Chương 109: Linh mục


Tôi nhận thấy Tào Tiêu làm được điều đó, anh ta biết vợ mình với ma tranh không phải tự nguyện, trong lòng rất hổ thẹn, xấu hổ vì k8hông thể bảo vệ được vợ mình, cũng áy náy vì không nghe lời vợ vứt bức tranh đó đi. Vì thế anh ta không coi chuyện ma tranh quấy r3ối vợ mình là sự phản bội mà cho đó là chuyện trắc trở không may, cũng sẽ càng quý trọng vợ mình gấp đôi.

Tôi từng gặp rất9 nhiều người, đàn ông thường không quan tâm tại sao đối phương lại mắc sai lầm, mà bọn họ chỉ biết mỗi một điều, sai chính là sai.6
La Quán Trinh lại nói tiếp:
Chuyện chết người ở sân sau nhà, chắc mọi người cũng đã nghe nói rồi. Kẻ đó là Què Rỗ, cũng chính là nhân tình của chị dâu cậu, người trong thôn nói hắn tự dưng chết vô duyên vô cớ, cậu nghĩ xem vô duyên vô cớ là ý gì?

Tào Tiêu nghĩ một lát đã hiểu ra:
Vậy bây giờ phải làm thế nào?

Chu Tiểu Lương nói thẳng:
Tôi có Linh Mục.

...
La Quán Trinh sửng sốt,
Anh đã thấy gì?

Chu Tiểu Lương nói:
Ông Tào đã chết, nhưng sau khi chết, ông ấy lại chui ra khỏi quan tài, còn đi tới nhà Què Rỗ. Đêm đó Què Rỗ đang cùng chị dâu cả của anh ta quan hệ bất chính, ông ấy ở bên ngoài nhìn thấy rất tức giận, sau đó thì rời đi. Chờ đến nửa đêm khoảng hơn hai giờ, con dâu cả nhà họ Tào về nhà, ông Tào lại chui ra khỏi quan tài, tới nhà của Què Rỗ, lấy một sợi dây thừng treo cổ hắn đến chết.

La Quán Trinh cúp máy nhìn sang Huyền Quân:
Xem ra anh ta đã nhắm vào chúng ta từ trước rồi.

Đang nói chuyện thì có một chiếc xe dừng lại ngoài cửa, cửa xe vừa mở, Chu Tiểu Lương từ trên xe bước xuống. Anh ta không mặc bộ đồ lần trước tôi thấy nữa mà mặc một bộ quần áo bình thường.
Huống hồ trước khi Tào Tiêu quay về, chúng tôi cũng không nghe nói gì, thế mà Tào Tiêu vừa về lại có người gọi chuyện, rõ là kỳ lạ?
Tôi liếc nhìn Huyền Quân, dường như hắn cảm giác được tôi đang nhìn nên nói:
Là hắn ta.


Được...
Chu Tiểu Lương chớp lời ngay, hẳn là cố ý, hơn nữa còn muốn xem hiệu quả thế nào. Tào Tiêu vừa nghe đã muốn đấm nhưng bị Quý Mạt Dương kéo lại.

Bình tĩnh đã!

Quả đáng hơn, có người còn bảo, Nhị Lang (chủ hai) không ở nhà, chị dâu trèo tường, Đại Lang (anh cả) ngốc nghếch nên bị cắm sừng'
Tào Tiêu vô cùng tức giận, cũng may có Quý Mạt Dương kéo lại.
Chu Tiểu Lương đi tới trước mặt chúng tôi, anh ta nhìn La Quán Trinh cất tiếng:
Nghe danh cô đã lâu mà chưa có cơ hội gặp mặt, làm quen chút chứ?

La Quán Trinh đáp lại:
Không cần, có việc gì cứ nói.


