Chương 180: TRIỆU NHÃ KÍCH HOẠT THỂ CHẤT
-
Thư Viện Thiên Đạo
- Hoành Tảo Thiên Nhai
- 2709 chữ
- 2022-02-04 04:41:36
Trong căn nhà Triệu Nhã đang ở.
Diêu Hàn đọc những tin tức do thuộc hạ đưa tới mà chỉ biết lắc đầu cười khổ.
Không thẹn là công pháp do thư viên Thiên Đạo tạo ra, vừa vận chuyển một vòng, cô lập tức cảm thấy khí tức cuồng bạo trong cơ thể đã dịu đi không ít. Thể chất Thuần Âm bị phong bế lâu này cũng đã bắt đầu cuộn trào.
Ầm ầm!
Tuy ấm ức, nhưng nhớ đến chuyện, cả thứ trân quý như cỏ Mẫu Thảo Hàn Dương mà thầy Trương Huyền cũng có thể thoải mái tặng cho tiểu thư, không hề so đo toan tính, ông vẫn đành cười khổ mà cho qua.
Có được ông thầy dữ dằn như vậy, tiểu thư chắc chắn sẽ không bị người khác bắt nạt, trên thực tế ấy cũng là chuyện tốt.
Mà như vậy cũng đã không thể gọi là hào phóng nữa rồi.
Mà chỉ có năm chữ thôi – Không thể tưởng tượng nổi.
Thầy giáo Trương này, tuy ranh mãnh, xảo quyệt, nhưng tri thức quả thực rất phong phú. Thành chủ đã tiêu tốn rất nhiều tiền mới biết được tin này, nào ngờ thầy ấy lại tìm hiểu tường tận nhanh đến như thế.
Thầm xuýt xoa trong lòng, xong, Diêu Hàn mỉm cười, nói:
Phá Âm Đan có hỗ trợ cực lớn đối với thể chất Thuần Âm. Tiểu thư cứ yên tâm, mấy ngày nữa thành chủ sẽ mua nó cho tiểu thư…
.
Phá Âm Đan – cả thành chủ còn không mua được, lại vô tư ném vào tay tiểu thư… Ân tình này trả thế nào đây?
Trả thế nào cũng không hết được mất…
Thầy Trương cho cô một viên đan dược, tuy hiện tại chưa có tiền để trả lại, nhưng vẫn phải tìm hiểu giá trị trước, như thế mới biết được thầy Trương đã vì học trò mà tiêu tốn nhiều tiền của cỡ nào.
Phá Âm Đan? Là thầy Trương cho tiểu thư biết à?
Nghe tiểu thư nói đến đan dược này, Diêu Hàn lập tức sững sờ, kế đó trong lòng không khỏi bội phục.
…
Nào hay biết chú Diêu của mình đang rối rắm thế nào, Triệu Nhã trở lại phòng mình. Sau khi sai người cho nước ấm vào bồn, đồng thời ra lệnh không ai được phép quấy rầy, bấy giờ cô mới cởi bỏ quần áo trên người, ngâm mình vào trong thùng.
Vô tư tặng đan dược tam phẩm cho học sinh…
Thầy giáo Trương này, rốt cuộc là người có xuất thân như thế nào vậy?
Nhiều tiền như thế, dẫu thành chủ tự mua, cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn tới tài sản, trong mấy năm tới, chưa chắc đã vực dậy nổi…
Thầy Trương… tiện tay… tặng hẳn một viên?
(1)Bảo nguyên thủ nhất: tư tưởng triết học của Trang Tử, được Đạo Giáo áp dụng tu luyện. Trong đó, hiểu đại khái như sau:
Nguyên
: ban sơ, điểm bắt đâu của vạn vật. Nhất: hợp nhất tâm ý với
nguyên
. Tóm lại, tập trung tâm tư, không để suy nghĩ đi lệch hướng.
Biết đan dược trân quý, không được để lãng phí dược lực, Triệu Nhã vội vàng tập trung tinh thần, dựa theo công pháp của thầy Trương truyền thụ, vận chuyển sức mạnh.
Bức tường ngăn trở trong tu luyện trước đó lập tức bị đánh sập, chỉ chớp mắt cô đã đột phá lên cảnh giới Đan Điền.
Dưới sự xung kích của dược lực, thể chất đặc thù bị giam cầm mười mấy năm qua cũng đã được kích hoạt trong chớp mắt, tuôn tràn như đập thủy điện được mở cửa xả.
Trước đó ông ta còn định bụng, không thể ăn một trận đòn ấm ức như thế được. Phải tìm cơ hội, nhân lúc tiểu thư không hề hay biết, âm thầm dạy cho thằng cha thầy giáo đó một bài học. Nhưng khi nhìn thấy viên đan dược này, ý định ấy lập tức bị dìm xuống tận đáy lòng.
