Chương 125: ĐI THUÊ PHỦ ĐỆ



Phải rồi, có thể kiếm trước một chỗ ở, chỉ cần có thể khiến tiếng tăm vang lừng, chắc chắn người ta sẽ tự tìm đến… Làm như vậy thì không cần 8phải chạy đến nhà người khác, lại còn có thể an ổn kiếm tiền, đồng thời còn có được phong thái của bậc cao nhân bất phàm.


Một ý tưởn3g hay đã hiện ra.

Làm Danh Sư, nhất định phải có thân phận và tác phong, không thể vô duyên vô cớ chạy đến nhà người ta. Nếu đã như v9ậy thì phải chọn cách ôm cây đợi thỏ, để cho người ta tự nguyện cắn câu.
Ngừng lại trước phủ đệ, tay chủ tiệm vừa giới thiệu vừa quan sát phản ứng của Trương Huyền.
Tòa phủ đệ này là nơi sang trọng rộng rãi nhất mà trung tâm cho thuê của lão có được. Bất luận là địa thế hay diện tích, đều không chê vào đâu được. Lão quyết định đưa đối phương đến xem chỗ này đầu tiên, nếu không hài lòng thì mới đến chỗ khác. Nhưng một khi đã ưng ý thì, lão thực sự sắp phát tài rồi.

Vào xem thử đi!

Trương Huyền nói.

Cái này…

Nghe thấy yêu cầu của đối phương, ánh mắt phấn khích của tay chủ tiệm lại tóe lửa, suýt chút nữa là đã nhảy cẫng lên.
Trương Huyền cũng chẳng nhiều lời.
Đã dám mạo nhận
Danh Sư
thì chỗ ở cũng phải có đẳng cấp, không thể quá nhỏ hẹp, còn chuyện tốn bao nhiêu tiền thì chẳng thành vấn đề.

Dạ được!

Soi gương hồi lâu, sau khi chắc chắn không có vấn đề gì, hắn mới gật gù hài lòng.
Hóa trang xong, hắn liền rời khỏi Công Hội Luyện Đan Sư.

Muốn người ta tin phục, đầu tiên phải có một bộ trang phục sang trọng…

Chỉ cần có người đến, hắn tin rằng, dựa vào tài nghệ chém gi6ó của mình, cộng thêm thư viện Thiên Đạo, chắc chắn họ sẽ không thể thoát được mị lực của hắn.

Ừm, vậy đi tìm một chỗ trú thân trước5!

Cân nhắc kĩ càng một lượt nữa, nhận thấy chỉ có cách này là hay nhất, Trương Huyền búng tay, chốt hạ.
Cứ làm vậy đi.
Có được ý tưởng thì chẳng rề rà nữa, hắn lập tức bước đến quầy tiếp tân, mua một số đan dược và nước thuốc có thể biến đổi khuôn mặt, màu da.
Tuy không biết thuật dịch dung, nhưng đã là một người địa cầu nên hắn cũng biết trang điểm đôi chút, cộng thêm những đan dược và nước thuốc này nữa, chẳng mấy chốc, hắn đã từ một thanh niên chưa đến 20 tuổi, biến thành một người đàn ông trung niên có làn da hơi vàng, đôi chân mày rậm toát lên vẻ uy nghiêm.
Thấy đối phương không từ chối, tay chủ tiệm lại nói cười niềm nở, vội vàng mở cổng chính đi vào trong.
Đây là một khu kiến trúc sân vườn có mô hình ngũ tiến, có đầy đủ hòn non bộ và hồ nước, thoáng rộng mát mẻ, cây cối đa dạng, vừa đi vào đã cảm nhận được hoa thơm đưa hương, chim hót ríu rít, khiến người ta thấy sảng khoái hết cả người.
Mô hình ngũ tiến: năm khu kiến trúc nhỏ trải dọc theo trục Bắc Nam, tính từ ngoài vào trong.
Muốn tìm được một chỗ có thể vào ở ngay trong thời gian ngắn mà chỉ dựa vào mình hắn, thì chắc chắn không thể tìm được. Nhưng khu Thiên Vũ này được ca ngợi là nơi buôn bán chẳng thiếu thứ gì, chắc chắn sẽ có thông tin về phương diện này. Và hắn cũng chẳng cần mua làm gì, chỉ thuê để ở là được rồi.
Đã từng đến đây một lần, nên hắn đã khá quen thuộc bố trí trong này. Loanh quanh một hồi, quả nhiên hắn đã tìm được một điểm môi giới liên quan đến bán và cho thuê nhà ở.

Chào lão gia, ngài cần mua nhà ạ?

Ngay lập tức, hắn gật đầu, hai tay chắp sau lưng, thể hiện dáng dấp của người đứng tuổi. Hắn còn cố tình gằn giọng xuống để người ta nghe thấy giống giọng người có tuổi hơn,
Ta muốn thuê một tòa phủ đệ!
.

Phủ đệ? Lão gia đến chỗ tôi để thuê phủ đệ, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất đấy!
Đôi mắt ông chủ lập tức lóe sáng.
Người đủ tiền thuê phủ đệ đều là những tay giàu có, chỉ cần nhẹ nhàng nâng giá lên một chút, là đã có thể bỏ túi một khoản rồi!

Giá cả không thành vấn đề!
Trương Huyền khoát tay, trông rất hào phóng.
Bây giờ hắn đã là
Danh Sư
, nếu cứ đi kì kèo một khoản tiền nhỏ nhoi thì mất mặt lắm.

