Chương 124: TÌM CÁCH


Trương Huyền mặt như mếu.

Vốn cứ ngỡ mấy món ấy, nhiều nhất cũng chỉ mấy chục vạn kim tệ, mà dầu gì trong túi hắn cũng8 có ngót nghét trên 100 vạn, bỏ ra chút tiền cũng chẳng nhằm nhò gì, dù sao cũng coi như tiền từ trên trời rơi vào túi hắn. N3hưng có nằm mơ hắn cũng chẳng ngờ, tính gộp lại mà lại lên đến 2300 vạn kim tệ…
Theo cách thông thường, trong mười ngày mà muốn kiếm được hơn 2000 vạn kim tệ, ngoại trừ đánh cướp kho bạc ra, gần như là điều bất khả thi!
Nhưng nếu đóng giả làm Danh Sư, trái lại vẫn có cơ hội!

Cáo từ!

Nhờ cậy đối phương xong, Trương Huyền liền đi ra ngoài.
Chớ có thấy hắn chém gió một cách thần sầu vậy mà nhầm to. Nếu thực sự ra tay, e là cả bước đầu tiên là chiết xuất dược liệu thôi, hắn cũng làm không nổi.
Trước đó hắn cũng đã xem mọi người luyện đan rồi, nếu không rèn luyện đêm ngày trong mấy chục năm, chắc chắn không thể làm nổi.

Hay là… bỏ đi cho rồi nhỉ!

Cố nén nỗi đau thương trong lòng, Trương Huyền đang vô cùng rối não.
Trương Huyền nghe mà nhão hết cả người.
Hai tháng mới kiếm đủ tiền, vậy So Đấu Tân Sinh đã kết thúc từ lâu, hoa cũng khô cỏ cũng úa hết cả rồi.
Danh Sư cũng như Luyện Đan Sư, anh chưa đến 20 mà bảo mình là Danh Sư, chắc chưa nói hết câu đã bị người ta nhổ nước bọt cho chết đuối luôn rồi.
Dẫu sao cũng phải hóa trang, thay đổi dung mạo đôi chút, bằng không sau này sẽ gặp rất nhiều phiền phức, và cũng rất khó tạo lòng tin với người ta.
Dựa vào chút xíu tiền của anh ta, số lẻ còn trả không nổi, và chắc chắn là mua không nổi mấy món dược liệu này rồi. Lẽ nào chuẩn bị bao lâu nay, hết khảo hạch Học Đồ rồi nhảy qua khảo hạch Luyện Đan Sư, sau cùng đều thành công cốc sao?
Chả làm được chuyện quái gì cả!
Cho nên, muốn kiếm được nhiều tiền trong một khoảng thời gian ngắn, vậy Danh Sư tuyệt đối là nghề nhanh nhất, không có bất kỳ nghề nào sánh kịp.
Nhưng tiếc thay, muốn thành Danh Sư cũng đâu có dễ dàng gì, cần phải trải qua vô số khảo hạch, còn nhất định phải có học trò của riêng mình, và đủ thứ kinh nghiệm giảng dạy và danh tiếng.
(1)Bình cảnh: tình trạng thắt nút cổ chai, chỉ tình trạng chậm chạp, tắc nghẽn, ví như tu luyện giậm chân tại chỗ.
Tu vi tăng cao, không chỉ tuổi thọ được kéo dài, mà tốc độ kiếm tiền cũng sẽ nhanh hơn. Vì vậy, không ít người chỉ vì muốn có được một câu chỉ điểm của Danh Sư mà không sợ táng gia bại sản, mất bao nhiêu tiền cũng chẳng tiếc.
Trong lòng vừa nảy ra một ý định cực kỳ táo bạo, Trương Huyền cất lời.

Được!
Âu Dương Thành nào hay biết hắn đang nghĩ gì, nhưng thấy hắn rất trầm tĩnh, nghiêm túc, chắc chắn không phải đùa, nên gật đầu nhận lời.
Hơn nữa, hắn đã là thầy giáo, là người khai sáng cho đám Triệu Nhã, thực sự là hắn không thể khoanh tay đứng nhìn, chẳng hỏi chẳng lo gì hết được.
Tuy mới thành thầy giáo chưa được bao lâu, nhưng thật sự là hắn vẫn có trách nhiệm làm thầy xuất phát từ đáy lòng.
Nếu thực sự không mua mấy thứ này nữa, vậy là không kích hoạt được thể chất của đám Triệu Nhã, mười bốn ngày sau mà muốn thắng được Lục Tầm, gần như là chuyện không tưởng!
Chưa nỗ lực đã cam chịu thất bại, đâu có phù hợp với thân phận của một người xuyên không!

