Chương 122: BIỆN ĐAN KẾT THÚC


Không chỉ Trương Huyền ngơ ngác, mà cả nhóm Âu Dương Thành ở bên cạnh cũng đang há mồm trợn mắt.

Má nó, ai đó làm ơn cho tôi biết chuyệ8n này là sao đây?

Vừa rồi chẳng phải còn hệt như ếch sợ rắn vậy? Sao bây giờ thì lại cứ như nhìn thấy mỹ nữ, chỉ hận không thể nhào đế3n vồ vập là sao?

Nhưng tôi… bây giờ tôi chỉ muốn hỏi vấn đề này thôi…

Tần đan sư tỏ ra vô cùng bối rối.

Phải hỏi chuyện có liên quan đến luyện đan chớ! Ông cứ suy nghĩ tiếp đi, để tôi hỏi trước cho!
Vị Luyện Đan Sư sau cùng bước tới trước mặt Trương Huyền,
Người anh em Trương Huyền, xem tuổi thì có vẻ cậu vẫn còn trẻ đúng không, thế có vợ chưa? Tôi có đứa con gái, không phải nói ngoa chứ nó đẹp như thiên thần, và nó sẵn lòng gả cho cậu làm tiểu thiếp đấy… Còn nếu không được thì, cháu gái của tôi cũng được luôn, thế nào? Nếu cậu thấy tôi bắt chẹt cậu quá thì, tôi vẫn còn em gái và chị gái nữa…

Đỗ Mãn buồn bã ủ ê, không ngớt lắc đầu.
Cơ hội tốt như thế, sao lại để vuột mất nhỉ?

Nếu đã bỏ lỡ thì cho qua luôn đi. Ai bảo ông không biết trân trọng. Còn tôi đây, làm giám sát cho cuộc biện đan lần này, từ đầu đến cuối phải làm tròn phận sự, tận tâm tận lực, có được hỏi lần nào đâu. Ông thấy… đến khi biện đan kết thúc, liệu cậu ấy có cho tôi cơ hội được hỏi vài ba câu không? Tôi cũng có không ít vấn đề thắc mắc đây…


Vâng!

Trương Huyền nhận lấy rồi cho luôn vào trong nhẫn chứa vật.
Mọi người đều đoán chắc rằng, hắn được một nhân vật tầm cỡ chỉ dạy, nên họ cũng chẳng hề ngạc nhiên khi thấy hắn có nhẫn chứa vật.
Chưa kể, cho dù là xem bói, ít nhất ông cũng phải nói cho tôi biết tình hình con gái ông chứ, đằng này ông lại bảo đi luyện đan, có tác dụng khỉ khô gì?
Ông có chắc là không phải đang cố tình chơi tôi đó chứ?

Tần đan sư, chuyện con gái ông sắp lấy chồng thì liên quan quái gì đến luyện đan, ông đi hỏi người anh em Trương Huyền thì có ích gì chứ? Đùa kiểu gì thế?
Vị Luyện Đan Sư cuối cùng hất mạnh tay áo, giọng trầm xuống.

Tới ông đi, ông có vấn đề gì?

Tống cổ cha nội kia xong, Trương Huyền nhìn qua vị Luyện Đan Sư khác.

Câu hỏi của tôi rất đơn giản, không có trơ trẽn như cha Lưu đan sư kia đâu!
Vị Luyện Đan Sư này rào đầu một cách rất nghiêm túc, ngay sau đó liền trình bày,
Hai ngày nữa, con gái tôi sẽ đi lấy chồng, thằng chồng tương lại tên là Chu Toàn, người ở xứ khác tới. Tôi đã cho điều tra cũng khá lâu rồi, mà mãi chẳng có được thông tin nào hữu dụng cả. Cậu có thể giúp tôi xem xem, cái thằng ranh kia có đáng tin không? Nếu không, tôi sẽ cho dẹp cái đám cưới này ngay và luôn…
.
Luyện đan, luyện cái con khỉ ấy!
Con gái ông sắp lấy chồng thì liên quan cái quần gì đến tôi, liên quan cái quần gì đến luyện đan?
Tôi đang khảo hạch Luyện Đan Sư, đến đây để biện đan chứ đâu phải để xem bói cho ông đâu…

Được rồi, toàn bộ 10 vị Luyện Đan Sư đều đã nhận thua. Tôi xin tuyên bố, cuộc biện đan này, Trương Huyền đã giành thắng lợi. Từ giờ trở đi, cậu ấy đã là Luyện Đan Sư một sao mới của Công Hội Luyện Đan Sư!

