Chương 91: BA VÒNG KHẢO THÍ


Tiền thế Trương Huyền là dân FA chính hiệu, chưa có nổi một mảnh tình vắt vai, nên không đoán được tư duy logic của đám con gái nó nh8ư thế nào. Và hắn lại càng không hề biết, chỉ trong mười phút ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã chọc cho cô nhân viên tiếp tân Văn Tuyết tức3 đến chết đi sống lại.

Có điều, dẫu có biết chắc hắn cũng chẳng bận tâm.
Những người vào thi đều tỏ ra khá ngượng ngùng.
Chưa thông qua khảo hạch thì chẳng ai dám nói mình tự tin trăm phần trăm cả.
Thấy các thí sinh đã chấp nhận, Âu Dương Thành gật đầu nói tiếp,
Quy tắc đã nói xong, bây giờ ta sẽ nói về nội dung thi. Khảo hạch học đồ luyện đan có tất cả ba vòng! Vòng một, làm bài thì trên giấy! Đề bài là các tri thức về dược liệu được chọn ngẫu nhiên, chỉ khi nào đáp chính xác 90% trở lên, thì mới được qua!
.

Vòng thứ hai, phân biệt có giới hạn thời gian! Nghĩa là đưa cho các vị dược liệu nào đó, trong khoảng thời gian định sẵn, phải phán đoán ra cụ thể đó là loại dược liệu gì, công hiệu thế nào, thuộc tính ra sao! Vòng này yêu cầu cao hơn, phải đáp chính xác 100% mới được thông qua!
.
Không ngờ xuyên không đến thế giới khác, thành thầy giáo rồi mà hắn vẫn không thoát được kiếp thi cử.
Nghĩ thôi là đã chóng mặt rồi.

Ngươi cứ diễn đi, rồi sẽ đến lúc ngươi phải khóc thét thôi!
Văn Tuyết nghiến răng trèo trẹo.

Khảo hạch sắp bắt đầu rồi, vào trong đi!

Phòng không rộng lắm, chỉ khoảng mấy chục mét vuông, bên trong đã có mấy người ngồi sẵn, ai nấy cũng rất căng thẳng.
Không lâu sau, một ông lão đã đi vào.
Mặc kệ cái đám đang nhao nhao cả lên, hội trưởng Âu Dương Thành đi vào phòng, lướt mắt qua một lượt:
Các vị đã dám đến tham gia khảo hạch, hẳn cũng khá là tự tin vào bản thân đúng không?


Ầy…


Khó trách Danh Sư khó thi đến thế. Chưa kể mấy thứ khác, chỉ riêng cái vụ luyện đan này đã phức tạp quá trời quá đất rồi!
Trương Huyền cảm khái.
Thầy giáo là người truyền thụ kiến thức, cho nên nghề nghiệp nào cũng cần phải có. Danh Sư lợi hại đều phải tinh thông đủ thứ nghề. Nói cách khác, Danh Sư không chỉ có thể dạy người ta tu luyện võ công, mà cả những môn như luyện đan, rèn binh khí, trận pháp… cũng có thể chỉ điểm.
Lạch tạch tạch tạch! Lạch tạch tạch tạch!
Tiếng lật sách vang lên không ngớt, hết quyển này đến quyển khác được sao chép vào thư viện Thiên Đạo.
Chú Lí vẫy tay gọi.

Vâng!
Chả quan tâm đến cô nàng suốt ngày chỉ biết ảo tưởng kia nữa, Trương Huyền cất bước đi vào phòng thi.
Mỗi loại dược liệu, nếu thời gian trồng khác nhau là thuộc tính cũng khác, khi phối hợp với những dược liệu khác, sẽ sản sinh vô số biến hóa. Nếu chỉ biết thêm dược liệu vào thì không thể luyện chế thành công được.
Một món luyện đan thôi đã phức tạp đến thế, những danh sư xuất sắc thì phải hiểu biết đủ loại nghề nghiệp, nghĩ thôi đã thấy quá đáng sợ!
Mấy chục tờ? Làm trong một canh giờ?
Cái cảnh này sao mà giống đời trước thế?

Còn vòng thứ ba thì khá đơn giản, kiểm tra tu vi! Ít nhất phải đạt đến cảnh giới Chân Khí viên mãn mới được thông qua! Vì sao lại có yêu cầu này, rất đơn giản, học đồ của Luyện Đan Sư, thường xuyên bị Luyện Đan Sư sai bảo làm việc. Nếu tu vi quá kém, sức khỏe chẳng có thì làm sao vận chuyển lư đỉnh(1), nhanh chóng phân biệt dược liệu?

(1)Lư đỉnh: lò để luyện đan, thông thường có thành hơi phình, miệng rộng, có ba chân.
Những người dám đến đây thi, đều đã học tập không biết bao nhiêu năm rồi, nên rất rành rẽ trình tự này.
Cũng chỉ có Trương Huyền cảm thấy hơi lạ lẫm, nhưng nghe một lượt cũng đã thông.
Thoáng chốc, hai canh giờ đã trôi qua.
Trương Huyền cũng vừa lật xong sách trên kệ cuối cùng, không khỏi thở phào.

Thôi tiêu rồi, nghe nói vị này nổi tiếng là khắt khe, chẳng bao giờ biết du di là gì cả…

Thấy ông lão này đi vào, mấy người đang ngồi trong phòng đều mặt mếu như muốn khóc òa đến nơi.
Trương Huyền thực sự
cạn lời
.
Ta chỉ muốn tham gia khảo hạch làm học đồ luyện đan mà thôi, cô có ở đây thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ta cả!

