Chương 69: Thí nghiệm bắn súng
-
Tiếng Nói Tử Thi 1
- Cửu Tích Thủy
- 2045 chữ
- 2021-12-31 04:58:30
Thường thôi thường thôi, thứ ba thế giới.
Diệp Thiến hất cái đuôi thắt bím của mình, tự tin nói.
Ha, đúng, tôi nhớ ra rồi, cô là quán qu8ân bắn súng của khóa mình!
Tôi vội vàng nịnh nọt bảo.
Biết là tốt rồi.
Nghe tôi khen như vậy, miệng của Diệp Thiến cong lên, tâm trạng 3cũng tốt hơn rất nhiều.
Nếu tôi đoán không nhầm hẳn là do bắn theo hướng vuông góc. Cũng giống như dựng thẳng một miếng thủy tinh ở trên mặt đất, sau đó bắn thẳng một viên đạn vào miếng thủy tinh. Bởi vì không chệch một góc nào nên vị trí mà đạn bắn đều chịu một lực giống nhau, như vậy dấu vết vỡ vụn cũng đều nhau, lúc này mới xuất hiện hiện tượng vòng tròn đồng tâm như thế này.
Tôi nghiêm túc trả lời.
Ý của anh là, tối nay chúng ta sẽ dùng mấy miếng thủy tinh này để chứng thực xem bắn theo hướng vuông góc với mặt kính có thể tạo ra vòng tròn đồng tâm như vậy hay không?
Diệp Thiến chợt nghĩ ra.
Thông minh!
Tôi búng tay một cái rồi đáp.
Bình thường khi vào trường bắn để bắn bằng đạn thật sẽ có nhân viên chuyên môn tiến hành kiểm tra tính an toàn của súng ống, sau khi bảo đảm súng ống không có vấn đề gì mới phát đạn. Hơn nữa sau khi bắn thì số đạn phải khớp với nhau. Nói đơn giản, nhân viên kiểm tra súng cho chúng tôi một trăm viên đạn, trong quá trình bắn tiêu hao bảy mươi viên, vậy phải nộp lên ba mươi viên còn lại. Nếu phát hiện tự ý mang đạn ra ngoài sẽ phải chịu kỷ luật rất nghiêm khắc.
Tư Nguyên Long, căn cứ vào phê duyệt của lãnh đạo Công an thành phố, cấp phát cho cậu một khẩu súng ngắn K54 và năm mươi viên đạn. Cậu kiểm lại và ký tên vào tờ khai này cho tôi.
Đàn anh nói với tôi một cách khách sáo.
Cảm ơn anh, muộn như vậy rồi còn phải phiền anh chạy tới đây.
Tôi hơi áy náy cầm lấy cuốn sổ ghi chép trong tay anh và ký lên đó.
Thí nghiệm này làm như thế nào?
Diệp Thiến hô lên với bóng lưng đã đi xa của tôi.
Tôi lần lượt đặt bốn miếng kính xuống đất ở vị trí cách Diệp Thiến năm mươi mét. Sau khi làm xong những việc này, tôi quay lại chỗ cũ và nói:
Căn cứ vào lỗ đạn trên kính chắn gió ở hiện trường xảy ra vụ án, về cơ bản tôi đã loại bỏ được khả năng ngắm thẳng để bắn.
Sao anh lại nhận định như vậy?
Diệp Thiến tò mò nhìn tôi.
Tôi bảo anh giảng cho tôi về vụ án, anh nói những điều này làm gì?
Diệp Thiến sốt ruột lắm rồi nên hỏi ngay.
Tôi xoa tay phủi bụi, sau đó liếc mắt nhìn Diệp Thiến đang hết sức nôn nóng, tôi bật cười trả lời:
Cô đừng vội, tôi sắp nói đến trọng tâm rồi.
Vậy thì mau lên!
Diệp Thiến thúc giục.
Tôi không trả lời mà lấy điện thoại di động từ túi ra, mở đến tấm hình có lỗ đạn rồi nói với cô ấy:
Cô xem, kính chắn gió của xe hơi đều là loại kính cường lực, dù bị bắn cũng không vỡ thành từng mảng lớn và sắc cạnh như kính bình thường, cũng không khiến người khác bị thương, vì vậy mọi người thường gọi nó là kính an toàn.
Bởi vì tính chất đặc biệt của loại kính cường lực này, tôi có thể căn cứ vào đường nứt vỡ trên kính để phán đoán góc bắn của hung thủ.
