Chương 115: NHUẬN HUYỆT ĐAN


Tuy vị trước mặt này chỉ mới chỉ ra khuyết điểm trong luyện đan của ba vị Luyện Đan Sư, nhưng năng lực mà hắn thể hiện ra, đủ để khiến tất c8ả đều thấy hoang mang, sợ hãi.

Tạm không bàn đến chuyện khác, chỉ nói vụ Trình Giang vừa rồi, động tác nhanh chóng, thời gian luyện3 đan ngắn ngủi, ấy vậy mà hắn lại có thể soi ra được từng động tác một, lại còn moi ra luôn cả nguồn gốc của từng động tác. Cuối cùng là su9y luận ngược dòng thành công, chứng minh ông ta đã học trộm tuyệt kĩ của mọi người…
Trương Huyền không muốn tốn thêm thời gian.

Được!

Trương Huyền có hơi ngạc nhiên.

Rất đơn giản. Vừa rồi, dù là Mạnh Nham, Trần Tiêu hay Trình Giang, những khuyết điểm mà cậu nói, nghe thì có vẻ giống như vừa mới được cậu phân tích và phán đoán ra. Nhưng nếu suy ngẫm kĩ càng thì hoàn toàn có khả năng, là do trước đó cậu đã thăm dò khuyết điểm, tính cách của họ, cho đến những chuyện xảy ra gần đây, rồi dùng biện pháp suy luận ngược để suy dần ra!


Nghe các vị nói ra, tôi cũng đã hiểu được đôi chút. Nếu như cậu ta đã có chuẩn bị từ trước, biết chuyện Trình Giang học trộm thủ pháp của mọi người thì đoán được đối phương đã mô phỏng những thủ pháp nào là chuyện rất đơn giản!



Suy ngược?


Không sai, Bạch đan sư vừa nói mấy câu này, tôi cũng đã nghĩ ra!


Vừa rồi Trương Huyền đã vạch mặt Trình Giang học trộm Thiên Ti Huyễn Thủ của ông ấy, lúc đó ông ấy đã rất tức giận mà, sao bây giờ lại muốn ra tay?


Không biết nữa, thôi cứ xem đã!


Thấy ông lão này lên tiếng, mọi người đều không khỏi giật mình.
Đỗ Mãn đang định luyện đan, để Trương Huyền chỉ ra khuyết điểm thì một ông lão đứng lên.

Là đan sư Bạch Minh!

Thấy hắn đã đồng ý, đan sư Bạch Minh mới thở phào nhẹ nhõm, suy ngẫm một lát rồi mới lấy dược liệu, đến trước lò luyện đan.
Đùng đùng!
Chẳng thấy ai nói tiếng nào, Trương Huyền tiếp tục nhắc lại.
Biện đan, nhất định phải khiến toàn bộ 10 vị Luyện Đan Sư nhận thua mới được, nếu không sẽ chẳng được tính là đã vượt qua.

Không sai, có thể nhìn ra khuyết điểm của ta, đích xác là cậu sẽ thắng. Có điều, ta cũng muốn thay đổi quy tắc!

Đan sư Bạch Minh nói.
Chỉ bàn về nhãn lực và lượng kiến thức, cũng đủ6 để khiến cho tất cả cảm thấy không thể địch nổi.

Ba vị Luyện Đan Sư đã nhận thua, vẫn còn bảy vị, ai trong các vị lên trước đây?
5

Ồ?


Vẫn là xem ta luyện đan, chỉ ra khuyết điểm của ta, nhưng… thứ ta cần là cậu chỉ ra khuyết điểm luyện đan chân chính, ví dụ như thủ pháp, kiểm soát ngọn lửa, phối hợp dược liệu… chứ không phải lôi mấy thứ như tâm trạng hay chuyện vặt vãnh vào mà chém. Ta không chấp nhận quá trình suy luận ngược từ những thông tin đã biết trước của cậu!


Ông chắc chứ?

Nghe thấy quy định của đối phương, hiểu suy nghĩ trong đầu ông ta nên Trương Huyền chỉ khẽ nhếch mép lên hỏi lại.
Nhãn lực đối phương lợi hại đến thế, tâm cảnh bất ổn tí tẹo là đã bị nhìn thấu ngay. Trong tình hình như thế, ai mà dám đưa đầu ra nữa?
Hơn nữa… biện đan lại không thể chưa thi mà đã nhận thua!
Làm vậy chẳng khác nào làm ẩu, gian lận. Một khi bị Tổng Hội điều tra ra, chắc chắn sẽ bị khai trừ tư cách Luyện Đan Sư.
Cho nên bảy người còn lại, chẳng ai dám đứng ra làm chim đầu đàn cả.
Có điều, cũng chẳng còn cách nào khác, không thể cứ kéo dài mãi được.

Đan sư Đỗ Mãn, chớ vội, để tôi lên cho!

Ông ta nắm giữ quyền thế và sức mạnh rất to lớn.

Nếu Bạch đan sư muốn ra tay, tôi sẽ ngồi xem trước vậy!

Chỉ chấp nhận cho ngươi nói ra những khuyết điểm trong việc luyện đan, đừng có lôi mấy chuyện giết người, sắp chết gì gì đó vào nữa.
Dẫu tụi này là Luyện Đan Sư… nhưng trái tim cũng mong manh dễ vỡ lắm!

