Chương 147: Tiêu diệt a hoa


Ở đây còn bao nhiêu người mà Huyền Quân lại hôn tôi như vậy làm tôi nhất thời ngây ngẩn, không biết chuyện gì đang xảy ra n8ữa. Tôi nhìn chằm chằm Huyền Quân một hồi lâu, đến lúc muốn đẩy hắn ra mới phát hiện cả người bủn rủn.

Cứ thể Huyề3n Quân như con sói đói khát lâu ngày, hiểm khi gặp được một con dê béo nên gặm đến xương cũng không chừa.
Cơ thể của tôi chỉ mới bình phục được một chút nên luôn thấy tinh thần rất uể oải, cứ thế mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Trong lúc ngủ, tôi cảm giác cả người mình bắt đầu phát sốt, nhưng có thứ gì đó lạnh như băng vẫn cứ dán chặt không rời.
Những ngày sau đó, mỗi hôm tôi tỉnh lại một lần, mỗi lần tỉnh đều thấy Huyền Quân đang ở bên cạnh, nhưng mà tôi lại cứ cảm thấy có điều gì đó không ổn, bởi vì tôi thấy sắc mặt hắn mỗi lúc một tệ đi.
Vài ngày trước, khi tôi tỉnh lại, hắn còn nói chuyện huyên thuyên với tôi, nhưng dần dà, cho dù tôi có mở to mắt nhìn hắn, hắn cũng không nói một lời nào.
Đến trước phòng tôi, hắn đẩy cửa ra, sau đó bể tôi đi đến bên giường, nhẹ nhàng thả xuống.
Huyền Quân ngồi bên cạnh lau mồ hôi trên mặt tôi, tôi nghiêng mặt tránh đi, hắn lại lấy thuốc đưa tới. Tôi vốn cũng không muốn uống nhưng hắn lại buông lời uy hiếp:
Một là hợp phòng với ta, hai là uống thuốc, chọn một đi.

Vì không muốn làm chuyện đó nên tôi chỉ đành hé miệng ra uống thuốc.
Bấy giờ Huyền Quân mới buông tôi ra, cầm tay tôi để sang một bên.
Huyền Quân không vui, bàn tay đang nắm tay tôi càng siết chặt hơn, thấy tôi lộ vẻ khó chịu hắn mới từ từ buông ra, rồi xoay người lại, cúi xuống hôn tôi một cái.
Sau đó hắn đứng dậy rời đi, ánh mắt kia như sâu thêm mấy phần:
Thương Nhi!

Huyền Quân nói rồi giơ tay ra tỏ ý giao tôi cho Quý Mạt Dương, nhưng Quý Mạt Dương không đưa tay ra nhận, vì thế hắn lại ôm tôi vào trong ngực.
Quý Mạt Dương nhìn tôi, sau đó dời ánh mắt lo lắng về phía Huyền Quân:
Ly Thương không phải là không ai thèm lấy đầu, nếu anh mà lừa tôi, tôi sẽ nghĩ cách gả nó cho người khác đấy, còn anh ấy à... dù có lợi hại hơn đi nữa cũng làm được gì? Tôi không quan tâm mấy người có lại lịch thể nào hay có mục đích gì. Ly Thương không sao thì mọi người được yên ổn, còn nếu Ly Thương mà có chuyện gì thì các người đều phải chết chung!

Tới ngày thứ bảy, tôi mơ màng tỉnh lại, thấy hắn đang ngồi ở trước mặt, vừa ngồi thiền vừa nắm tay tôi, giúp tôi vận công. Quanh người hắn có một lớp sương mù màu trắng bao phủ, lớp sương đó lại chậm rãi tiến vào thân thể của tôi.
Mãi đến khi làn sương mù cuối cùng tiến vào người tôi hết, hắn mới từ từ mở mắt ra. Thấy hắn mở mắt, tôi mới chịu nhắm mắt lại.
Tôi nghe Huyền Quân gọi mà da gà da vịt nổi hết cả lên, đang yên ổn sao tự dưng sến súa thế?