Chúng ta đều biết, kính chắn gió của xe hơi về cơ bản đều được lắp đặt nằm nghiêng, làm như vậy là để giảm thiểu lực cản. Mặt khác, khi chạy vào ban đêm, ánh đèn chiếu vào kính sẽ bị phản xạ ra ngoài thông qua mặt kính nằm nghiêng, như vậy ánh đèn chói mắt sẽ không chiếu thẳng vào mắt của người lái, từ đó có thể nâng cao tính an toàn khi lái xe.
Cuối cùng chính là tốc độ nhắm bắn của cô ấy. Trong lúc bắn súng, nhất định phải để tầm mắt của mình, khe ngắm và điểm ruồi ở trên một đường thẳng. Hơn nữa cây súng ngắn K54 này không phải hướng súng đến chỗ nào thì súng sẽ bắn về chỗ đó như súng tự động.
Nói một cách đơn giản, nếu bạn muốn sử dụng súng ngắn K54 để bắn vào vị trí vòng tròn số mười, vậy nơi cần nhắm không phải là chấm tròn ở giữa, mà là vị trí vòng tròn số tám ở dưới chấm tròn. Nếu khoảng cách xa hơn chút nữa, thế thì còn phải thay đổi vị trí ngắm này. Muốn ngắm bắn trúng mục tiêu trong khoảng thời gian ngắn như Diệp Thiến, nếu không được huấn luyện nghiêm ngặt và lâu dài thì hoàn toàn không thể thực hiện được. Vì thế tôi mới khâm phục những động tác lúc nãy của cô ấy đến vậy.
Đi xem thử coi có phải là vòng tròn đồng tâm không.
Diệp Thiến thả tay cầm súng xuống, lấy tai nghe giảm thanh ra rồi nói với tôi.
Tôi hắng giọng một cái, nói tiếp:
Tôi đã đo thử ở hiện trường, góc độ kính chắn gió của xe nạn nhân là 55 độ, vậy góc giữa kính chắn gió với mặt đường song song đại khái là 125 độ. Giả dụ như kẻ bị tình nghi nhắm thẳng thì viên đạn sẽ song song với mặt đất bắn vào mặt kính nằm nghiêng, điểm chịu lực đầu tiên hẳn là phần kính ở phía dưới lỗ đạn. Phần kính ở phía dưới chịu một lực xung kích cực lớn sẽ vỡ rất nặng, mà phần kính ở phía trên lỗ đạn sẽ giữ được hoàn chỉnh hơn một chút.
Thế nhưng cô xem hình dạng của phần kính ở gần lỗ đạn tại hiện trường đi, vết rạn nứt ở phía trên và phía dưới gần như giống nhau, dấu vết vỡ vụn của cả tấm kính như vòng tròn đồng tâm. Hiện tượng này cho thấy, tấm kính không bị bắn từ hướng song song với mặt đường.
Vậy loại hiện tượng này được hình thành như thế nào?
Diệp Thiến nhíu mày hỏi.
Vậy thì tốt quá rồi. Kỹ thuật bắn súng của tôi rất tệ, giúp tôi một chuyện nhé!
Tôi cười nói với cô ấy.
9
Bổn cô nương không có thời gian!
Diệp Thiến lập tức từ chối.
Vậy thì thôi. Ôi, vốn dĩ tôi còn đang định dạy cô vài bí kíp của thầy tôi 6đấy.
Tôi giả vờ thất vọng đi đến bên cạnh vali dụng cụ khám nghiệm.
Tay phải của cô ấy nắm chặt súng ngắn, mở chốt an toàn trên súng, lấy băng đạn ra rồi nhanh chóng kéo đuôi súng, sau đó nhét băng đạn vào lại lần nữa. Một loạt động tác kiểm tra súng như thế Diệp Thiến chỉ làm không đến năm giây, có thể hình dung được cô ấy nắm vững kiến thức về súng ống đến nhường nào.
Sau đó, cô ấy giơ súng ngắn lên bằng tay phải, tay trái tự nhiên buông xuống bên đùi. Mắt trái của cô ấy hơi khép lại, nhanh chóng điều chỉnh tầm mắt, khe ngắm và điểm ruồi thành một đường thẳng.
Pằng!
Diệp Thiến không chút do dự bóp cò. Sau khi kết thúc lần bắn đầu tiên, súng ngắn vẫn được nắm chắc trong tay cô ấy.
Cô biết thầy của tôi là ai không? Chuyên gia giám định dấu vết giỏi nhất của tỉnh Loan Nam, cô nói thử xem có lợi hại không?
Tôi rất tự hào vỗ ngực đáp.
Được, thấy anh có thành ý như vậy, bổn cô nương sẽ đi với anh.
