Chương 60: Tình hình bất lợi


Cô ấy vẫn ngồi ở chỗ cũ không nhúc nhích, cũng không để ý đến tôi.


Diệp Thiến, đi thôi!
Tôi gọi to hơn.

Em chỉ nắm được như vậy thôi, không còn thứ gì khác nữa.
Lỗi Mập gấp quyển sổ lại.

Quốc Hiền, cậu nói đi.
Anh Minh nhìn sang Lão Hiền.
Tôi lại bổ sung:
Như anh Minh đã nói, nhìn từ tình hình dọn dẹp ở hiện trường, chúng ta không khó để nhìn ra ý thức che dấu vết tích của hung thủ rất tốt, nhưng tại sao hắn lại để lại tinh dịch ở hiện trường? Đây cũng là điểm mâu thuẫn.

Bíp, bíp… Tôi vừa nói xong thì một loạt tiếng còi xe cảnh sát truyền đến từ bên ngoài.

Ồ? Điểm đáng nghi gì? Nói ra cho mọi người nghe nào?
Anh Minh tò mò hỏi.
Tôi hắng giọng, mở sổ ghi chép ra:
Có lẽ là do ảnh hưởng từ anh Minh, sau khi trở về tôi đã tỉ mỉ sắp xếp lại vật chứng dấu vết ở hiện trường một lần nữa, tôi phát hiện ra 3 điểm đáng nghi.

Bàng Vũ vừa bước vào cửa phòng chúng tôi liền bị Lão Hiền đưa vào phòng xét nghiệm lấy mẫu máu, tiếp theo lại bị tôi kéo vào phòng giám định dấu vết để lấy mẫu vân tay.

Các người thả tôi ra! Tôi không phạm pháp! Các người dựa vào cái gì mà bắt tôi! Tôi muốn kiện các người! Tôi muốn mời luật sư!
Bàng Vũ không phối hợp, anh ta cứ gào thét với chúng tôi.
Lỗi Mập giở sổ ghi chép ra, sau đó trả lời:
Khu chung cư Vườn Hồng tổng cộng có 3 lối ra vào, thông qua video lấy được từ camera giám sát, tôi phát hiện ra chiếc xe đó là BMW X3 màu đen, biển số xe là D96669. Chiếc xe đáng nghi này đi vào khu chung cư lúc 1 giờ 50 phút sáng và 2 giờ 50 phút sáng thì rời khỏi khu chung cư, hai khoảng thời gian cách nhau một tiếng đồng hồ.


Ừ, về cơ bản điểm này khớp với thời gian xảy ra vụ án chúng ta phân tích.
Anh Minh dừng bút lại và trả lời.

Đi, ra ngoài xem thế nào.
Anh Minh gấp sổ ghi chép lại và nói với chúng tôi.
Tôi đi ra khỏi phòng họp, nghiêng đầu liền nhìn thấy Diệp Thiến đứng ở bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài sân. Tôi không vội xuống tầng 1 ngay mà đi đến bên cạnh Diệp Thiến nhìn ra bên ngoài theo ánh mắt của cô ấy.

Thôi, tôi đi moto về đội cảnh sát hình sự trước, tôi đợi các anh ở phòng thẩm vấn.
Diệp Thiến nói xong liền đút hai tay vào trong túi và đi xuống tầng 1.

Hầy, tâm tư của cô gái này thật khó đoán.
Tôi nhìn theo bóng lưng của Diệp Thiến và thì thầm một câu.

Thứ nhất là sàn nhà ở hiện trường đã bị ai đó dọn dẹp, tôi chỉ lấy được một kiểu dấu giày ở vị trí cửa vào, sau này chúng ta đã chứng thực được dấu giày này là của chủ nhà cho thuê, anh ta phát hiện ra nạn nhân và vào phòng tắt nhạc đi. Hơn nữa tôi cũng lấy được dấu vân tay của chủ nhà cho thuê ở trên công tắc của thiết bị phát nhạc, thông qua hai dấu vết này, chúng ta gần như có thể chứng thực hành vi của chủ nhà cho thuê.


Tiếp theo tôi lại lấy được 5 kiểu dấu vân tay ở trên cửa phòng, ngoài dấu vân tay của nạn nhân, chủ nhà cho thuê và hai người ở tầng dưới, dấu vân tay còn lại có lẽ là của kẻ tình nghi. Điểm này không khó nhìn ra từ mức độ mới của dấu vân tay.

Chúng tôi đang nói chuyện thì một người đàn ông chân tay đeo còng bị mấy nhân viên điều tra đưa xuống từ trên xe. Một chuỗi tiếng kim loại va chạm vào nhau truyền đến từ ngoài sân.

Đã bắt được kẻ tình nghi rồi, cô có muốn đi xem không?
Tôi phấn khích hỏi.
Tôi hút hai hơi thuốc lá, sau đó trả lời:
Điểm thứ 2, tôi phát hiện ra hung thủ dường như đã lau sạch cả căn phòng, ngay cả bệ cửa sổ ngoài ban công cũng có dấu vết lau chùi. Nếu chủ đích đơn giản là cưỡng bức giết người thì có lẽ hắn sẽ không chạm đến những nơi như là tủ quần áo và khung cửa sổ, tại sao ngay cả những nơi này hắn cũng phải dọn dẹp một lượt?


Điểm thứ 3 thì sao?
Anh Minh vừa cúi đầu ghi chép vừa hỏi tôi.
Công tác giám định hiện trường c5ủa vụ án này khá đơn giản, khi về đến cơ quan, chỉ mất thời gian 2 tiếng đồng hồ chúng tôi gần như đã xử lý xong tất cả vật chứng ở hiện trường.
Diệp Thiến vừa về đến cơ quan liền ngồi trong văn phòng không ra ngoài, chúng tôi ai cũng có thể nhìn ra hôm nay tâm trạng của cô ấy không được tốt cho lắm, vì thế khi mở cuộc họp cũng không gọi cô ấy tham gia.