Sư thúc không cần phải như vậy đâu. Tôi và anh chỉ là quan hệ thầy trò, không hơn không kém. Tôi cũng không ngại quá khứ, vì dù gì sư thúc cũng đã giúp tôi rất nhiều, nếu không có sự giúp đỡ của sự thúc, chắc hẳn Quý Mạt Dương cũng sẽ không bình yên vô sự như thế này. Sự thúc có chuyện gì cứ nói, nếu giúp được, tôi chắc chắn sẽ cố hết sức.

Quý Mạt Dương nói dứt lời thì xoay người rời đi, La Quán Trinh liếc nhìn tôi rồi cũng đi theo.
Lúc này đầu óc tôi đã mơ mơ màng màng, khẽ tựa vào lồng ngực Huyền Quân để hắn bể mình lên tầng hai.
Huyền Quân đặt tôi xuống, sờ lên mặt tôi, sau đó gọi:
Quý Mạt Dương.

Tôi nghe thấy tiếng mở cửa, Quý Mạt Dương bước vào, Huyền Quân nói với anh ấy:
Ta có việc cần làm, cậu ở đây chăm sóc cho Thương Nhi đi, qua tối nay là cô ấy sẽ khỏe lại, nhưng bốn con nữ quỷ kia chẳng mấy chốc sẽ tới đây. Bọn chúng ghen ghét sắc đẹp của Thương Nhi, muốn hủy hoại cô ấy, cho nên tuyệt đối không thể lơ là!


Không có gì đáng ngại.

Mấy lời tiếp theo tôi không nghe được nữa.
Quý Mạt 9Dương thấy tôi không thở được, định đi tới đây Huyền Quân ra thì hắn đã buông tôi ra trước. Tôi nhìn Huyền Quân, hổn hển h6ồi lâu mới dần ổn định lại được nhịp thở. Quý Mạt Dương lạnh lùng nhìn Huyền Quân:
Cút ra chỗ khác!
Huyền Quân nhìn lại 5Quý Mạt Dương, chẳng có vẻ gì là sợ sệt, nhưng tôi lại cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ, hôm nay Huyền Quân không được bình thường cho lắm.
Rõ ràng là chúng tôi còn đang chiến tranh lạnh với nhau, tại sao hắn lại làm thế với tôi?
Bàn tay hắn lạnh như cục bước đá nhưng tôi lại không cảm thấy cơ thể có gì khó chịu, thậm chí còn thấy rất thoải mái.
Huyền Quân lại nhìn tôi, trong mắt hiện vẻ lo âu:
Đỡ hơn chút nào chưa?


Bởi vì đã qua bảy ngày nên hồn phách của cô ấy bị tổn thương rất nghiêm trọng, phải chờ thêm bảy tám ngày nữa mới ổn được. Bảy tám ngày này, cô canh chừng bên ngoài cho cẩn thận, không được để bất kỳ thứ gì tới gần cô ấy.


Nhưng sự thúc, người truyền tu vi của mình cho Ly Thương, vậy liệu thân thể của người có...
La Quản Trinh muốn nói lại thôi.

Dĩ nhiên bản quân sẽ giải thích rõ ràng với Thương Nhi. Còn về phần ở bên nhau có hợp hay không, có lẽ Thương Nhi đã thử qua trong mộng rồi nhỉ?

Không ngờ mấy lời xấu hổ này mà Huyền Quân cũng nói ra được, như thể càng làm tôi không biết phải đáp lại ra sao. Huyền Quân cúi đầu hôn tôi một cái, sau đó ngồi lại bên giường, nhưng hắn vẫn nắm lấy tay tôi, nét mặt lộ rõ vẻ không vui, chỉ là không nói thêm gì nữa.
Quý Mạt Dương cũng không chịu thua, muốn ôm tôi đi. Huyền Quân mới nói:
Bây giờ hồn phách của cô ấy không ổn định, mấy con Diễm quỷ đó vẫn còn đang ở gần đây. Mặc dù bản lĩnh của đám Diễm quỷ đó không lớn, nhưng bây giờ bọn chúng đã không phải là Diêm quỷ bình thường nữa, chúng lên cấp nhanh như thế nào, chắc tôi không cần nói mọi người cũng biết.