Nói xong, Diệp Thiến bước mấy bước đến bên cạnh tôi, nhanh tay xách lấy vali dụng cụ khám nghiệm như sợ tôi sẽ đổi ý.
Nửa tiếng sau, tôi và Diệp Thiến đi đến trường bắn của trụ sở Công an thành phố. Bình thường trường bắn này dùng để huấn luyện cảnh sát cao cấp, bốn phía trường bắn đều được lắp tường bọt biển giảm thanh. Lúc này, một cây súng ngắn K54 và một hộp đạn được bày ra trước mặt chúng tôi dưới sự giám sát của một đàn anh thuộc công an thành phố.
Cái gì? Bí kíp?
Vừa nghe thấy vậy, Diệp Thiến lập tức bật dậy khỏi 5ghế, trông có vẻ rất phấn chấn.
Dạy cô làm thế nào nhìn ra được cách gây án từ vết nứt của tấm kính!
Tôi quay người lại nói với cô ấy.
Thật sự lợi hại như vậy sao?
Trong đôi mắt của Diệp Thiến lấp lánh ánh sao, cô ấy vội vã hỏi.
Bình thường viên đạn có đường kính 7,62mm sẽ có tầm bắn hiệu quả khoảng 50 mét. Thông qua phân tích ở hiện trường, rất có thể kẻ giết người đã bắn súng trong phạm vi này. Vì thế cô còn phải khống chế khoảng cách bắn, cô đứng ở đây chắc cũng vừa rồi!
Tôi đi về phía trước hai bước, dùng chân chỉ lên mặt đất rồi bảo.
Diệp Thiến liếc mắt nhìn xuống dưới chân, khẽ gật đầu với tôi, sau đó cầm cây súng ngắn K54 lên và bắt đầu kiểm tra súng.
Để tránh xuất hiện sự cố cướp cò và kẹt súng trong quá trình bắn, kiểm tra súng trước khi bắn là bước vô cùng quan trọng.
Chỉ là chuyện nhỏ!
Nói rồi, Diệp Thiến cầm đồ bảo vệ tai trên bàn bắn súng, định cài lên đầu mình.
Đợi một lát!
Tôi vội vàng cản hành động của cô ấy lại.
Sao thế?
Diệp Thiến nghiêng đầu hỏi.
Lợi hại!
Tôi vô cùng khâm phục giơ ngón cái lên với cô ấy. Chỉ có người từng sử dụng súng mới biết màn bắn súng vừa rồi của cô ấy khó như thế nào.
Thứ nhất, Diệp Thiến giơ súng chỉ bằng một tay. Bởi vì trọng lượng của bản thân cây súng, cô ấy nhất định phải có lực cánh tay nhất định mới có thể cầm chắc súng được.
Thứ hai, trong quá trình bóp cò súng sẽ sinh ra một lực phản rất lớn. Nếu Diệp Thiến không đủ lực ở tay rất có thể sẽ tạo thành tình huống súng bị rung lắc, như vậy thì rất khó bắn trúng mục tiêu.
Được!
Tôi chạy đến trước kính chắn gió, sau đó mở bộ sưu tập ảnh trong điện thoại di động ra, so sánh với kết quả thí nghiệm.
Tiếng bước chân của Diệp Thiến ở phía sau cũng càng lúc càng rõ ràng:
Sao rồi, có kết quả chưa?
Không cần khách sáo, tôi không quấy rầy cậu làm thí nghiệm nữa. Tôi ở phòng kế bên, nếu có chuyện gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ tôi, nhất định phải chú ý an toàn.
Đàn anh vỗ vai tôi rồi cười nói.
Được anh, không thành vấn đề.
Tôi vui cười trả lời.
Tới đây Diệp Thiến. Làm việc thôi.
Tôi ôm bốn miếng kính chắn gió được gỡ xuống từ chiếc xe đã báo hỏng lên từ dưới đất, sau đó nói với cô ấy.
Có, hai vết rạn này gần như giống nhau như đúc, vậy cũng đã chứng thực phán đoán của tôi, kẻ bị tình nghi bắn súng theo hướng vuông góc với kính chắn gió. Vốn dĩ tôi còn tưởng rằng phải làm thêm hai lần, không ngờ cô chỉ bắn một phát đã xong!
Tôi vui vẻ cầm lấy sổ ghi chép, vừa nói vừa ghi lại số liệu thí nghiệm lần này.
Hừ, anh cho rằng cái danh quán quân bắn súng của tôi là khoác lác mà có sao?
Diệp Thiến rất tự tin vuốt tóc mái trên trán.
Điều đó chắc chắn là không phải rồi!
Tôi viết số liệu lên sổ rồi trả lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.