Chương 154: TÁC DỤNG CỦA THƯ TỊCH MÀU VÀNG KIM?



Sao cơ?


Sắc mặt La Xung đã trở nên khó coi.
Lão ta kinh doanh ở trung tâm giao dịch Thiên Vũ đã nhiều năm, tuy chưa từng bán thứ này, nhưng những thường thức sinh hoạt thì cũng biết chút chút.

Không sai, đúng là vào mùa này.
Trương Huyền gật đầu.
Tôn Cường đứng bên cạnh, tuy đã quen với kiểu nói chuyện xóc hông của lão gia nhà mình, nhưng khi nghe thấy lời nà6y thì vẫn không khỏi nghẹn lời, chỉ muốn đập đầu vào tường.
Lão gia của tôi ơi, ngài nói như thế với một vị Luyện Khí Sư5 chính thức, thực sự hay ho sao?

Đừng vội!

Nhận thấy đối phương đang bị kích thích, Trương Huyền khẽ mỉm cười, chẳng chút bận lòng:
Ông đừng vội vàng phủ nhận. Bây giờ ta hỏi ông, gần đây có phải ngày nào ông cũng ăn ‘tôm vảy rồng’ không?
.
Điều này đích xác là hắn không hề lừa đối phương. Khả năng đào thải của cơ thể con người vốn rất mạnh, đặc biệt là cao thủ cảnh giới Thông Huyền như La Xung. Chỉ cần ngừng ăn trong một thời gian, độc tố còn lại trong cơ thể chắc chắn sẽ nhanh chóng bị bài trừ sạch sẽ.

Đa tạ Dương sư chỉ điểm!

Sâu bên trong những kệ sách đang nằm dày đặc, chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện một quyển thư tịch màu vàng kim.
Có thể chắc chắn một điều, hắn chưa bao giờ nhìn thấy quyển sách này.
Cho nên, bất luận thế nào, tích lũy tri thức cho bản thân vẫn là quan trọng nhất.
Đã có quyết định rồi, bởi vậy cũng khó lòng mà kìm nén được nữa, Trương Huyền liền tập trung tinh thần, nhìn vào thư viện Thiên Đạo lần nữa.
Chỉ quan sát luyện khí, đã thấy ra mình thích ăn tôm vảy rồng, đồng thời còn tìm ra căn do khiến mình không thể luyện khí thành công, đúng là sướng cái miệng, tội cái thân mà!
Không thẹn là Danh Sư, nhãn lực thật phi phàm.

Có điều, tôm vảy rồng sau khi sinh con thì khác hẳn!


Loại tôm này, sẽ trút hết tinh hoa trong cơ thể cho thế hệ sau, cho nên bản thân nó sẽ trở nên vô cùng yếu ớt. Hơn nữa, trong cơ thể nó sẽ sản sinh ra một chất làm tê liệt thần kinh con người. Nếu ăn nhiều sẽ khiến phản ứng tinh thần bị chậm chạp…


Ủa? Thứ gì kia?

Tinh thần đi vào thư viện, bỗng hắn nhìn thấy có gì đó là lạ.
Có điều, dẫu có không biết hắn cũng sẽ không nói thẳng ra. Chần chừ chưa đến một nhịp thở, Trương Huyền chắp hai tay sau lưng, thể hiện cái gọi là phong thái của bậc cao nhân.

Đầu tiên ông hãy về thả hết số tôm vảy rồng đang có, còn việc giải quyết ra sao thì phải xem hành động sau đó của ông. Có điều… chỉ cần ngừng ăn đủ lâu, dần dần rồi cũng sẽ khôi phục thôi!