Được rồi, kẻ nào lại đi nói như vậy, chắc chắn là có người giở trò rồi, đang lúc ma chay mà kẻ nào lại ác mồm ác miệng đến thế?
Quý Mạt Dương là người thông minh, phàm là chuyện gì tôi nghĩ đến thì anh ấy đã nghĩ ra trước. Tôi cũng nghĩ vậy, người sống kiêng kị người chết, mà cái chết của ông Tào rất kỳ lạ, nghe nói đang đứng bên bờ sông thì ngã xuống.
Vốn dĩ mọi người không muốn nhắc đến chuyện này, Que Rỗ cũng chết rồi, sao giờ lại nhắc đến chứ?
Tục ngữ nói chuyện xấu trong nhà đóng cửa bảo nhau, Tào Tiêu là người có chừng mực, nhưng tên Chu Tiểu Lương này làm như vậy đã đụng đến điểm giới hạn của anh ta.
La Quán Trinh liếc nhìn Tào Tiêu tỏ ý không được làm loạn, lúc này Tào Tiêu mới đứng sang một bên, nhưng vẫn còn rất hậm hực.

Hôm nay sư thúc bảo tôi không ngăn cản đưa tang cha cậu, tôi còn thấy hơi khó hiểu, giờ mới cảm thấy có thứ gì đó đang rình rập nhà cậu, đoản chừng là oán khí ập đến muốn tìm các người báo thù, chờ đến tối nay xem thế nào.


Vâng, chị dâu, nhờ cả vào chị!

Cô ấy không phải chị dâu cậu, ai nói với cậu giữa hai chúng tôi là quan hệ đó hả?
Quý Mạt Dương nói xen vào, vẻ mặt giận dữ. La Quán Trinh quay phắt rời đi, cô nàng cũng không phải người dễ bắt nạt. Tào Tiêu quay qua tôi, Quý Mạt Dương lạnh lùng nhìn sang:
Anh biết ngay là em!
Đúng lúc đó những người đi ăn cơm đã quay lại, mọi người không vào nhà nữa mà chỉ đứng ngoài cửa nhìn ngó một chút rồi về, rạp đám ma nhà họ Tào được hạ xuống, anh trai Tào Tiêu và Vợ cũng quay về. Trông thấy chúng tôi, chị dâu Tào Tiêu cúi gằm xuống, vẻ mặt ủ rũ. Chị ta đi thẳng về phòng, vợ Tào Tiêu muốn đi xem thế nào nhưng bị Tào Tiêu kéo lại, hai vợ chồng nhìn nhau, Tào Tiêu mới nói:
Anh thấy hơi khó chịu, em ở lại đây với anh.


Hai người đang nói ai vậy?
La Quán Trinh lên tiếng hỏi, tôi kể lại chuyện xảy ra khi bọn họ chưa quay về. La Quán Trinh lập tức gọi điện cho Tề Vũ, anh ta nhanh chóng nghe máy, trong điện thoại anh ta nhắc đến vài chuyện liên quan đến Chu Tiểu Lương.
Hóa ra Chu Tiểu Lương cũng có sự môn, hơn nữa còn là đạo sĩ Mao Sơn hẳn hoi.

Quỷ hồn giết người, buộc phải tan thành mây khói, cô biết chứ?
Chu Tiểu Lương là kẻ sắc sảo, nhưng La Quán Trinh cũng chẳng để tâm.

Chúng tôi tự mình ra tay, không cần phiền đến anh.

Được vậy thì tốt, có điều tôi cho cô thời gian một ngày, sáng mai tôi quay lại. Nếu cô còn chưa xử lý xong, tôi sẽ ra tay, căn nhà này và cả sân sau nữa.

Nghĩ tới đây, tôi bất giác liếc nhìn Quý Mạt Dương và Huyền Quân, so sánh giữa hai người bọn họ, so rồi mới thấy thì khôn5g so còn hơn.
Vợ Tào Tiêu tốt số, còn số tối thì chẳng tốt chút nào. Vợ Tào Tiêu sinh ra đã được chiều chuộng, mắc lỗi vẫn được bảo bọc. Còn tôi sinh ra đã không được chào đón, nếu như phạm lỗi, người muốn xử lý tôi có mà xếp thành cả hàng dài.