Còn có… cách nào kiếm tiền nhanh hơn không?
Trương Huyền lại tò mò hỏi tiếp.

Kiếm tiền nhanh hơn?
Hội trưởng Âu Dương lắc đầu, định trả lời không có thì đột nhiên đã nhớ ra gì đó,
Nếu bảo nghề nghiệp nào kiếm tiền nhanh nhất trên đời, đương nhiên phải tính đến Danh Sư. Một lần chỉ điểm cho người ta, đều nhận được không ít tiền phí. Luyện Đan Sư tuy kiếm tiền cũng rất nhanh, nhưng so với Danh Sư thì vẫn còn kém xa lắm!
.
Suy tính hồi lâu, cảm thấy đã không còn kẽ hở nào cả, Trương Huyền không khỏi gật gù tâm đắc.
Muốn nửa tháng sau thắng được Lục Tầm, thì phải khiến cho thực lực của đám Triệu Nhã tiến bộ thần tốc. Muốn vậy thì phải mua được những loại thuốc kia, mà muốn mua được thì phải kiếm đủ tiền.
Nếu thật như vậy, chi bằng cứ theo trình tự mà nâng cao thực lực cho đám học trò, bỏ ra nhiều công sức như thế để làm gì chứ.
Chưa kể, chính hắn có lý luận bá đạo được vậy, cũng là nhờ có thư viện Thiên Đạo, chứ bảo hắn luyện đan à… đúng là nói chuyện vớ vẩn.

Nếu Danh Sư kiếm tiền siêu nhanh… vậy mình sẽ giả dạng làm Danh Sư… chắc cũng có thể kiếm tiền nhanh chóng chứ nhỉ?

Vừa rồi, cái ý nghĩ này đã nảy ra bất thình lình trong đầu Trương Huyền, và giờ thì hắn đang cân nhắc về tính khả thi của nó.
Đây là cách duy nhất có thể kiếm được hơn 2000 vạn kim tệ trong vòng 10 ngày.

Nhưng trước tiên phải chuẩn bị một số thứ cái đã. Với cái mặt non choẹt của hắn mà chạy ra ngoài tự xưng là Danh Sư, chắc chắn chẳng ai thèm tin, nhất định phải trang điểm thế nào đó mà ít nhất trông cũng trên 30 mới được.
Vốn cứ ngỡ giúp mấy đứa nó khai mở huyết mạch, bổ sung những khiếm khuyết, từ đó thực lực nâng c5ao mạnh mẽ, để cho thiên hạ phải lác mắt một phen. Chính mình cũng nhờ đó kiếm được cái danh cao nhân xem tiền như cỏ rác. Nằm mơ hắn cũng không ngờ, có mấy thứ mà lại mắc đến thế… Đúng là đen như chó mực mà!
Biết trước nó mắc đến thế thì đã không cố làm màu làm quái gì!

Nhuận Huyệt Đan có giá bán ra rất cao, hơn nữa lại khá khó luyện, nên được xem như là loại có lợi nhuận cao nhất trong đan dược nhất phẩm. Một viên có thể kiếm lời khoảng 5 vạn, mỗi ngày cậu luyện 10 viên, không đến hai tháng là đã kiếm đủ 2000 vạn tiền lời rồi!

Hội trưởng Âu Dương khẳng định chắc nịch.
Người khác làm như vậy, một khi bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị đánh chết ngay tại chỗ, dù sao kiến thức của Danh Sư cực kỳ uyên bác, chỉ cần nói nhầm một cái, là rất dễ bị lộ tẩy. Nhưng chính hắn thì khác!
Có được thư viện Thiên Đạo, cộng thêm kĩ năng chém gió đã rèn luyện từ đời trước, nếu thực sự muốn gạt người thì cũng chỉ là chuyện dễ như ăn cơm uống nước.
Số tiền mà hắn đang lấy làm tự hào, đ9ứng trước cái giá này, cả số lẻ cũng chẳng trả nổi!
Người ta thường bảo là đào hố chôn cha, tổ bà nó, cái này gọi là 6đào hố chôn thầy nè!
Tiền không đủ, vậy hãy xem thử có tìm được cách nào khác không!
Nghĩ đến đây, Trương Huyền quay trở lại, nhìn ông lão ngồi trước mặt:
E hèm, hội trưởng Âu Dương, ngài thấy đấy, nếu tôi là Luyện Đan Sư rồi thì có thể mua chịu mấy thứ này trước, sau đó từ từ kiếm tiền trả cho ngài sau có được không?
.
Đương nhiên, cũng đâu được tính là lừa gạt. Có thư viện Thiên Đạo kết hợp với Thiên Đạo Thần Công, nhìn ra khuyết điểm của người ta, rồi giúp họ nâng cao thực lực, tuyệt đối là chuyện vừa nhẹ nhàng vừa thú vị.

