Chương 119: BIỆN ĐAN CHÂN CHÍNH (HẠ)



Hiển nhiên, thuyết thể chất đã không đứng vững!



Vì vậy, đan sư Chương Kiến cũng đã dày công nghiên cứu, cuối cùng lưu kết luận của mình và8o quyển ‘Tôi Đan luận
. Sách này đã ghi chép rất tường tận quan điểm của ông ấy. Ông cho rằng, hiệu quả của Tôi Thể Đan sở dĩ chênh lệch, hoàn toàn 3không phải do thể chất, mà là do lúc luyện đan, dược lực phân tán không đồng đều! Dẫu có cùng một mẻ lò, đan dược cùng một đẳng cấp, thì vẫn còn tồn9 tại hiện tượng hiệu quả của đan dược chênh lệch nhau!


Chuyện này là không thể… Đan sư Kim Thần đưa ra một câu hỏi ngẫu nhiên, vậy mà cậu ta trả lời rất lưu loát, còn dẫn chứng lắm sách đến thế, thậm chí nhớ cả vị trí của từng quyển sách… Chuyện này sao có thể chứ?


Có còn là người nữa không trời? Là thật sao?


Câu hỏi này thật thâm ảo!


Đúng thế. Khi luyện Tăng Lực Đan nhất phẩm, thường xuyên xuất hiện hiện tượng lò đan bị nứt. Mặt ngoài thì đây là vấn đề của Luyện Đan Sư, nhưng trên thực tế cũng có liên quan đến Luyện Khí Sư nữa!

Lò đan của Luyện Đan Sư là do Luyện Khí Sư chế tạo. Lò bị nứt khi luyện đan, chuyện này đã không còn nằm trong phạm trù riêng biệt của luyện đan, mà hơi vượt ranh giới rồi.
Đương nhiên nếu suy xét kĩ càng thì nó vẫn nằm trong cái nghề luyện đan này. Nhưng chính vì tính
lờ đờ nước hến
đó mà có không ít luyện đan sư hoàn toàn không để tâm đến những vấn đề kiểu này, chứ đừng nói là tìm lời giải đáp.

Không cần, cậu đáp rất chính xác!

Trên đầu đan sư Kim Thần đã vã mồ hôi lạnh.
Năm xưa, khi ông ta mới tập tành luyện Tăng Lực Đan thì đụng phải vấn đề này. Ông ta đã phải đi thỉnh giáo khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được câu trả lời trong một quyển sách, chính là quyển
Bảo dưỡng lò đan mới
của đan sư Bàng Bác mà Trương Huyền vừa nhắc đến khi nãy.
Ông cứ ngỡ, chỉ có mỗi sách ấy mới có chép chuyện này, nên thừa cơ làm khó đối phương một phen. Nào ngờ, thằng nhãi trước mặt, vừa há miệng đã phun ra tên của tận mười mấy đầu sách.

Sao thế? Không lấy sách tới để kiểm chứng, tôi sợ là mình có đáp đúng, Kim đan sư cũng chẳng chịu thừa nhận!
Trương Huyền xỉa thêm.

Cậu đã trả lời chính xác. Quyển sách này tôi đọc rồi, giống y như đúc những gì cậu nói!
Đan sư Kim Thần gật đầu.
Đùa chắc, trong đầu hắn có sẵn cả cái thư viện Thiên Đạo, chỉ cần ra lệnh một tiếng là sách lập tức bay lại, chính hắn chỉ việc nhìn mà đọc ra là xong. Ông có thể ghi nhớ được siêu đến mức, chính xác hơn so với tôi nhìn sách rồi đọc ra sao?

Câu hỏi thứ hai, khi luyện Tăng Lực Đan nhất phẩm, vì sao lò đan sẽ xuất hiện vết nứt, khó có thể tiếp tục sử dụng?


Lý luận này đứng vững được mấy năm, mãi cho đến 12 năm trước, lại bị người khác ngh6i ngờ và lật đổ! Người đặt vấn đề không phải là Luyện Đan Sư, mà là một vị Danh Sư một sao. Ông ấy nói, nếu khi luyện đan, dược lực phân tán không đ5ồng đều, vậy tại sao hiện tượng này chỉ xuất hiện ở Tôi Thể Đan, mà không thấy xuất hiện ở những đan dược khác?


Cho nên ông ấy đã đưa ra một giả thuyết rất táo bạo, được ghi chép trong quyển ‘Ninh Hàn ngữ lục’. Số lượng sách này bán trên thị trường rất ít, trong Tàng Thư Khố sơ cấp của Công Hội cũng chỉ có duy nhất một quyển. Nếu mọi người chưa đọc thì nên bỏ thời gian đọc thử. Nó nằm ở góc ngoài cùng bên phải của kệ sách thứ 19!

Trương Huyền vừa cười vừa nói.
So khả năng ghi nhớ hả?

Tôi nhận thấy, đáp án trong quyển sách này là chính xác. Đủ để trả lời câu hỏi của ông rồi!

Nói đến đây thì Trương Huyền ngừng lại, vẫy tay ra hiệu cho Âu Dương Thành nhờ người đi lấy sách.
Xem ra chênh lệch giữa đôi bên, tổ bà nó, thực sự quá lớn!

Nếu Kim đan sư đã thừa nhận tôi trả lời chính xác, vậy xin mời đặt câu hỏi thứ hai!

