn chỗ cắm sào trong Công Hội Luyện Đan Sư ở vương quốc Thiên Huyền nữa rồi. Giờ ông ta đã trở thành con chuột bị người người ném đá.
Thậm chí, địa vị và uy tín của ông ta cũng sẽ mất sạch, biến thành thằng lừa đảo, kẻ xấu xa trong mắt mọi người.

Tôi nói bậy?

Trương Huyền bước tới một bước, khóe miệng khẽ nhếch lên:
Vừa rồi, để luyện Tụ Tức Đan này, Trình đan sư đã dùng cả thảy 23 loại dược liệu, điểm này tôi nói không sai chứ?

Nghe ông ta đã nhận thua, Trương Huyền chỉ cười mím chi.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn biện đan với mọi người một cách nhẹ nhàng, đôi bên không có xung đột gì về lợi ích với nhau cả. Hắn cũng lười để tâm đến khuyết điểm trong nhân cách của đối phương, nhưng thằng cha này lại cố tình ép người quá đáng!

Đáng ghét, hèn gì lúc tiệc mừng thọ của tôi bắt đầu, mãi mà chẳng thấy hắn đ3âu. Khai mau, ngươi lén vào thư phòng của ta từ khi nào?


Trình Giang, mọi người đều là Luyện Đan Sư với nhau, nếu ngươi thực sự muốn9 học thủ pháp, cứ lựa lời trình bày, chân thành cầu học, ta chưa chắc đã từ chối. Nhưng không ngờ, ngươi lại dụ dỗ học trò của ta, dùng thủ đo6ạn gian trá để lừa lấy Bách Triền Thủ, ngươi cũng quá là hèn hạ!

Sắc mặt Trình Giang trắng bệch, toàn thân không ngừng run rẩy.
Ông ta biết, đối phương nói không hề sai một chút nào.

Không sai!

Luyện Tụ Tức Đan, cần có những dược liệu gì, chỉ cần là Luyện Đan Sư thì hầu như ai cũng biết, không phải là bí mật gì cả, nên cũng chẳng cần phải phủ nhận.
Trương Huyền chẳng cho đối phương lấy một cơ hội phản biện, nói liền tù tì một mạch, đến đây thì mới thoáng dừng lại, nhếch mép lên cười,
Nếu… Trình đan sư cảm thấy tôi đang nói bừa, phát ngôn lung tung, vậy thì ở đây đang dùng đá thạch anh ký sự, có thể mở lại xem bất cứ lúc nào. Mọi người cũng có thể kiểm tra xem, những điều mà tôi đã chỉ ra có phải là nói bậy hay không!


Ngươi…


Khi lấy dịch trích từ cây Thanh Dương, năm ngón tay xòe ra, nhẹ nhàng hạ xuống, giống như đang rút lấy hàn khí trong hàn băng, không dám dùng lực quá nhiều. Chiêu này, chắc hẳn đã mô phỏng từ Băng Ti Ngưng Thủ của đan sư Lâm Mộ.


Khi thêm cỏ Tử Vi và hoa Bạch Tu vào lò đan, để đề phòng dược tính của hai dược liệu này xung đột với nhau, ông đã khiến chúng bay quanh vách lò nửa vòng rồi mới rớt xuống. Làm như thế, chẳng những có thể khiến hiệu quả của thuốc tăng lên, còn khiến dược tính mãnh liệt của chúng mất đi, không thể xung đột nhau nữa. Kim Tuyền Lưu Vân Thủ của đan sư Kim Thần, hình như giống hệt chiêu này.



Đan dược ra lò, để không phải chạm vào lò đan nóng rực, lòng bàn tay giống như quấn tơ, biến chân khí thành một lớp lưới đặc biệt. Động tác này tuy rất nhỏ bé, nhưng quan sát kĩ vẫn có thể nhận ra. Đan sư Đỗ Mãn, chiêu này giống hệt thủ pháp Bách Triền Thủ của ngài đúng không?


Kể từ hôm nay, ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt!



Ngươi là ma quỷ…

Trình Giang loạng choạng cơ thể, sau đó ngã ngửa ra đất.
(2)Bán sư: người chỉ dạy cho mình một chiêu thức, hoặc phương diện nhỏ nào đó.
Nhưng học trộm như thế, cũng như võ giả học lén võ công của người khác vậy, đó là điều đại kị.
Trên đời sao lại có hạng người đê tiện đến thế cơ chứ!
Bây giờ, khi mọi người nhìn Trình Giang, đã không còn cảm xúc bình đẳng như trước đây, có chăng chỉ là đủ thứ oán ghét.

Ngươi… ngươi…

Trông thấy nụ cười của hắn, Trình Giang bất giác rùng mình một cái,
Ngươi thắng rồi… ta nhận thua!
.

Chư vị, đừng nghe hắn nói bậy…

Cảm nhận thấy bầu không khí giận dữ xung quanh, sắc mặt Trình Giang lúc đỏ lúc trắng, ông ta vội vàng xua tay phủ nhận.
Luyện Đan Sư, ai cũng có tuyệt kĩ truyền thừa của riêng mình. Vì muốn tiến bộ nhanh, ông ta đã đi học trộm khắp nơi. Vốn cứ ngỡ những chuyện này vô cùng bí mật… tại sao thằng ranh này lại biết được?
Hơn nữa còn tường tận đến thế?
Thoáng chốc, ông ta như có cảm giác mình đang trần truồng đứng trước mặt mọi người, một nỗi kinh hoàng tột độ trào dâng từ tận đáy lòng.

Thế nào? Còn nghĩ tôi nói bậy nữa không?
Mặc kệ màn biến sắc mặt của đối phương, Trương Huyền lại bước tới một bước nữa,
Nếu ông cảm thấy những gì tôi vừa nói đều không đúng, thế thì… bộ ‘thủ pháp tự sáng tạo’ mà ông đã dung hợp phương pháp luyện đan của mọi người có phải tên là, ‘Vạn Lưu Quy Giang’ không?


Xin chư vị bớt giận!

Thấy mọi người đều căm phẫn ngập tràn, Trương Huyền cười mím chi, cắt ngang lời bọn họ, rồi quay sang nhìn Trình Giang khi ông ta vẫn còn đang hoang mang, chẳng dám tin mọi chuyện đã bị phanh phui:
Trình đan sư… như vậy xem như tôi thắng rồi chứ?
.

Lấy trộm thủ pháp của chúng ta, dung hợp lại với nhau, rồi khoe là thủ pháp mới sáng tạo. Trình Giang, ngươi cũng giỏi giang thật đó!


Uổng cho ta còn xưng huynh gọi đệ với ngươi, xem ngươi là người bạn thân thiết nhất, nào ngờ ngươi giở trò bẩn thỉu, được lắm!

Muốn làm khó tôi à, đùa chắc?

Đã là dân xuyên không, sở hữu bàn tay vàng, nếu để cho ông vả mặt thành công, vậy sao mà tôi lăn lộn tiếp được ở cái đất này hả?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.