Chương 8: Lão hiền vùng lên



Anh ta mà thấy chán? Từ lúc tôi vừa mới đi làm thì anh ta đã thế này rồi.
Dứt lời, anh ta móc mũi bắn một cục đen đen gì đó vào thùng rác.


Em không hiểu, có phải Lão Hiền điên cuồng quá rồi không?
Tôi vừa nói vừa vai kề về với Lỗi Mập đi qua phòng thí nghiệm.


Lão Hiền như vậy cũng có nguyên nhân đấy.
Tôi vừa chuẩn bị đi vào văn phòng thì Lỗi Mập đã thốt ra câu này.

Tôi cầm tinh ông thầy bói, tôi thích nhất là
hóng chuyện
, vừa nghe đến đây tôi lập tức có tinh thần.


Nguyên nhân gì thế ạ?


Lỗi Mập nghe thấy tôi nói như vậy liền dừng bước, nhướng mày cười xấu xa với tôi,
Muốn biết à?


Nhìn nét mặt của Lỗi Mập tôi lập tức hiểu được ý của anh ấy, trong phòng không ai hiểu Lỗi Mập hơn tôi, đây không phải lần đầu tiên tôi được lĩnh giáo chiêu không thấy thỏ không thả chim ưng của anh.


Anh Lỗi, nào, chúng ta vào trong văn phòng nói chuyện.



Được!
Lỗi Mập nghe thấy tôi nói như vậy liền hiểu ý rất nhanh, anh khẽ cười xoa hai tay đi vào trong văn phòng. Bộp, một bao thuốc lá bị tôi ném lên mặt bàn trong văn phòng.

Lỗi Mập lườm một cái rồi lắc đầu:


Vẫn chưa đủ thành ý!


Còn chưa đợi anh ấy nói xong, tôi lại lấy ra từ trong ngăn kéo hai túi lạc tẩm ướp.


Ôi chao, cậu còn đồ riêng gì nữa, mau mang ra đây!
Lỗi Mập vui vẻ đứng bật dậy.


Suỵt! Đương nhiên là em phải lấy đồ ngon ra để chiêu đãi anh Lỗi rồi, anh đợi một lát, em khóa cửa vào đã, ngộ nhỡ anh Minh đi qua đây thì em chết là cái chắc!


Tôi rón ra rón rén đi đến trước cửa văn phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi cẩn thận vặn khóa cửa, sau đó quay người trao đổi ánh mắt với Lỗi Mập và nói:


Anh đợi một lát.


Tôi bước từng bước nhỏ đến trước một cái tủ bằng thiếc, rất nhanh sau đó lấy ra 6 lon bia nhập khẩu nguyên kiện từ Đức và ôm vào trong lòng bằng hai tay.


Thế nào? Oách không anh Lỗi?



Đang đi làm mà cậu còn dám uống bia?
Lỗi Mập vừa nói vừa lấy tay quệt miệng.


Thôi nào, giờ chỉ còn mỗi anh với em, chúng ta đừng giả vờ nữa. Dù sao cũng không biết đến bao giờ mới có kết quả của đội cảnh sát, cứ uống vài ngụm trước đã, lát nữa ngủ trưa một giấc thật ngon thì còn gì sướng hơn nữa.


Bụp, bụp. Tôi mở hai lon bia rồi nhét một lon vào trong tay của Lỗi Mập, sau đó xé hai gói lạc tẩm ướp ra, đưa cho anh ấy một gói.


Nào, cạn ly.
Tôi nâng lon bia cụng vào lon của Lỗi Mập.


Cạn.
Lỗi Mập uống ừng ực một ngụm lớn.



Khà, sảng khoái quá!
Lỗi Mập uống một ngụm bia vào trong bụng lập tức hiện nguyên hình. Mông anh ấy đặt trên bàn làm việc, tay trái cầm lon bia, tay phải ra sức nhét lạc tẩm ướp vào trong miệng. Vỏ lạc rơi ra cả bộ quần áo cảnh sát, nhưng người ta hoàn toàn coi như không thấy, nói thật không phải tất cả mọi người đều có thể
không để ý đến chuyện vặt vãnh
như Lỗi Mập.