Lần trước ông ta bảo sẽ thiến thầy ấy, thế là đã bị đánh cho mặt mũi biến dạng, đến cha mẹ cũng không nhận ra được. Nếu giờ lại đòi dạy cho người ta một bài học, e là đối phương vẫn không bị sao, còn bản thân ông chắc chẳng còn mạng để trở về thành Bạch Ngọc nữa…
Tặng tiểu thư một viên?
Diêu Hàn trợn tròn đôi mắt.
Thành chủ vừa rồi có nói, loại đan dược tam phẩm này, mỗi viên có giá đến mấy ngàn vạn.
Thời gian đâu chờ đợi ai, cô ấy cũng không muốn khiến cho thầy Trương thất vọng.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Diêu Hàn, không biết bao lâu sau, ông ta mới nhìn viên đá thạch anh ký sự trong tay mà lắc đầu cười như mếu:
Thành chủ à, tôi biết ngài không muốn mắc nợ ân tình người khác, nhưng… ân tình của vị thầy Trương này, e là chẳng thể trả nổi trong thời gian ngắn rồi…
.
Nếu không có hậu thuẫn và địa vị cực kỳ chắc chắn thì không thể nào làm nổi.
Thùng tắm đến rồi, cháu đi uống đan dược trước đây!
Biết chú Diêu này của mình, kể từ khi bị đánh tơi bời liền thường xuyên ngồi thẫn thờ một mình, Triệu Nhã cũng chẳng để tâm nữa. Cô đem theo Phá Âm Đan, ra lệnh cho thuộc hạ đưa bồn tắm vào phòng, rồi vội vàng đi tu luyện.
Đó chính là cha của Triệu Nhã, thành chủ thành Bạch Ngọc, Triệu Phong.
Ta đã biết chuyện của Tiểu Nhã. Mấy ngày nữa ta sẽ đích thân đến chào hỏi thầy Trương.
Trong đá thạch anh ký sự, ánh mắt của thành chủ Triệu Phong sáng lên như điện xẹt, mang theo một thứ khí chất đặc thù.
Diêu quản gia, Triệu thành chủ sai thuộc hạ mang thứ này đến…
Viên hộ vệ vừa rồi đưa qua mấy tấm kim phiếu.
Thành chủ còn đặc biệt căn dặn, bảo ngài chuyển lời với thầy Trương rằng, ân tình dạy dỗ cho tiểu thư của thầy ấy, thành chủ nhất định sẽ báo đáp…
Hộ vệ nói thêm.
Thể chất Thuần Âm, bên phía nhà mẹ của Tiểu Nhã đã từng xuất hiện tiền lệ. Muốn kích hoạt, phải bỏ ra cái giá không hề nhỏ. Chưa tính đến chuyện phải có cơ duyên, điều quan trọng nhất chính là cần phải có được đan dược tam phẩm trị giá đến mấy ngàn vạn kim tệ… Phá Âm Đan!
Chờ ta đến vương thành, ta sẽ nhờ bệ hạ giúp ta đến Công Hội Luyện Đan Sư mua một viên, ngươi cũng nên có chuẩn bị sẵn sàng đi. Ngoài ra, ta đã cho người mang đến cho ngươi 10 vạn kim phiếu, hãy đưa nó cho thầy Trương. Không thể để thầy ấy vì cứu con gái ta mà phải chịu tổn thất. Thành Bạch Ngọc ta không muốn mắc nợ ân tình của người khác, và cũng không quen để cho ân nhân chịu thiệt thòi.
Ta biết rồi!
Đào Hàn gật đầu.
Chuyện này đừng để cho tiểu thư biết, lui ra đi!
Diêu Hàn xua tay, đang suy tính sắp tới sẽ làm gì thì lại thấy Triệu Nhã đi vào.
Diêu quản gia…
Vừa cất những bức thư báo kia đi, để khỏi bị tiểu thư phát hiện, ông ta liền thấy một viên hộ vệ sải bước đi vào:
Lão gia gửi tin tức đến cho ngài.
.
Nói thật lòng, ông thầy giáo họ Trương này thực là quá quái dị.
Kẻ ăn hại nổi tiếng trong học viện, ông ta cũng ngỡ đó hẳn là một tên dâm tặc chuyên dụ dỗ nữ học sinh. Nào ngờ chỉ chớp mắt đã biến thành cao thủ cảnh giới Tịch Huyệt, cao nhân siêu trần thoát tục, cam chịu tủi nhục vì đại cục, chẳng chấp nhặt chuyện được mất. Mà chỉ vậy thôi thì chưa có gì đáng nói, đằng này còn khảo hạch Luyện Đan Sư, vô tư tặng học trò cỏ Mẫu Thảo Hàn Dương, Phá Âm Đan… Đây đã không còn là vấn đề về thực lực nữa.