Dương sư, tôi đến đây thỉnh giáo ngài, tại sao luyện khí không thành công, chứ đâu phải đến đây để nghiên cứu tôm vảy rồng đẻ con vào mùa nào… Nó đẻ mùa nào thì liên quan đếch gì đến tôi, con nó sinh ra cũng đâu phải của tôi…

Đừng nóng vội, việc ông không thể luyện khí thành công, chủ yếu là có liên quan đến thứ này.
Tựa như đã đoán được thắc mắc của đối phương, Trương Huyền tiếp ngay,
Tôm vảy rồng, bẩm sinh là thể hàn, là loại thức ăn có thuộc tính âm. Ăn nhiều sẽ làm suy nhược dương khí của người ăn nó. Đương nhiên, sự suy nhược này rất nhỏ, không gây ảnh hưởng xấu cho con người.
.
Thấy hắn không đáp lời, La Xung tỏ ra đầy ngượng ngùng.
Danh Sư chỉ chỉ điểm cho học trò của mình thôi. Còn bản thân không quen không biết với ngài ấy, lên tiếng thỉnh cầu như vậy, đúng là có phần không thỏa đáng.
Tinh lực của con người vốn có hạn, hắn đã tham gia khảo hạch Luyện Đan Sư, nên biết được tri thức liên quan đến nghề ấy bao la như sông biển. Nếu không có thư viện, đừng nói là vượt qua, đến ngay cả việc có kiếm được điểm hay không còn là chuyện khó đảm bảo.
Danh Sư chân chính, chắc chắn không hề có được công cụ gian lận bá đạo như vậy rồi. Thực tình không hiểu nổi, làm sao họ vượt qua được khảo hạch, làm sao họ học được nhiều tri thức đến thế.

Không sai, chuyện này có vấn đề gì sao?
La Xung lấy làm ngạc nhiên, nhìn qua hỏi.
Tôm vảy rồng là loài đặc thù sinh trưởng ở Hồng Hồ, mùi vị thơm ngon, là một trong những thực phẩm được giới thượng lưu ở vương quốc Thiên Huyền ưa thích nhất. Trước đây ông ấy cũng thường ăn, nhưng đâu có vấn đề gì, không lẽ chuyện ông luyện khí thất bại lại có liên quan đến thứ này?
Biết được nguyên nhân và biện pháp giải quyết, La Xung thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cúi đầu cảm tạ.
Đến lúc này, ông ấy đã phục vị Dương sư trước mặt này đến sát đất.
Bảo hắn đọc sách ở thế giới thực thì tốc độ học sẽ rất chậm. Nhưng nếu đọc sách trong thư viện thì tốc độ sẽ nhanh gấp mấy lần, điểm này hắn đã đích thân kiểm chứng rồi.
Thư tịch trong thư viện, tuy chỉ cần nghĩ tới một cái, là đã có thể nhìn thấy và tra cứu được ngay, nhưng rốt cục cũng không phải kiến thức của mình.
Biết được nguyên nhân, hiểu ra chỉ cần thời gian đủ lâu là sẽ giải quyết được, tâm tư La Xung lại bắt đầu sôi sục trở lại.
Ông ấy đã kẹt ở đẳng cấp Luyện Khí Sư một sao trung kỳ quá lâu, mãi vẫn chưa thể đột phá được. Bây giờ có Danh Sư ở đây, phải chăng nên nhân cơ hội này nhờ ngài ấy chỉ điểm ít nhiều, thừa cơ đột phá?
Tôn Cường bước tới nói.

Vâng!
La Xung gật đầu, đứng dậy cáo từ.

Lẽ nào… thực sự là do tôi ăn nhiều tôm vảy rồng quá?

La Xung cảm thấy toàn thân chấn động, loạng choạng lùi lại mấy bước.

Không sai, vạn vật đều có bản năng tự bảo vệ mình, tôm vảy rồng cũng vậy. Vừa mới sinh con xong, đó là lúc nó yếu ớt nhất, cái chất này được sinh ra cũng chỉ để bảo vệ mạng sống cho nó. Nhưng nào ngờ, nó vẫn bị bắt về làm món ăn khoái khẩu cho bao người!

Trương Huyền lắc đầu.
Tôm vảy rồng mà ông ấy ăn, đúng là mua cùng một lô cách đây mấy ngày, hơn mấy ngàn con, chất đầy hai thùng to. Để giữ chúng được tươi sống, ông ấy còn cất công thả chúng vào trong ao nước trước sân.
Trước mỗi lần ăn, ông đều lựa chọn kĩ càng, chỉ chọn con còn sống, không thể có vấn đề được. Hơn nữa sau khi ăn vào, thân thể ông cũng chẳng cảm thấy có gì lạ, đâu thấy bị Tào Tháo đuổi hay này nọ gì đâu. Tại sao lại có liên quan đến việc luyện khí thất bại liên tục?