Biện đan kết thúc, Âu Dương Thành tuyên bố kết quả, kế đó trao cho Trương Huyền một chiếc huy hiệu và một tấm trường bào.

Đây là huy hiệu của Luyện Đan Sư, có được thứ này, đi đến bất kỳ công hội nào để mua thuốc, cũng sẽ được ưu đãi…


Tôi? Tốt quá tốt quá!

Luyện Đan Sư được chỉ định mừng như bắt được vàng, vội vàng đứng dậy:
Tôi thực lòng có một vấn đề này muốn thỉnh giáo cậu. Gần đây tôi cứ thấy ngủ không được ngon, một đêm thức giấc đến sáu bảy lần, lại hay mơ mộng lung tung. Cậu xem giúp giùm tôi, có phải tôi đã mắc bệnh tật gì đó không, hay là bị ai đó hãm hại, hoặc là… tiểu thiếp của tôi cũng có vấn đề?
.


Trương Huyền.

Câu hỏi của tôi là, dược liệu chủ yếu để luyện Giải Độc Đan là cỏ Thanh Độc, vốn rất yếu ớt, chưa vào tới trong lò đã cháy thành tro, có phải tôi đã nhầm lẫn ở chỗ nào đó không?


Cỏ Thanh Độc không chịu được nhiệt độ cao, đây là đặc tính mà ai ai cũng biết, ném thẳng vào lò đan, đương nhiên sẽ khó thành. Ông có thể đem nó ngâm trong nước Tử Dương trước ba ngày, sau đó hẵng luyện đan. Không những có thể khiến cho dược hiệu được phát huy tối đa, mà còn không lo bị cháy…


Vấn đề của tôi là, khi luyện đan, tôi thường xuyên cảm thấy khí tức không được thông thuận…


Chuyện này rất đơn giản…

Sau khi quay trở lại quỹ đạo biện đan chân chính thì mọi việc sau đó đều rất đơn giản. Trương Huyền chỉ việc dựa vào kiến thức đã học được trong Tàng Thư Khố sơ cấp là đã giải quyết gần hết các câu hỏi. Gặp trường hợp nào xương quá thì bảo đối phương đi luyện đan, rồi dùng thư viện Thiên Đạo tra ra khuyết điểm.
Nửa giờ sau, cuối cùng cũng đã giải đáp toàn bộ các câu hỏi của ba vị Luyện Đan Sư còn lại.


Trương Huyền.
Cái đệch, ông đã sáu bảy chục tuổi, sắp xuống lỗ rồi, chị gái và em gái của ông… Tôi còn chưa ăn mặn đến vậy…
Tốn cả đống thời gian, cuối cùng mới dẹp yên được cái đống lộn xộn này, để các Luyện Đan Sư trở lại vấn đáp đàng hoàng.
Con người mà, biết được người chứ chẳng rõ được mình!
Trên người mình có khuyết điểm nào đó mà bản thân chẳng thể nhận ra, nếu được Trương Huyền diễn giải ra cho, không khéo sẽ có thể sửa được khuyết điểm, tiến xa trên con đường đan dược!

Tiếc quá, sao lúc nãy tôi ngu thế nhỉ? Đúng ra không nên nhận thua sớm, bằng không thì bây giờ cũng có thể thỉnh giáo thêm vài nghi vấn đã chôn sâu trong lòng lâu nay rồi…


Hiểu gì?
Âu Dương Thành quay qua hỏi.