Không sai, cứ thế mà làm thôi!

Quan trọng nhất là… hắn đã lỡ chém gió rồi. Đám Triệu Nhã đều đã biết là hắn đang tìm cách kích hoạt thể chất cho chúng để nâng cao thực lực. Nếu về tay không, sau này mặt mũi mình biết để vào đâu?

Không được, chỉ vì quá đắt mà bỏ cuộc, thực sự không phải là phong cách của mình!

Trương Huyền lắc đầu chán ngán.

Thế thì cũng đành chịu thôi, hay là… cậu nghĩ cách để luyện đan đi. Dựa vào sự hiểu biết của cậu về đan dược, chắc sẽ có rất nhiều cách để kiếm ra tiền.
Âu Dương Thành nhiệt tình chỉ điểm.
Dẫu có là Trương Huyền, dựa vào thư viện Thiên Đạo, đã có thể giải quyết dễ dàng không ít chuyện khó khăn, nhưng nếu như không có học trò, thì cũng chẳng thể nào khảo hạch Danh Sư.

Ngài cứ giúp tôi đặt hàng trước đi, mười ngày sau tôi sẽ tìm cách giao đủ tiền cho ngài!


Chuyện này… không được đâu!
Hội trưởng Âu Dương lắc đầu,
Đan dược tam phẩm, Công Hội chúng ta chưa có ai luyện được hết, cần phải mua trên Tổng Hội, vậy nên khoản này không thể nợ được đâu…


Nhưng… hơn 2000 vạn, chắc chắn không thể xoay nổi trong thời gian ngắn…

Chức nghiệp trong thiên hạ rất nhiều, Giám Bảo Sư, Luyện Đan Sư đều được xem là những nghề kiếm được khá nhiều tiền, nhưng so với Danh Sư, thì đúng là vẫn còn kém xa lắc.
Rất nhiều người tu luyện gặp phải bình cảnh(1), tuổi thọ đã sắp hết mà vẫn chưa thể đột phá. Nếu được Danh Sư chỉ điểm một câu, có lẽ sẽ phá được bình cảnh, vượt lên cảnh giới cao hơn.
Tay thanh niên trước mắt, có thể nói là trùm tri thức của công hội, lại hiểu biết cực kỳ sâu sắc về thuật luyện đan. Chỉ cần hắn chịu ra tay luyện đan, 2000 vạn kim tệ tuy nghe thì rất đáng sợ, nhưng đối với một Luyện Đan Sư có đẳng cấp cao, muốn kiếm đủ cũng không mấy khó khăn.

Luyện đan kiếm tiền rất nhanh á? Nhuận Huyệt Đan mà các vị kia đã luyện khi nãy, một viên có thể lời được tầm bao nhiêu tiền?
Trương Huyền tò mò hỏi ngay.
Luyện đan đúng là có lợi nhuận khá cao, nhưng cũng phải xem xem thị trường và dược liệu có đủ không đã. Những gì ông ấy nói chỉ đúng trên mặt lý luận, còn nếu như chính thức luyện đan mà ngày nào cũng luyện, e là luyện đến thổ tả mất.

Hai tháng?


Việc thứ hai, đã là Danh Sư, đương nhiên phải có thân phận và có dáng vẻ của một Danh Sư, không thể tự nhiên chạy ào vào nhà người ta đòi chỉ điểm. Nếu làm vậy, chắc chắn sẽ bị người ta cho là phường lừa đảo, khéo còn cầm gậy đuổi đánh!


Đời trước sống trong thời đại bùng nổ thông tin, tuy chưa bao giờ làm mấy chuyện đó, nhưng hắn cũng biết được không ít trò.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.