Vậy là đúng rồi!
Trương Huyền lại cười mỉm, chắp hay tay sau lưng,
Thế ông có biết mùa sinh sản của tôm vảy rồng là vào lúc nào không?
.

Mùa sinh sản vào khi nào?
La Xung càng lấy làm kì lạ hơn. Ông ấy chỉ ăn thôi, làm gì biết chuyện này?

Đóng giả làm Danh Sư, đích xác là chẳng dễ dàng gì…

La Xung vừa đi, Trương Huyền về lại phòng, không khỏi bóp trán than thở.
Tuy ông ấy rất thích ăn tôm vảy rồng, nhưng nếu so ra, đương nhiên luyện khí quan trọng hơn rất nhiều.

Ặc…

Cũng giống như Baidu trong đời trước, gặp phải vấn đề thì có thể tìm kiếm tra cứu, nhưng đó vẫn chỉ là thứ nằm bên ngoài cái đầu của mình, không thể vận dụng dễ dàng và trôi chảy được.
Chỉ khi nào ghi nhớ được hết toàn bộ vào đầu mình, thì mới được tính là thực sự có học vấn.
Bỏ ra 300 vạn này, đáng!

Dương sư, liệu ngài có thể chỉ điểm luyện khí cho tôi được không?


Có ăn là đúng rồi. Nếu ta không đoán sai, số tôm vảy rồng mà ông ăn đều cùng một lô tôm được mua về gần đây đúng không?

Trương Huyền tiếp ngay.
Nói đến đây, Trương Huyền ngừng lại, nhìn La Xung bằng ánh mắt sáng quắc:
Có phải hiện tại ông luôn có cảm giác không thể đi vào tầng thứ hai của tâm cảnh là ‘tâm như nước lặng’ không? Không chỉ vậy, tính tình còn trở nên dễ cáu bẳn, chính điều này mới khiến cho việc luyện khí của ông gặp trở ngại, không thể thành công?

Bất luận là luyện đan hay luyện khí, tâm cảnh đều rất quan trọng. Nếu tâm cảnh mất đi độ ổn định, muốn thành công, gần như là chuyện không tưởng.

Tôi sai rồi, sau này tôi sẽ không ăn tôm vảy rồng nữa. Kính mong Dương sư chỉ điểm, bây giờ tôi phải làm thế nào?

La Xung tái mét mặt mày, phân vân một thoáng rồi vội vàng chắp quyền hỏi han.
Khụ khụ, dù là người chẳng có thân phận, ngài nói như vậy, e là người ta cũng sẽ liều mạng để ăn thua đủ với ngài đó…
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, người ta luyện khí không thành công, đến thỉnh vấn ngài, mong được chỉ điểm, vậy mà ngài lại chửi thẳng mặt người ta là sướng cái miệng, tội cái thân, phải chăng có phần hơi quá đáng?

Ngươi nói nghe thử nào.
Trương Huyền gật đầu.

Tôm vảy rồng thông thường sẽ sinh sản vào cuối hạ đầu thu, và cũng chính là khoảng thời gian hiện tại!
Tôn Cường đáp.
Nói thực lòng, cả chuyện luyện khí cần trải qua mấy bước hắn còn không biết, giờ bảo hắn làm sao chỉ điểm?

Đúng là tại hạ đường đột quá…

Luyện khí với ăn uống, liên quan cái quái gì?
Điểm liên quan duy nhất có lẽ là, không ăn no thì không có sức. Nhưng đối với một cao thủ cảnh giới Thông Huyền như La hội trưởng, cũng đâu có quan trọng chứ!

Bất luận thế nào, sau này vẫn phải chăm chỉ đọc sách. Suy cho cùng thì thư viện cũng chỉ là vật ngoài thân mà thôi!

