Chương 99: ÂU DƯƠNG THÀNH NGƠ NGÁC


Lúc này, trái tim của đám người Âu Dương Thành đều đã vỡ tan tành.

Tàng Thư Các sơ cấp nằm ở đâu còn chưa biết, vậy mà dám chọn kh8ảo hạch biện đan vốn khó hơn. Tất cả họ đều đang nghi ngờ, không biết đầu của tên này có bị cửa kẹp không nữa.

Ta…
Âu Dương Thành bối rối. Cái loại quái thai như vậy, thực lòng mà nói, ông già ngần này tuổi rồi mà còn chưa từng nghe nói qua, chứ đừng bảo là gặp qua.

Có khi nào… cậu ta muốn tìm một quyển sách nào đó? Mà quyển này có chất liệu vô cùng đặc biệt, chỉ có chạm tay vào thì mới có thể nhận ra?
Nghẹn cả buổi trời, ông ấy mới có một suy đoán mới.

Thế huynh nói đi, rốt cuộc là sao? Cậu ta định làm gì?

Đỗ Mãn vặn lại.
Nhớ lại chuyện khi nãy, Đỗ Mãn không khỏi kinh ngạc.
Trước đó, biểu hiện của cậu ta thực sự khiến người ta phải kinh ngạc, chỉ xét về khả năng phân biệt và suy luận dược liệu, e là còn giỏi hơn họ rất nhiều!

Dạ đúng!
Chu Hoa Hoa gật đầu,
Cậu ta cứ làm hệt như thế, lật hết kệ này thì chuyển qua kệ tiếp theo…
.




Vâng!

Đúng lúc trong phòng đang có không ít sách, Chu Hoa Hoa bước đến, lấy đại mười mấy quyển, đặt trong lòng bàn tay, một tay còn lại thì lật một lượt từ trên xuống, tiếng trang sách vang lên
lạch tạch tạch tạch…


Lúc trò đến nơi, cậu ta đang lật những sách nằm trên kệ liên quan đến căn bản của việc luyện đan. Trò đã lén nhìn qua thì thấy đó là những sách, ‘Thủ pháp luyện đan căn bản’, ‘Làm sao chiết xuất dược liệu’, ‘Phương pháp bảo lưu dược tính’, ‘Cách vận chuyển lò luyện đan’ vân vân. Vì không muốn bị cậu ta phát hiện, nên trò không dám đến gần!
Chu Hoa Hoa ngẫm nghĩ một thoáng rồi kể.

Thủ pháp luyện đan căn bản? Làm sao chiết xuất dược liệu?

Cũng giống như đòi tỉ thí võ nghệ với kiếm khách đệ nhất thiên hạ, rồi mới nhớ ra phải đi mua kiếm, rồi học cách sử dụng kiếm thế nào…
Thật hay đùa vậy?

Xong rồi?

Thấy cậu ta chỉ lật một đường, không hề dừng lại, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn đều trợn tròn đôi mắt, chẳng hiểu gì ráo.
Dám khảo hạch biện đan, chắc chắn phải biết rất nhiều về kiến thức luyện đan. Chỉ cần phái người theo dõi, hẳn sẽ tìm được một vài nguyên do.

Không sai!
Đỗ Mãn gật gù, rồi lập tức phất tay,
Hoa Hoa, trò đến Tàng Thư Khố sơ cấp xem thử cậu ta đang làm gì, nhớ phải cẩn thận, đừng để bị phát hiện!


Không thể nào. Tàng Thư Khố sơ cấp, tuy không có gì liên quan đến cơ mật của Công Hội Luyện Đan Sư, nhưng cũng không phải nói đốt là đốt được. Cậu ta chỉ là một học đồ, chắc không điên cuồng đến vậy đâu!
Âu Dương Thành lắc đầu.
Tuy suy đoán vừa rồi của Đỗ Mãn hơi hoang đường, nhưng ông ấy cũng thực sự nghĩ không ra lý do nào khác. Chân mày ông chau lại thành một đống.

Chúng ta đã giảng giải tường tận như vậy rồi, không thể nào không hiểu được!
Âu Dương Thành lắc đầu,
Người này đúng là một ẩn số mà!
.

Đúng vậy, vòng khảo hạch đầu tiên chẳng sai câu nào! Đến vòng hai, chẳng những không sai, mà còn chỉ ra sai sót cho chúng ta. Quan trọng là, tuổi còn trẻ như vậy, thực sự chẳng biết sao lại sở hữu khả năng ghi nhớ và suy luận khủng như thế!


Trò chắc chắn là cậu ta đang xem mấy quyển sách ấy?

Không nhịn nổi nữa, Âu Dương Thành ngờ vực hỏi lại một lần nữa.
Một lúc lâu sau, Đỗ Mãn mới rặn ra được một câu.
Ngoại trừ muốn đốt sách ra, ông ấy thực chẳng hiểu nổi, lật sách như thế để làm cái bất gì.
Âu Dương Thành và Đỗ Mãn nhìn nhau. Cả hai đều trông thấy sự điên cuồng trong ánh mắt nhau.
Cứ ngỡ thằng ranh này đến Tàng Thư Khố sơ cấp để tìm sách đọc, hóa ra lại là đi lật sách… Hơn nữa, người ta lật sách dù có nhanh mấy thì cũng phải nghía mắt một cái, xem thử nội dung là gì đã. Tên này thì siêu hơn rồi, tốc độ nhanh như thế thì nghía cái quần á!
Sao mà giống nghe người ta kể chuyện tào lao vậy trời?