Dạ được được, tôi sẽ đưa lão gia đi xem nhà ngay bây giờ, xem cho đến khi nào lão gia hài lòng mới thôi.

Không cần đoán cũng biết, đây chắc chắn là một con dê béo rồi.
Chưa tính những chuyện khác, chỉ xét mấy điều kiện thôi, muốn rẻ cũng chẳng rẻ được.
Đòi thuê hẳn phủ đệ, làm sao mà thiếu tiền được chứ?

Chẳng hay lão gia đây có yêu cầu ra sao?

Giống như vừa vớ được một con dê béo, tay chủ tiệm tỏ ra vô cùng vui vẻ.

Sạch sẽ, rộng rãi, địa thế tốt, tốt nhất là nhà đã được trang bị đầy đủ, có thể vào ở ngay!

Tự an ủi mình một câu xong, khoảng nửa giờ sau, hắn một lần nữa đã đến trung tâm giao dịch Thiên Vũ.
Lúc này đã là buổi chiều, mặt trời sắp lặn đến nơi.
Biết thời gian đang rất cấp bách, nên hắn lập tức đi thẳng vào bên trong.
Trong lòng lão ta đang mừng đến mức chỉ muốn hét lên, nhưng trên mặt thì vẫn tỏ ra khó xử:
Thưa lão gia, nơi như ngài nói, chỗ chúng tôi đúng là có đấy, có điều… có lẽ giá cả đều rất đắt ạ…

Cứ tạo trước một bước đệm, sau đó tha hồ thét giá.
Hề hề…
Thấy hắn đi vào, ông chủ béo ục ịch liền bước ra nghênh đón.

Lão gia?

Trương Huyền thoáng sửng sốt rồi mới kịp hiểu ra, hắn đã hóa trang cho bản thân nhìn trông tầm 40 tuổi, đâu còn là một thằng ranh trẻ măng nữa.
Nghe thấy giọng điệu hào phóng của đối phương, tay chủ tiệm mừng rỡ, miệng cười toét ra. Chẳng chút chần chừ, lão ta lập tức đóng cửa hàng lại, mang theo một xâu chìa khóa, đi trước dẫn đường.
Trương Huyền cất bước theo sau, đi được một lát thì đến trước một tòa phủ đệ rộng lớn.

Đây là phủ đệ được một phú thương mua lại hồi năm ngoái. Cuối cùng thằng cha này lại bệnh rồi ngỏm ngay hồi cuối năm vừa rồi. Con trai ông ta thì gái gú, rồi còn cờ bạc, rượu chè, hút hít, chẳng có món nào không dính. Cuối cùng hết cách, phải đem cầm cố căn nhà này ở chỗ chúng tôi, muốn thuê hay bán cũng được tất. Phòng ốc mới vừa sửa sang trang trí lại, vị trí đắc địa, bố cục cũng thông thoáng, để tôi đưa ngài vào xem thử?

Người đẹp vì lụa - lúa tốt vì phân, với bộ dạng hiện tại của hắn, bảo ăn xin chắc cũng lắm người tin, bảo là Danh Sư, chắc chắn chỉ có ma nó thèm tưởng thật. Nhất định hắn phải có dáng vẻ tương xứng với danh xưng mới được.

Đúng lúc phía trước có một cửa hàng trang phục.

Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới, một cửa hàng trang phục đập ngay vào mắt nên hắn cũng chẳng chần chừ gì nữa. Chẳng bao lâu sau, khi trở ra thì hắn đã có một bộ dạng khác hẳn.
Chọn được chỗ ở, Trương Huyền cũng chẳng buồn phí lời, hỏi thẳng.

Chỗ này là phủ đệ sang trọng và tốt nhất của trung tâm cho thuê chúng tôi. Nếu lão gia muốn thuê, vậy mỗi tháng 15 vạn kim tệ ạ!

Tay chủ tiệm vội vàng báo giá.
Mũ da báo, áo quần cực sang trọng, chỉ nhìn qua vẻ bề ngoài, đã thấy quý phái không thể tả.
Chỉ một bộ quần áo đó thôi cũng đã ngốn mất 2 vạn kim tệ, khiến hắn xót hết cả ruột.

Thôi thì cứ xem như đầu tư vậy.


Rất khá!

Đi một vòng, Trương Huyền âm thầm gật gù.
Tòa phủ đệ này, đúng như hắn đã dự tính, hoàn toàn có thể vào ở ngay, đồ đạc bên trong muốn gì có đó, chẳng cần phải mua sắm phiền phức gì thêm.
Điều quan trọng nhất chính là, cách học viện Hồng Thiên không xa, chỉ chưa đến mười phút đi bộ.
Sau giờ dạy học, hắn muốn trở về chỗ này cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian.

Ta chọn nó, nhà này thuê thế nào đây?


15 vạn?


Trương Huyền lập tức chau mày.

Tuy không rành mấy về tình hình cho thuê nhà ở thế giới này, nhưng mỗi tháng tốn 15 vạn chỉ để thuê một căn nhà thì cái giá này thực sự cũng khá là mắc.

Vù!

Chẳng thèm nói tiếng nào, cả người Trương Huyền bất thình lình lao về phía tay chủ tiệm, bàn tay giơ lên, định tóm lấy lão ta.


Vị lão gia này, ông muốn làm gì…


Thấy năm đầu ngón tay hắn xé toạc không khí, chụp thẳng về phía mình, mang theo tiếng gió rít ghê người, tay chủ tiệm giật bắn người, vội vàng liên tục lùi lại phía sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.