Đối với hắn, thư viện lợi hại đến mấy cũng chỉ là vật ngoài thân. Nếu bản thân chẳng hiểu biết gì cả, chỉ chăm chăm dựa vào nó, ở cái nơi lạc hậu như vương quốc Thiên Huyền này thì còn ứng đối được, nhưng một khi bước chân vào những nơi phồn hoa hơn, chắc chắn sẽ bị người ta nhìn thấu ngay.
Hiện tại, học viện nhập học chưa được bao lâu, đang tiết cuối hạ đầu thu, cũng là mùa sinh sản của tôm vảy rồng.
Nghe thấy lời này, La Xung cảm thấy đầu óc xây xẩm, muốn phát điên đến nơi rồi.
Thư viện Thiên Đạo chỉ ghi lại nguyên nhân khiến ông ấy mắc phải khuyết điểm này. Tình huống mà La Xung gặp phải khác hẳn những người trước đó. Sức khỏe không có bất kì vấn đề gì, chỉ là do ăn nhiều tôm vảy rồng quá, trong thân tích tụ độc tố làm tê liệt thần kinh, nên mới khiến cho tâm cảnh bất ổn, không thể luyện khí thành công.
Còn giải trừ độc tố ấy như thế nào thì, hắn đúng là không biết.
Quyển sách rất mỏng, chắc nội dung không có bao nhiêu. Tiện tay lật ra, Trương Huyền lập tức đơ mặt.
Chỉ có đúng một trang, hơn nữa chẳng có nội dung gì cả, hoàn toàn trống trơn.
Đối phương vừa hỏi, Trương Huyền chợt sững mặt ra.
Thực ra hắn cũng chẳng rõ mấy về biện pháp giải quyết thật sự.
Gần đây, đích xác là ông ấy luôn cảm thấy không thể tập trung tinh thần khi luyện khí, không thể đạt đến trạng thái ‘tâm như nước lặng’. Dù ông dùng hết mọi biện pháp mà vẫn không được. Có nằm mơ ông ấy cũng không ngờ tới được, mọi chuyện đều là do việc ăn tôm.
Không ngờ tôm vảy rồng vừa mới sinh con xong, trong cơ thể lại sản sinh ra một loại chất làm tê liệt dây thần kinh của con người. Nếu như đối phương không nói ra, thực lòng ông cũng chẳng dám tin. Sao trước giờ bản thân ông lại chưa từng nghe nhắc tới chuyện này vậy?

Qua đây!

Bàn tay tóm hờ một cái, quyển sách đó lập tức rớt vào tay hắn.
Dẫu có là Danh Sư, cũng đâu thể cố tình sỉ nhục nhau như thế chứ? <8br>
Bất luận thế nào, tôi cũng là hội trưởng Công Hội Luyện Khí Sư, thân phận cao quý, vừa mở miệng đã phán tôi
sướng cái mi3ệng, tội cái thân

Tôi thật lòng thật dạ đến thỉnh giáo ông, ông lại trả lời như thế, thực sự đã coi thường tôi quá rồ9i đó…
La Xung gật đầu, đồng thời trong lòng cũng lấy làm lạ.
Sao đối phương lại biết?
Những Danh Sư lợi hại, có thể nắm rõ tri thức của không ít chức nghiệp, sở hữu nhãn lực không ai tưởng tượng nổi. Hiện tại mình cũng chỉ nhờ vào thư viện Thiên Đạo nên mới có thể làm màu được trôi chảy. Một khi không dùng đến thư viện, chắc chắn sẽ bị người ta vạch mặt ngay tắp lự.

Thực lòng không hiểu, những vị Danh Sư ấy làm sao lại có được lượng tri thức khổng lồ đến thế…


Luyện khí?

Không ngờ giải quyết xong vấn đề rồi mà đối phương vẫn chưa chịu về, còn đòi chỉ điểm luyện khí, Trương Huyền không khỏi sững người.

Tôi biết…

Đang định thỉnh giáo thì Tôn Cường ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
Trương Huyền liền vẫy tay,
Tiểu Cường, tiễn khách!
.

La đại sư, đến lúc lão gia chúng tôi phải nghỉ ngơi rồi, mời ngài!


Sách này có tác dụng gì đây?


Trương Huyền hoàn toàn mù tịt.

Thư viện xuất hiện quyển sách này từ bao giờ mà hắn chẳng biết, cũng không hiểu sao bên trong lại trống rỗng, chẳng ghi chép gì cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.