Kế đó thì lấy Phá Âm Đan trong lọ ngọc ra, cho vào miệng nuốt xuống.
Đan dược vừa trôi đến cổ họng liền khiến cô có cảm giác như vừa nuốt vào một ngụm nước sôi, hơi nóng mãnh liệt men theo kinh mạch phát tán đến toàn thân.
Quá trình này nói thì đơn giản, nhưng trên thực thế thì vô cùng phức tạp. Chỉ một thoáng bất cẩn, rất có thể sẽ khiến tu vi cả đời đổ sông đổ bể.
Bảo nguyên thủ nhất(1), vận hành công pháp.
Diêu Hàn chỉ cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung, cả người như sắp phát điên đến nơi rồi.
Đã gặp lắm kẻ hào phóng, nhưng… chưa thấy ai hào phóng đến thế.
Nhận lấy bình ngọc, Diêu Hàn lập tức mở nắp ra.
Vù!
Nếu trước đó, cô vẫn thua kém Thẩm Bích Như đôi chút thì lúc này, nếu chỉ xét về nhan sắc và khí chất, cô đã có thể khiến đối phương phải cúi đầu nhận thua, trở thành nữ thần chân chính của toàn học viện Hồng Thiên này, cũng như toàn vương quốc Thiên Huyền.
Đây chính là thể chất Thuần Âm, một khi được kích hoạt, có thể khiến người ta thoát thai hoán cốt, từ vịt con xấu xí biến thành thiên nga mĩ miều. Chưa kể, bản thân Triệu Nhã vốn đã sở hữu tố chất của một đại mỹ nhân, trải qua cuộc lột xác này, nghiễm nhiên đã đẹp lại càng thêm đẹp.
Một làn hương nồng nàn tỏa ra, khiến người ta vừa ngửi thấy thì có cảm giác như lỗ chân lông trên người đều giãn mở, cả người nhẹ nhõm không thôi.
Tuy ông ta không rành về đan dược, nhưng chỉ ngửi thấy hương thơm này thôi, đã đủ biết, đây tuyệt đối là hàng thật, chắc chắn trăm phần trăm.
Thầy Trương đã phát hiện ra Triệu Nhã có thể chất Thuần Âm, đồng thời còn ra tay giải quyết giúp, đây đã là ân tính rất lớn. Ông ấy là thành chủ thành Bạch Ngọc, hùng bá một phương, sao có thể để thầy giáo của con mình phải hao tài tốn của, tự bỏ tiền túi ra để trị liệu cho con gái mình?
Triệu thành chủ ta, sau này làm sao dám ngẩng mặt nhìn người khác nữa!
Đan dược tam phẩm không chỉ có giá đắt đỏ, mà còn phải cần đến quan hệ. Người bình thường muốn mua cũng chẳng mua được.
Chính vì vậy, thành chủ Triệu Phong mới phải đích thân đến đây, thỉnh cầu bệ hạ ra mặt nói chuyện với Công Hội Luyện Đan Sư một tiếng. Bằng không, dẫu ông ấy là một vị thành chủ, có địa vị không hề thấp ở vương quốc Thiên Huyền, e là cũng không đủ mặt mũi hỏi mua.
Khi nghe Triệ8u Nhã nói thầy Trương Huyền có thực lực ở cảnh giới Tịch Huyệt, ông ta đã nghi nghi rồi, nên âm thầm điều tra suốt mấy ngày nay. Quả nhiê3n, ông ta đã biết được rằng, hôm đó… tay Thượng Bân kia, hoàn toàn không ra khỏi nhà!
Nói cách khác, kẻ đã đánh cho cả người ông 9sưng vù như bị ong đốt ngay trước cửa phòng kí túc của Trương Huyền, tuyệt đối không phải người này.
Có được thông tin này thì mọ6i vấn đề còn lại cũng rất dễ suy đoán. Rõ ràng, người ra tay với ông, cực kỳ có khả năng chính là thầy giáo Trương của tiểu thư.
5
Thằng cha này cũng đểu giả thật…
Chú Diêu, đúng lúc chú cũng có ở đây. Nhờ chú sai người chuẩn bị cho cháu một chiếc bồn tắm gỗ. Ngoài ra, chú cũng cho người điều tra giúp cháu xem, loại đan dược có tên Phá Âm Đan trị giá khoảng bao nhiêu tiền? Có đắt hơn Sinh Tức Đan không?