Trước đó, thông qu6a luyện đan, Trương Huyền có thể thấy ra đủ thứ vấn đề trên người họ, khiến người ta có cảm giác như bị lột sạch trước đám đông, nên chẳng ai 5chịu đứng ra đặt câu hỏi!
Đỗ Mãn giải thích,
Nhưng bây giờ, cậu ta không chỉ giúp Lâm Mộ giải đáp được thắc mắc, còn giúp ông ấy giải quyết họa ngầm trong nhà. Thế nên, ngốc mấy cũng phải hiểu ra, đây là dịp may hiếm có, ai mà chẳng muốn giành trước?


Cũng đúng ha…
Âu Dương Thành vỡ lẽ ra, không khỏi gật gù.

Hả? Nhưng mà… đây thực sự là câu hỏi của tôi mà! Tôi chỉ muốn hỏi mỗi chuyện này thôi…
Vị Lưu đan sư này tỏ ra vô cùng kiên quyết và nghiêm túc.

Thôi được rồi, như vầy đi, ông cứ đi luyện đan đi, để tôi xem xem thế nào đã. Có lẽ tôi sẽ thấy ra được cái gì đó qua quá trình ông luyện đan.
Trương Huyền thấy khá đau đầu, đành đưa ra đề nghị.

Được!
Lưu đan sư phấn khởi, gật đầu lia lịa, vội vàng chạy đi luyện đan.
Nói đến đây, mắt Âu Dương Thành bừng sáng, cả người trở nên kích động không thôi.


Đan sư Đỗ Mãn.


Văn Tuyết.
Đậu phụ, ông là Luyện Đan Sư một sao trung phẩm, hội trưởng Công Hội Luyện Đan Sư. Vậy mà giờ ông lại còn đòi thỉnh giáo một tay học đồ mà không cảm thấy ngượng sao, còn ở đó mà kích động như đúng rồi… Lại còn phán cái gì mà làm tròn bổn phận, tận tâm tận lực nữa chứ? Sao tôi chẳng thấy ông tận tâm tận lực gì hết vậy? Tôi chỉ thấy ông ngồi đơ như tượng ở một góc thôi mà.

Được rồi được rồi, từng người một nói!

Trương Huyền cũng đã nhanh chóng hiểu ra cớ sự, rồi cũng chỉ biết ngao ngán lắc đầu, sau đó chỉ đại một trong ba ông còn lại:
Ông trước đi!

Chưa kể, Luyện Đan Sư là nghề có thu nhập cực cao, chiếc nhẫn chứa vật giá mấy chục đến một trăm vạn kim tệ, tuy nghe thì đắt đỏ, nhưng cũng chẳng là gì đối với họ cả.

Hội trưởng Âu Dương, Tàng Thư Khố cao cấp nằm ở đâu vậy, tôi muốn đến đó xem thử…

Trương Huyền hỏi.


Mọi người.

E hèm, Lưu đan sư, chúng ta đang biện đan, không phải đang xem bói, hay là khám bệnh đâu. Ông chú ý tình hình…

Âu Dương Thành không nhịn được, phải đứng lên nhắc nhở.
Vị Luyện Đan Sư này nói đến đây thì tỏ ra hơi phân vân, nhìn Trương Huyền bằng ánh mắt dò ý,
Cậu thấy… tôi có cần phải đi luyện đan cho cậu xem thử không?
.

Á đù!

Trương Huyền thiếu chút nữa là cho mặt ông ta nhuộm máu.

Mấy ngài ấy bị sao vậy…

Văn Tuyết cũng đơ hết cả não, chẳng hiểu tại sao.

À…tôi hiểu rồi, ôi mấy l9ão này, thiệt tình…
Đan sư Đỗ Mãn chỉ biết gượng cười mà lắc đầu.
Mục đích chủ yếu của hắn khi khảo hạch Luyện Đan Sư là để đến Tàng Thư Khố cao cấp. Bây giờ đã trở thành Luyện Đan Sư chính thức rồi, đương nhiên phải đến đó ngay.


Để ta đưa cậu qua đó!


Âu Dương Thành nói một cầu, rồi đi trước dẫn đường, Trương Huyền bám sát đằng sau. Chưa đi được bao xa, hắn lại nghe thấy vị Luyện Đan Sư khi nãy gào lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.