Tôi cau mày nhìn Lỗi Mập rồi vội vàng nói:


Anh trai của em ơi, anh đừng ăn nữa mau nói việc chính đi.



Việc chính, việc chính gì?
Lỗi Mập dừng động tác trong tay lại và hỏi tôi với vẻ khó hiểu. Tôi để bia ở trên bàn sau đó lên tiếng:


Trời đất, em không nhắc nhở anh thì anh ăn uống xong rồi vỗ mông đi mất đúng không? Chuyện của Lão Hiền ấy!


Lỗi Mập vỗ vào đầu mình một cái.


À, tôi nhớ ra rồi.


Lỗi Mập nói xong liền dốc ngụm bia cuối cùng trong lon, sau đó lau miệng,
Chuyện của Lão Hiền tôi cũng nghe bạn cùng trường của anh ta nói thôi, nhưng cụ thể là ai thì tôi quên rồi. Nhưng việc Lão Hiền mê mẩn công việc xét nghiệm là sự thật


Nghe đến đây tôi rất biết điều lại mở một một lon bia nữa để vào trong tay của Lỗi Mập, im lặng đợi câu tiếp theo của anh.

Lỗi Mập ném một hạt lạc vào trong miệng sau đó uống một ngụm bia và nói với tôi:
Hồi nhỏ Lão Hiền chính là một thằng ngốc, cái gì cũng không làm được, người ta nói sau lưng Lão Hiền rằng anh ta là đồ não phẳng, cho nên anh ta mới hình thành tính cách lầm lì ít nói. Lúc vào trường cảnh sát, chuyên ngành chính của anh ta không phải là xét nghiệm mà là trinh sát, nhưng cũng không biết tại sao anh ta lại có tài năng bẩm sinh với xét nghiệm. Nghe nói khi cậu ta vừa vào đại học đã xảy ra một vụ án giết người trong phòng kín hết sức ác liệt, bởi vì hiện trường được kẻ tình nghi xử lý rất sạch sẽ nên căn bản không biết bắt đầu từ đâu. Lúc đó giảng viên của trường cảnh sát được mời đến dưới danh nghĩa là chuyên gia phụ trách tiến hành giám định hiện trường. Lúc đó Lão Hiền là một trong những sinh viên quan sát nên cũng được đi theo giảng viên đó. Sau khi tổ chuyên gia của trường cảnh sát đến hiện trường tiến hành giám định hiện trường, cuối cùng chỉ lấy được mấy sợi tóc của con người trong khe giường, theo phân tích phán đoán thì rất có thể sợi tóc này do kẻ bị tình nghi để lại, nhưng mà sợi tóc đó lại không có chân lông, không thể làm xét nghiệm DNA. Song, cuối cùng vụ án này vẫn phá được nhờ mấy sợi tóc này.
Nói đến đoạn phấn khích, Lỗi Mập lại uống hai ngụm bia nữa.



Lẽ nào việc phá án có liên quan đến Lão Hiền?
Tôi ngồi ở một bên tò mò nói.


Đương nhiên rồi, lúc đó Lão Hiền đã đưa ra một phương án xét nghiệm hết sức cao cấp vào lúc đó.
Lỗi Mập bỏ lon bia xuống, sau đó châm một điếu thuốc và nói.


Phương pháp xét nghiệm cao cấp gì?
Tôi cũng lấy ra một điếu thuốc lá từ trong bao thuốc và châm lửa hút.


Đo tỉ lệ nguyên tố vi lượng trong tóc. Trong thời đại xét nghiệm DNA được coi công nghệ cao cấp thì danh từ này chắc chắn là cao cấp trong cao cấp.
Lỗi Mập vừa nhai nhóp nhép vừa nói.