Cô cũng có Linh Mục?
Chu Tiểu Lương hỏi nhưng tôi không trả lời.
Anh ta đoán đúng, tôi cũng có Linh Mục, nhưng tại sao đêm đó hẳn không ở đây mà biết được những chuyện ông Tào gây ra, còn tôi có mặt ở đây thì lại không trông thấy gì?
Chu Tiểu Lương đánh giá La Quán Trinh rồi nói:
Tôi vẫn chưa có bạn gái, cô có muốn thử không?


Cô ấy là của tôi, hài lòng chưa?
Quý Mạt Dương đứng bên cạnh lập tức lên tiếng khiến Chu Tiểu Lương sững lại.

... Mày ngậm máu phun người!
Tào Tiêu hét lên, La Quán Trinh bực bội quát to, bảo anh ta câm miệng, lúc này anh ta mới yên lặng, vợ anh ta thì ôm lấy cánh tay chồng.
La Quán Trinh nói tiếp:
Vậy anh định thế nào?


Hắn lấy cúc áo của em đi là muốn hãm hại em, như vậy mới kéo em dính vào vụ này được, em đi từ đây ra là hắn đã phát hiện có chuyện không ổn rồi.


Hắn...


Què Rỗ đã trở thành lệ quỷ, chúng tôi sẽ xử lý hết tất cả, một buổi tối cũng đủ rồi, giải quyết xong sẽ thông báo cho anh. Còn về việc của Què Rỗ, hy vọng lúc viết báo cáo anh hãy viết rõ một chuyện, rằng tất cả những lời đồn đại ngoài kia đều là tin đồn nhảm.

Điều La Quán Trinh nói tới chính là mối quan hệ bất chính của chị dâu Tào Tiêu!
Nói xong, anh trai Tào Tiêu đi mất, sau đó cũng không thấy ra ngoài nữa. Tào Tiêu dẫn chúng tôi đi ăn lót dạ rồi lại ra sân sau tìm hiểu chuyện của Què Rỗ. Người trong thôn bắt đầu đồn đại, nói rằng chị dâu Tào Tiêu không đúng đắn, tằng tịu với Què Rỗ, còn nói anh trai Tào Tiêu là kẻ hồ đồ chẳng biết gì hết, chẳng khác nào Đại Lang(1).
(1) Đại Lang: là một nhân vật hư cấu trong truyện
Thủy hử, có một người em trai là Võ Tòng. Vợ Võ Đại Lang - Phan Kim Liên là một người đàn bà đẹp và lẳng lơ, đã tằng tịu với Tây Môn Khánh, một nhân vật nổi tiếng hoang dâm vô độ. Dù biết những Võ Đại Lang vẫn im lặng nhịn cho qua nhưng lại bị Phan Kim Liên và Tây Môn Khánh thông đồng hạ độc. Võ Tòng sau khi lo an táng cho anh mình xong đã giết chết Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên để tế lễ anh trai mình.
Vợ Tào Tiêu đành ở lại.
Lúc này Tào Tiêu dặn dò chúng tôi mấy câu rồi đi tìm anh trai mình, nhưng anh trai anh ta lại có vẻ là lạ, nói với Tào Tiêu:
Chú tiếp bạn đi, anh đi xem chị dâu chú thế nào.


..
Tôi kinh ngạc, sao hắn biết tôi đang nghĩ tới ai?

Tại sao?
Tôi hỏi ngược lại, Huyền Quân dịu dàng nhìn tôi giống như đang lột trần người tôi ra vậy. Tôi lập tức xoay người lại, ánh mắt đó là gì chứ?
Hắn quay sang nhìn Quý Mạt Dương, săm soi một hồi mới nói:
Một hòa thượng như anh, lấy đâu ra dũng khí đó vậy?


Anh ấy có phải hòa thượng hay không là chuyện của anh ấy, anh lo thừa quá rồi đó!
Tôi lập tức đốp lại, dù không hiểu Chu Tiểu Lương có ý gì nhưng thực sự thấy hắn chướng mắt.
Lẽ nào Linh Mục cũng phân chia cấp độ?

Tôi đang mải suy nghĩ thì La Quán Trinh lên tiếng:
Anh đi được rồi đó, sáng mai gặp.


Chu Tiểu Lương cúi đầu:
Vậy sáng mai gặp, cô cẩn thận nhé!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.