Nếu đã thoát khỏi Diễm quỷ thì không phải là quỷ nô nữa. Trước đây, khi bọn chúng còn là quỷ nộ, chắc chắn đã hấp thu rất nhiều ác quỷ và lệ quỷ, thậm chí cả tu vi của Quỷ vương, đến hiện tại đã rất đáng gờm. Chỉ cần bốn con hợp lực lại là có thể lấy mạng Ly Thương ngay. Nếu cậu không yên tâm về tôi thì tự mình làm đi!

Đang mải suy nghĩ thì tôi chợt ho khù khu vài tiếng. Thấy thế, Quý Mạt Dương và Huyền Quân lập tức ghé sát lại, lo lắng nhìn tôi.
Sao vậy?
Huyền Quân hỏi tôi, giọng điệu không còn ngạo mạn giống như ngày thường. Tôi dùng họ lại rồi liếc nhìn sang Quý Mạt Dương, không nói thêm lời nào nữa. Chỉ là tôi bị sặc nước miếng của Huyền Quân thôi, nhưng cho dù không nói ra, tôi nín thở lâu như thế, chắc hẳn Quý Mạt Dương cũng biết, nên anh ấy không định truy hỏi. Đứng một hồi, Quý Mạt Dương mới nói với Trương Huyền Quân:
Anh ra đây một lát, tôi có chuyện muốn nói với anh.

Ai ngờ Huyền Quân không những không đi ra cùng anh ấy mà còn bể tôi lên, nhoáng cái làm tôi choáng đầu hoa mắt, chỉ muốn giãy ra.

Không được?
Ảnh mắt Huyền Quân nhìn tôi sắc lẻm khiến tôi cảm thấy xung quanh lạnh đến rùng mình. Cho dù hắn đang nở nụ cười dịu dàng nhưng cũng làm tôi sợ muốn chết.
Suy nghĩ một lát, tôi nói:
Chuyện nam nữ là cả một quá trình. Hơn nữa tôi cũng không hiểu rõ anh, nếu tôi và anh ở bên nhau thì không thích hợp cho lắm.

Tôi thấy hơi lạ hỏi:
Anh làm sao thế?


Không sao cả? Lần sau không được tùy tiện tin lời mấy con quỷ nữa biết không, nhất là nữ quỷ. Bọn chúng đều đã ở quỷ lâu rất lâu rồi, cho dù nói hay đến mấy thì cũng tốt được đến đâu? Nếu em tàn nhẫn một chút, bọn chúng sẽ không dám đến gần em, cũng không dám có toan tính gì với em cả. Nhưng nếu em lương thiện quá, bọn chúng sẽ lớn mật hơn, tiếp đó sẽ làm hại đến em. Cho nên mới có câu
người lành bị bắt nạt, ngựa tốt bị người cưỡi
là như thế đấy, đã nhớ chưa?

Lúc thì vén chăn lên, lúc thì đắp chăn lại.
Cuối cùng tôi cũng không cảm thấy khó chịu nữa, bên tai có giọng nói của La Quán Trinh:
Sư thúc, sao lại thế này? Bình thường không phải chiêu hồn xong là sẽ khỏe lại rất nhanh hay sao?

Hôm nay Huyền Quân thật sự rất kỳ lạ. Hắn là một kẻ rất lạnh lùng, sao mà quan tâm đến sống chết của tôi được chứ? Huống hồ, bình thường Huyền Quân tích chữ như vàng, hắn biết nói nhiều thế này từ bao giờ vậy?
Tôi còn đang tính bảo nếu tôi chết rồi thì hắn có thể đi tìm người khác, nhưng mà còn chưa kịp lên tiếng thì Huyền Quân đã nhìn tôi như thể biết tỏng tôi đang nghĩ gì, giành lời nói trước:
Không được nghi vớ vẩn, cũng không được chết!


Vậy à?
Thoạt đầu Huyền Quân có vẻ không vui, nhưng chưa được bao lâu hẳn lại bật cười, chẳng những không tức giận mà còn nắm lấy cằm tôi, hỏi:
Vậy ngủ cùng thì sao?


Chuyện này...


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.