Là Luyện Đan Sư một sao trung kỳ duy nhất của Công Hội Luyện Đan Sư vương quốc Thiên Huyền, tiền bối Âu Dương Thành, và cũng là hội trưởng Công Hội Luyện Đan Sư!


Đúng rồi! Ta cứ ngỡ là luyện đan sư Đỗ Mãn chứ, không ngờ lại là ông ấy!


Bắt đầu làm bài!

Phát đề thi xong, mặc kệ các thí sinh phản ứng thế nào, Âu Dương Thành lạnh lùng đứng một bên, hai tay chắp sau lưng, đứng sừng sững ở một góc.
Luyện Đan Sư cũng như Danh Sư, chia cấp bằng sao, một sao là thấp nhất.
Dẫu vậy, so với chuyện vương quốc Thiên Huyền chẳng có nổi một vị Danh Sư một sao nào thì có Luyện Đan Sư đạt đến một sao đã là ghê gớm lắm rồi.
Vừa xem vừa nạp vào đầu, Trương Huyền cũng đã nhận ra, đúng như cô lễ tân nói, đích xác đều là những kiến thức nền tảng nhất của nghề Luyện Đan Sư. Trong đó bao gồm đặc trưng, giải thích chi tiết, phân loại thuộc tính của dược liệu, cùng với các loại dược liệu phối hợp với nhau có xung khắc hay không…
Nếu phải học thuộc cái đống này, chắc dù mệt chết cũng khó mà xong nổi.
Âu Dương Thành nói xong thì lấy đề thi ra phát.
Trương Huyền nhìn cái xấp đề thi dày cộm mà khóe miệng tự động co giật mấy cái. Đây chắc cũng đến mấy chục tờ.

Khuyết điểm!

Cầm đề lên, hắn hô thầm một tiếng trong đầu, biển ý thức khẽ chấn động, một quyển sách đã hiện ra.
Chính vì lẽ đó, mới được người ta kính mộ, trở thành nghề đứng đầu muôn nghề.
Trương Huyền vốn cứ ngỡ luyện đan rất đơn giản, chỉ cần có công thức, tiến hành theo trình tự, cho dược liệu vào là xong. Giờ hắn mới nhận ra, hoàn toàn không phải như vậy.
Cực kỳ đơn giản, chỉ cần đáp đúng thì được thông qua, xem ra cũng không khó lắm…

Nếu mọi người đã rõ hết rồi, bây giờ sẽ bắt đầu vòng thi thứ nhất, làm bài thi trên giấy, thời gian là một canh giờ!

Đẹp cũng có ăn được đâu. Quan trọng là, so 9với cô giáo Thẩm và Hoàng Ngữ thì cô này còn kém xa đến vạn dặm, có gì đâu mà chảnh thế?
Lúc này, hắn cũng chẳng thừa thời g6ian để quan tâm mấy chuyện ấy. Đi vào phòng rồi, hắn bước thẳng đến kệ sách đầu tiên, lấy xuống mấy chục quyển một lượt, lật vèo vèo5 cho hết từng quyển rồi để lại chỗ cũ, tiếp tục lượt tiếp theo.
Vừa ra khỏi phòng, hắn liền nhìn thấy Văn Tuyết đang đứng cách đó không xa, vẻ mặt đầy cao ngạo:
Không ngờ ta vẫn còn ở đây đúng không!


Cô còn ở đây hay không thì liên quan gì đến ta?

Chú Lý quay qua nhìn một cái, tiện tay lấy một quyển sách đưa cho Văn Tuyết,
Cháu cũng tranh thủ đọc đi, thời gian quý giá lắm, học thuộc thêm được chút nào hay chút đó, biết đâu sẽ thông qua được khảo hạch!
.

Vâng!
Văn Tuyết gật đầu, chẳng nói gì thêm nữa, nhận quyển sách rồi chăm chú đọc.

Đã đến thi thì ta phải nói rõ ngay từ đầu, nếu để ta bắt được ai đó gian lận, vậy sẽ cấm thi suốt đời!
Âu Dương Thành tuyên bố.

Dạ!
Các thí sinh đồng loạt gật đầu.
Hèn gì thân phân Luyện Đan Sư lại cao quý vậy. Chỉ riêng việc ghi nhớ những thứ này cũng phải tiêu tốn tâm huyết hơn người bình thường rất nhiều.

Hắn đang làm cái gì thế?

Bất kỳ nghề nghiệp nào, cũng cần phải nỗ lực học tập, làm gì có chuyện một cú ăn ngay được. Nghề Luyện Đan Sư lại càng đúng với câu đó hơn.
Luyện chế đan dược, mỗi một phương thuốc đều có đến trên trăm thứ dược liệu, nhầm lẫn dù chỉ một thứ cũng sẽ khiến những dược liệu có giá trị trên trời biến thành thứ bỏ đi. Hoàn toàn không thể qua loa được.
Đừng có nghĩ ông ấy không nhìn mà dám gian lận, chắc chắn sẽ bị tóm tại chỗ, đuổi ra khỏi phòng thi ngay lập tức.
Trương Huyền cũng không định gian lận. Hắn cúi xuống nhìn đề thi.
Đứng chờ Trương Huyền lộ tẩy, Văn Tuyết chợt thấy hắn ta không ngừng lật sách, hoàn toàn không hề xem lấy một chữ nào. Cô chớp mắt lia lịa, mặt nghệt ra.

Có lẽ chưa tìm được sách mình cần, kệ hắn đi!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.