Phương pháp đo lường thế nào?
Tôi cũng dứt khoát ngồi bắt chéo chân trên bàn làm việc, sau đó hỏi.

Lỗi Mập vì muốn tôi có sự hiểu biết trực quan nên bứt mạnh một sợi tóc trên đầu mình rồi đặt ở trước mặt tôi và nói:


Đầu tiên là phải nhìn vào màu sắc của tóc, bên trong hạt sắc tố của tóc có hỗn hợp của đồng và sắt, ví dụ như là trong tóc màu xám trắng có chứa một lượng lớn niken, trong tóc màu vàng có chứa titan, trong tóc màu nâu đỏ có chứa molypden, trong tóc màu đỏ nâu ngoài đồng ra còn chứa titan.



Nhưng mà chỉ dựa vào những điều này thì không bao giờ là đủ, còn phải xem thói quen sống của con người nữa, ví dụ người hút thuốc trong thời gian dài thì trong tóc sẽ chứa một lượng lớn nguyên tố chì…, cho nên tổng hợp hai điều này lại, cho dù tóc không có chân lông thì nguyên tố vi lượng có trong tóc cũng có thể dùng dể đối chiếu được. Lão Hiền đã thông qua máy móc làm ra bản đồ nguyên tố vi lượng lấy ra ở trong tóc, tiếp theo nhân viên phá án lấy mẫu tóc của tất cả đối tượng tình nghi đi làm xét nghiệm, cuối cùng đã xác định được thủ phạm.

Từ đó anh ta trở nên nổi tiếng. Trong khoa xét nghiệm của trường lúc đó không ai không biết đến cậu ta, nghe nói là giảng viên khoa xét nghiệm đi đâu cũng đưa cậu ta đi cùng. Cũng từ lần đó mà Lão Hiền điên cuồng mê mẩn xét nghiệm cho đến tận bây giờ.
Lỗi Mập uống xong lon bia thứ hai liền gật gù đắc ý nói.


Trời đất, thì ra Lão Hiền lại giỏi như vậy!
Tôi mở to mắt cảm thán một câu.

Lỗi Mập vất lon bia rỗng sang bên cạnh, sau đó cầm lon thứ ba lên uống một ngụm:
Tiểu Long, trong phòng của chúng ta thì quan hệ giữa tôi và cậu thế nào thì không cần phải nói, nhưng mà càng như vậy thì tôi thấy người làm anh như tôi càng nên nói thẳng ra. Thực ra không phải anh nói gì cậu đâu, nhưng mà trong phòng này, kỹ thuật pháp y của anh Minh rất xuất sắc, kỹ thuật xét nghiệm của Lão Hiền cũng không có gì để nói, kỹ thuật chụp ảnh của anh Lỗi này tuy không dám nói là rất tốt nhưng cũng được xếp hạng cao trong toàn tỉnh. Chỉ có cậu đi làm hơn một năm nay rồi mà không có chút tiến bộ nào. Thực ra có lúc cậu cũng đừng trách anh Minh, chúng ta phải tìm nguyên nhân ở chính bản thân mình có phải không? Bây giờ cậu cãi lại anh Minh thì không có ý nghĩa gì cả, đợi đến một ngày vụ án nào đó được phá nhờ sự giám định tỉ mỉ của cậu, thì chẳng phải cậu đã tát một cái thật đau vào miệng của anh Minh rồi sao, cậu nói xem có đúng không?


Tôi vừa ngẫm nghĩ lời nói của Lỗi Mập, vừa cầm lon bia lên uống một ngụm.

Có lúc đúng là người ta không say rượu mà say vì thứ khác, 6 lon bia tôi chỉ uống có 2 chai đã nằm trên giường ngủ khò khò rồi, lời của Lỗi Mập cứ vọng đi vọng lại trong đầu óc mơ hồ của tôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.