Triệu Nhã vừa vào liền lên tiếng nhờ cậy.
Công Hội Luyện Đan Sư là một thế lực cực lớn, phân bố trong vô số các vương quốc. Vương quốc Thiên Huyền chỉ là một phân hội có cấp bậc thấp nhất trong ấy mà thôi. Do sau lưng có điểm tựa to lớn như thế, nên dẫu có là bệ hạ Thẩm Truy, họ cũng đủ sức để làm ngơ, huống chi là một thành chủ bé nhỏ.
Đang cân nhắc có nên báo cho tiểu thư biết thông tin mà thành chủ vừa chuyển đến không thì ông ta thấy Triệu Nhã lấy trong ngực áo ra một chiếc lọ ngọc:
Không cần đâu, thầy Trương đã tặng cháu một viên rồi. Thầy còn bảo cháu mấy ngày sắp tới phải cố gắng tu luyện cho thật tốt!
.
Phá Âm Đan, tuy tên là phá âm, nhưng trên thực tế lại hàm chứa dược lực có thuộc tính thuần dương. Dược lực này khi đi vào cơ thể người bình thường, chắc chắn sẽ được hấp thụ và chuyển hóa thành chân khí, hoặc tạo ra đủ thứ tác dụng bổ dưỡng, tăng cường sức mạnh. Nhưng khi đi vào cơ thể của người có thể chất Thuần Âm thì sẽ mang đến tai họa có tính hủy diệt.
Âm Dương khắc nhau, không thể cùng tồn tại. Dưới sự bức ép của dược lực thuần dương, để bảo vệ cơ thể, thể chất Thuần Âm sẽ chủ động dâng trào lên, nhờ đó mà đạt đến hiệu quả kích hoạt.
Vừa nói vừa đưa thạch anh ký sự qua.
Ừm!
Diêu Hàn gật đầu, cầm lấy đá thạch anh rồi truyền chân khí vào. Chỉ chớp mắt, trong ấy hiện ra hình ảnh một người đàn ông trung niên anh tuấn, cao lớn.
Nếu có ai đó ở đây, chắc chắn sẽ thấy rõ mồn một sự thay đổi của làn da cô ấy, trơn láng mịn màng hơn, độ đàn hồi tốt hơn. Triệu Nhã của ngày xưa tuy cũng xinh đẹp, nhưng do giới hạn của lứa tuổi, nên nét đẹp ấy vẫn còn rất non nớt. Nhưng bây giờ, từ người cô đã toát lên phong độ và khí chất của một mỹ nữ tuyệt thế.
Thể chất Thuần Âm, vốn là món quà quý giá được ông trời ưu ái trao tặng. Một khi được kích hoạt, không những tu vi sẽ tăng lên cả mảng, mà bất luận là da dẻ hay vóc dáng của cơ thể, đều sẽ có sự tăng vọt về chất. Hiện tại, tuy diện mạo của cô ấy không thay đổi nhiều, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác sạch sẽ như băng tuyết, thuần khiết như ngọc, chẳng khác nào Cửu Thiên Tiên Nữ giáng trần, bất khả xâm phạm.
Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trong cơ thể cô đã hình thành một vòng xoáy năng lượng to lớn, lực lượng trong Phá Âm Đan bị cuốn vào trong ấy, lan rộng toàn thân.
Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!
Tiểu thư, cho ta xem thử viên đan được này có được không?
Nén nỗi bàng hoàng xuống, Diêu Hàn tức tốc đưa ra đề nghị.
Đây!
Triệu Nhã đưa bình ngọc qua.
Trong thạch anh, Triệu thành chủ vung tay ra lệnh, lộ rõ vẻ uy nghiêm hùng hồn.
Thành Bạch Ngọc, là thành thị lớn thứ hai ở vương quốc Thiên Huyền, nổi tiếng với việc sản xuất bạch ngọc. Làm thành chủ, khống chế kinh tế một phương, đương nhiên phải có được khí phách ngạo thị thiên hạ, đứng trên muôn người.
Đến bây giờ nhớ lại cảm giác lúc bị đánh, Diêu Hàn vẫn không khỏi uất ức muốn ói máu. Ngươi là một thầy giáo trong học viện, đúng ra phải hành động cho quang minh chính đại. Đằng này ngươi lại đánh lén, chơi bẩn, quan trọng hơn nữa là còn vu oan giá họa cho người khác, khiến lão đây phán đoán lầm… Thật là quá đỗi đê tiện.
Thôi bỏ đi, tiểu thư có được ông thầy như vậy, chắc sẽ không dễ bị bắt nạt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.