Người ta đọc xong, không chỉ có thể nhớ rõ nội dung trong sách và thời gian sáng tác, mà còn nhớ cả tên sách và vị trí của sách trong Tàng Thư Khố…
Mà họ… ai nhớ được nội dung trong sách đã là khá lắm rồi!
Vấn đề này tuy nghe thì rất hóc búa, nhưng trên thực tế thì nhiều sách trong Tàng Thư Khố đều có ghi chép. Chẳng qua là số lượng sách trong Tàng Thư Khố quá nhiều, mà các học đồ của Công Hội chỉ muốn nghiên cứu những phương pháp luyện đan nhanh thành công, để thi khảo hạch Luyện Đan Sư cho tốt, chứ ít khi nghiên cứu kĩ những thư tịch nghe tên là đã thấy vô dụng.
Chưa kể, khảo hạch thành công, trở thành Luyện Đan Sư chính thức thì địa vị sẽ khác ngay, có được nhiều quyền lợi và thú hưởng thụ hơn, thời gian đọc sách cũng sẽ ít lại. Từ đó dẫn đến, có rất nhiều tri thức có thể tìm được trong Tàng Thư Khố, nhưng họ chưa bao giờ đụng đến, thậm chí chẳng hề biết là có những kiến thức ấy.
Nghe ông ấy đã thừa nhận, cả căn phòng lại một lần nữa nổ tung.
Vừa rồi tất cả mọi người đều nhận định rằng, Trương Huyền bị tuổi tác hạn chế nên chắc là chưa đọc được bao nhiêu sách. Sau khi tận tai nghe thấy mới vỡ ra, so với hắn, bọn họ mới đúng là những người chưa đọc được bao nhiêu sách!
Trương Huyền cười nói tiếp:
Vị danh sư Ninh Hàn này đưa ra một suy đoán rất táo bạo. Ông ấy cho rằng, sở dĩ Tôi Thể Đan xuất hiện hiện tượng này, là do sự khác biệt về dược liệu chính hoặc thủ pháp luyện đan nên mới xuất hiện! Đương nhiên, ông ấy chỉ đưa ra lý luận chứ chưa thí nghiệm thực tiễn!


Tám năm trước, luyện đan sư Triệu Lạc ở vương quốc Hồng Hiên đã bị khơi dậy hứng thú sau khi đọc bộ sách này, nên đã cất công thí nghiệm, lần lượt thay đổi ngót nghét 18 loại dược liệu chính và 42 loại thủ pháp luyện đan, cuối cùng đã có được kết luận! Ông ấy cũng đã ghi chép lại kết quả nghiên cứu của mình, từ đó sáng tác ra bộ ‘Tôi Thể tế thuyết’. May thay, trong Tàng Thư Khố sơ cấp của Công Hội chúng ta cũng có một quyển. Nó nằm ở mé trên bên trái của kệ sách thứ 27, kẹp giữa hai quyển ‘Dương Chân luyện đan thuyết’ và ‘Phương pháp luyện Bích Huyết Đan’! Nếu các vị không tin, có thể cho người lấy ra đây đọc thử!

Vì vậy, những câu hỏi này, nếu là các đan sư khác thì sẽ không đáp nổi. Nhưng với cái đầu đã sao chép hết sách trong Tàng Thư Khố sơ cấp của Trương Huyền, nó lại chẳng khó khăn gì cả.

Chẳng hay trả lời như vậy, đã khiến đan sư Kim Thần hài lòng chưa? Nếu chưa, tôi sẽ nói thêm…


Đúng đó, xem hắn trả lời thế nào đây!

Nghe thấy câu hỏi thứ hai của đan sư Kim Thần, ai nấy đều hưng phấn trở lại.

Chính xác?


Giống y như đúc?

Mọi người đều nhận ra ý đồ của ông ta, lẽ nào Trương Huyền lại không biết. Hắn chỉ nhếch mép cười:
Vấn đề này, trong quyển ‘Bảo dưỡng lò đan’ của đan sư Ngô Hiểu, ‘Những việc cần chú ý trong luyện đan’ của đan sư Triệu Khiêm, ‘Tạp sự tế thuyết’ của đan sư Ngưu Toàn,
Bảo dưỡng lò đan mới’ của đan sư Bàng Bác…

Chẳng chút do dự, vừa mở miệng là hắn đã liệt kê ra mười mấy đầu sách, cuối cùng chốt lại:
… đều có viết đến. Thực sự nếu nói trắng ra thì đây không phải là câu hỏi. Lò đan mà các vị dùng, đều đúc từ loại sắt thông thường là Cửu Luyện. Loại sắt này tuy rắn chắc, nhưng không chịu dược sự xung đột giữa nóng và lạnh. Dược liệu chủ yếu để luyện Tăng Lực Đan là máu của dã thú Hàn Băng, thuộc loại chí âm chí hàn, khi chạm trán với lò đan nóng rực, đương nhiên lò đan khó mà chịu đựng nổi!


Không cần…

Vừa rồi đan sư Kim Thần vẫn còn đắc chí vô cùng, nhưng sau khi nghe xong những lời này thì mặt đen như đít nồi, cả người loạng choạng, lùi lại mấy bước, trông dáng vẻ như thoáng chốc đã già đi mấy tuổi.
Đan sư Kim Thần do dự hồi lâu, lần này trăn trở cả chục phút mới lên tiếng.

Lợi hại!

May mà chưa bộp chộp nói tên sách ra, bằng không, đối phương há mồm đã bật ra nhiều đầu sách như thế, chắc chắn mình sẽ chết vì nhục mất.
Mịa nó, não của thằng nhãi này được làm bằng thứ gì vậy?

Nếu muốn giải quyết, cách tốt nhất là dùng lò làm từ sắt đen! Hoặc mỗi lần luyện Tăng Lực Đan, chịu khó đổi lò một lần!

Trương Huyền vừa cười rạng rỡ vừa đưa ra cách giải quyết.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.