Lật thế nào? Trò mô phỏng lại cho hai thầy xem xem!
Đỗ Mãn nói.

Sao rồi? Cậu ta đang làm gì? Có phải đang xem những phương pháp luyện đan hiếm thấy không?
Âu Dương Thành hỏi.
Luyện Đan Sư tham dự biện đan, chắc chắn sẽ đưa ra những câu hỏi hóc búa, khiến người ta khó trả lời. Muốn vượt qua được, không chỉ cần phải sở hữu lượng kiến thức phong phú, mà còn phải hiểu biết thật nhiều những biện pháp hiếm thấy mới được.

Phương pháp bảo lưu dược tính, Cách vận chuyển lò luyện đan? Những sách này…

Đỗ Mãn và Âu Dương Thành ngơ ngác nhìn nhau.
Đừng nói là nội dung, e là sách gì cũng chả biết…

Có khi nào… cậu ta muốn xem chất liệu sách là gì, sau đó sẽ đốt hết?


Trò cũng không chắc lắm. Cậu ta không phải đang xem, mà là đang lật, đi lật từ bên này qua bên kia, trò cũng chẳng biết cậu ta đang làm cái gì nữa!
Chu Hoa Hoa sắp khóc đến nơi rồi.
Cậu ta thực sự chẳng hiểu đối phương đang làm trò mèo gì nữa. Trông hệt như một tên tâm thần, đi lật từ kệ sách đầu tiên ra đến kệ đằng sau, nhìn chả giống đọc sách, mà cũng chả giống đang tìm sách. Thật tình chẳng hiểu đang làm cái gì nữa.

Dạ!
Chu Hoa Hoa đi ra khỏi phòng.
Chẳng mấy chốc, vị học đồ luyện đan này đã trở về, vẻ mặt đầy bối rối.
Có điều, nếu đối p3hương đã quyết định rồi thì họ có muốn ngăn cũng ngăn không được.
Đỗ Mãn chỉ vị trí Tàng Thư Khố, đợi Trương Huyền đi khỏi, mới q9uay qua hỏi Âu Dương thành,
Cậu ta… có phải là quá hấp tấp rồi không?


Lật sách? Lật một lượt từ đầu?

Âu Dương Thành và Đỗ Mãn đều chớp chớp mắt.

Cũng có thể…

Hai người ngồi trước bàn, chốc chốc lại chau mày, chốc chốc lại nhăn mặt, kiểu gì cũng nghĩ không ra, tay Trương Huyền này đang làm trò mèo gì đây.
Hơn nữa, điểm then chốt là, ngươi còn chưa luyện đan bao giờ!
Chuyện này cũng như bảo một người giỏi về kiến thức sinh lý đi nói chuyện mổ lợn với đồ tể vậy, lý luận dẫu có giỏi đến mấy mà chưa có kinh nghiệm thực tiễn thì cũng rất khó mà thành công được.

Đúng thật, nhưng ông có nhận ra không, cậu ta rất tự tin6!
Âu Dương Thành thực sự không thể hiểu nổi,
Không biết dựa vào đâu mà cậu ta lại tự tin vậy được!
.
Có khi nào là do chưa biết sự đán5g sợ của biện đan không?
Nhắc đến phương pháp khảo hạch này, Đỗ Mãn bất giác rùng mình một cái,
Tuy bây giờ ta đã là Luyện Đan Sư nhất tinh, nhưng bảo ta đi biện đan, chắc chắn ta cũng chẳng thể qua nổi!
.
Biện đan vô cùng đáng sợ, cũng giống như dùng kiến thức của một người để khiêu chiến với 10 vị Luyện Đan Sư. Dù kiến thức cá nhân có phong phú đến đâu, cũng làm sao có thể là đối thủ của mười con người chứ?
Đây là những sách về kiến thức căn bản nhất của học đồ mà. Cái này chả khác gì đi bộ, ăn cơm vậy, hễ là học đồ luyện đan thì đều phải biết hết. Thằng ranh đó đòi biện đan với người ta, mà bây giờ mới bắt đầu xem loại sách này?
Có nhầm lẫn chỗ nào không?

Dạ không!
Đôi mắt Chu Hoa đờ đẫn, hình như vẫn chưa mấy tin tưởng những gì mình đã nhìn thấy,
Cậu ta đang… lật sách!?
.

Lật sách? Có lẽ đang tìm loại sách muốn xem đây mà. Trò nói xem, cậu ta đã lật những sách nào?
Âu Dương Thành hỏi tiếp.
Một học đồ còn giỏi hơn cả Luyện Đan Sư… không tận mắt chứng kiến, đúng là chẳng ai dám tin.

Thực ra, muốn biết tại sao cậu ta lại tự tin đến thế thì cũng đơn giản thôi. Chẳng phải cậu ta đến Tàng Thư Khố đọc sách sao? Vậy thì có thể phái người theo dõi sát sao, thể nào cậu ta cũng sẽ để lộ ra manh mối gì thôi, từ đó là có thể nhận ra một vài thứ!
Âu Dương Thành nói.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.