Vậy thì vấn đề xuất hiện rồi, tại sao hung thủ lại xử lý sạch sẽ dấu vết ở trong phòng mà không lau dấu vân tay ở của phòng?


Điểm thứ 2 là gì?
Anh Minh gật đầu, nghiêm túc hỏi.

3 điểm gì?
Anh Minh cầm bút lên, nghiêm túc hỏi.
Tôi cúi đầu nhìn sổ ghi chép và trả lời:
Lão Hiền mở 3 bản báo cáo ra để ở trước mặt mình, sau đó lên tiếng:
Tôi đã lấy được hai mẫu vật chứng sinh học từ hiện trường, mẫu vật chứng đầu tiên là máu và mô não ở hiện trường xảy ra vụ án, xét nghiệm cho thấy toàn bộ đều là của nạn nhân.


Mẫu vật chứng thứ hai là tinh dịch trên quần lót, giấy lau âm đạo và mô da trong móng tay của nạn nhân, qua phân tích thì DNA trên 3 vật chứng sinh học này là một. Giả thiết người này là A, danh tính của A tạm thời chưa rõ.

Vụ án này có điểm khác so với những vụ án trước đây. Theo thông lệ trước đây thì sau khi bị bắt, kẻ tình nghi chắc chắn sẽ bị đưa đến phòng thẩm vấn của đội cảnh sát hình sự. Nhưng với vụ án này, do chỉ lấy được mẫu xét nghiệm của dấu vân tay, tinh dịch, mô da ở hiện trường xảy ra vụ án, để xác nhận xem những vật chứng này có phải là của kẻ bị tình nghi hay không, chúng tôi bắt buộc phải lấy một vài mẫu đối chiếu từ trên người hắn, như vậy mới có thể tiến hành nhận dạng, vì thế hắn mới bị đưa đến chỗ chúng tôi.
Theo giới thiệu của đại đội trưởng Từ, người đàn ông đứng trước mặt tôi chính là chủ xe có biển số D96669. Người đàn ông khoảng 30 tuổi, cao 1m8, mặt mũi sáng sủa, trên người mặc một chiếc áo vest nam màu lam và một chiếc quần thun bó, chân đeo một đôi giày da kiểu cách màu đen. Chỉ nhìn từ vẻ bề ngoài thì người đàn ông trước mắt tôi nhìn đúng kiểu nhân tài đất nước. Anh ta tên là Bàng Vũ, chưa kết hôn, không có nghề nghiệp.

Tiểu Long, cậu có gì muốn nói không?
Anh Minh dập thuốc vào trong gạt tàn và hỏi.

Tôi phát hiện ra một vài điểm đáng nghi từ dấu vết ở hiện trường.
Tôi cau mày nói.
8Lúc này, Diệp Thiến mới chú ý đến việc tôi đang đứng đối diện với cô ấy, cô ấy mệt mỏi trả lời:
Tôi biết rồi.
Nói xong,3 cô ấy đứng lên phủi bụi trên quần áo.

Hôm nay cô làm sao vậy?
Khi Diệp Thiến đi đến bên cạnh tôi, tôi nhỏ giọn9g hỏi.

Đưa cậu ta về đội cảnh sát hình sự, đừng để cậu ta la lối om sòm ở đây!
Đội trưởng Từ thấy chúng tôi đã lấy xong mẫu xét nghiệm bèn dặn dò mấy nhân viên điều tra.

Rõ!
Mấy nhân viên điều tra nhận nhiệm vụ, áp giải Bàng Vũ vào trong xe cảnh sát.
4 người chúng tôi ngồi xuống, anh Minh chia cho mỗi người một điếu thuốc.
Anh Minh cầm bật lửa lên châm thuốc, sau đó hít một hơi và nói:
Giải phẫu thi thể chỉ xác định được nguyên nhân tử vong của nạn nhân là do bị vật phẳng đập vào đầu, công cụ gây án chính là gạt tàn thuốc lá làm bằng đồng, nặng gần 2 kg. Tôi chỉ biết được từng này thông tin thôi, Tiêu Lỗi, chỗ cậu có manh mối gì không?


Không… Không sao.
Cô ấy ấp úng trả lời.
Thấy vẻ xa cách của Diệp Thiến, tôi lắc đầu nhìn theo bó6ng lưng của cô ấy, sau đó tôi xách vali dụng cụ giám định của mình đi xuống lầu.

Xe của đội cảnh sát hình sự!
Tôi nói với Diệp Thiến.

Ừ.
Diệp Thiến gật đầu.
Tôi ấn đầu thuốc lá vào trong gạt tàn và trả lời:
Điểm thứ 3, tôi phát hiện ra túi xách của nạn nhân có dấu hiệu bị lục lọi, tôi không thấy trong túi xách của cô ấy có tiền mặt, cho nên suy đoán rằng kẻ hung thủ đã mang số tiền mặt này đi rồi. Vừa rồi anh Lỗi cũng nói, nhìn từ camera giám sát thì kẻ tình nghi lái một chiếc xe trị giá mấy trăm nghìn tệ, điều này chứng tỏ điều kiện kinh tế của hắn rất tốt, vậy thì tại sao sau khi gây án xong hắn còn ăn trộm tiền của nạn nhân?

Anh Minh nghe xong liền gật đầu đồng ý.

Đội trưởng Từ, mọi người về trước đi, khi nào có kết quả đối chiếu chúng tôi sẽ qua đó sau.
Anh Minh nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.