Trương Huyền, nhãn lực của cậu thực sự rất khá, hơn nữa năng lực phân tích cũng rất mạnh. Nhưng, cũng chỉ là đầu cơ trục lợi, chứ thực tế, cậu hoàn toàn không am hiểu về luyện đan được bao nhiêu!
Bạch Minh nhìn Trương Huyền, cất giọng chẳng mấy thân thiện.
Cũng khó trách sao ông ta lại tức giận. Lúc mừng đại thọ lại bị người ta lấy trộm bí tịch gia truyền, đối phương cố nhiên đáng chết. Nhưng vạch trần chuyện này trước mặt mọi người, cũng khiến ông ấy quá là mất mặt.
Dẫu gì, Bạch gia hùng mạnh như thế, lại không ngăn được một tay Luyện Đan Sư, chuyện này mà truyền ra ngoài, chỉ khiến người ta chê cười.

Đầu cơ trục lợi? Sao Bạch đan sư lại nói như thế?

Lời của Bạch Minh, như viên đá gợi lên ngàn đợt sóng, tất cả mọi người đều
thình lình vỡ lẽ
, giống như đã tỏ tường được gì đó.
Trước đó, do không thể lý giải nổi sao đối phương lại nhìn ra được những khuyết điểm kia, nên bọn họ mới cảm thấy lo sợ. Bây giờ đã biết được
nguyên nhân
nên nỗi sợ đã hoàn toàn tan biến.
Nói thật lòng, mọi người đều bị khả năng chỉ ra khuyết điểm của Trương Huyền dọa cho phát khiếp rồi. Là người tu luyện, trong cả quá trình tu luyện để có thực lực vượt mặt trăm vạn người, ai mà chẳng có một vài chuyện xấu không muốn cho người khác biết? Số nhọ bị tên nhãi ranh này moi ra trước đám đông thì nhục mặt chết được.
Cho nên, đan sư Bạch Minh vừa đưa ra quy tắc mới, lập tức nhận được sự đồng tình của tất cả.

Chư vị, nhanh lên chút đi. Dẫu sao cũng không thể đứng ngắm nhau thế này mãi được!

Thấy tình hình trở nên nặng nề, Âu Dương Thành đành phải lên tiếng.
Đan sư Bạch Minh, tuy không phải người cao tuổi nhất, tuổi nghề lâu năm nhất trong số họ, nhưng tuyệt đối là người có uy vọng lớn nhất.
Vì ông ấy không chỉ là Luyện Đan Sư, mà còn là gia chủ của nhà họ Bạch, một trong bốn đại gia tộc của vương thành Thiên Huyền.
Thực ra nhãn lực của đối phương cao minh cũng không sao cả. Nhưng ba vị Luyện Đan Sư vừa rồi bị cậu ta đoán trúng, một người thì bị vạch trần trước mặt mọi người là đã bị cắm sừng, một ông sắp chết, gã cuối cùng còn thảm hơn, thân bại danh liệt luôn…
Chúng ta chỉ đến đây tham dự biện đan, chứ đâu có muốn mặt bị vạch cho tan nát be bét như thế!

Vậy là tốt rồi!


Như thế thì hắn không thể dựa vào những thứ như tâm trạng này nọ để chém nữa rồi!


Thôi để tôi!

Trầm ngâm hồi lâu, luyện đan sư Đỗ Mãn đã đứng dậy.

Quy định như vậy, dẫu hắn có muốn suy luận ngược từ những thông tin biết trước cũng chả được nữa!


Đúng thế, như thế mới là chỉ ra khuyết điểm chân chính…


Mọi người đều gật gù.
Nói thật, nếu cho họ biết những thông tin này, chắc chắn họ cũng có thể đoán ra được những khuyết điểm trong luyện đan của ba người kia, biết trước vấn đề nằm ở chỗ nào.

Ố? Suy ngược? Một ý tưởng rất thú vị!
Không ngờ, vị đan sư Bạch Minh này có khả năng tưởng tượng phong phú đến thế, Trương Huyền chỉ biết cười ruồi,
Ông không cần quan tâm tôi dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể nhìn ra khuyết điểm luyện đan của ông là được rồi!
.

Đương nhiên!
Đan sư Bạch Minh giũ mạnh tay áo,
Chỉ còn xem cậu có dám hay không mà thôi!
.

Bắt đầu đi!

Đan sư Đỗ Mãn lại ngồi xuống.
Nếu so sánh với vị Bạch Minh này thì dù là kinh nghiệm hay địa vị, ông ta vẫn không thể nào so được.

Đúng đó, ví dụ như Mạnh Nham, nếu trước đó biết được việc ông ấy vừa giết tiểu thiếp của mình lúc sáng, trong cơ thể có sát khí và oán hận, như vậy là đã có thể suy ra dễ dàng, Tĩnh Tâm Đan do ông ấy luyện ra, chắc chắn sẽ không có hiệu quả!


Trần đan sư cũng vậy thôi, biết được ông ấy mắc bệnh, thọ mạng chẳng còn bao lâu, đương nhiên cũng có thể đoán ra vấn đề của đan dược. Tĩnh Tâm Đan phản ứng với tâm cảnh, biết trước những thông tin này, dù có ngu như heo thì cũng có thể biết rằng đan dược không bình thường!

Ông ấy và Trương Huyền xem như đã quen biết, thậm chí ông còn từng lôi hắn ra để đánh cược. Ông cứ ngỡ hắn là một tên nhãi ranh ngông cuồng, chẳng biết trời cao đất rộng là gì. Có nằm mơ ông cũng không ngờ tới được, hắn lại sở hữu nhãn lực và năng lực cao đến như vậy!
Dẫu là chính ông ta, cũng cảm thấy còn kém xa.

Vậy…

Bảy người còn lại vẫn tiếp tục im lặng.
Ngọn lửa bùng lên, luyện đan bắt đầu.

Chẳng mấy chốc, lửa trong lò đã nhỏ lại, cửa lò đan mở ra, ba viên đan dược tròn trịa, láng bóng được lấy ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.