Chương 213: Cược thì cược!



Giáo sư Ly!
Huyền Quân gọi tôi, cảm giác như đang gọi hồn vậy, tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn. Huyền Quân nói:
Hay là thế này đi, nơi nà8y có hai con quỷ dữ, tôi và cô mỗi người một con, không cần biết là ai, miễn bắt được một con trước thì người đó thắng.

Nếu nh3ư tôi thắng thì tôi sẽ được nắm tay của giáo sư Ly, muốn nắm khi nào thì nắm, khi đó giáo sư Ly cũng không được từ chối. Ngược lại, nế9u giáo sư Ly thắng, tôi không những sẽ nghe lời giáo sư Ly, không nắm tay của giáo sư Ly, mà sau này tôi cũng sẽ không dùng thuật chiê6u hồn, gọi linh hồn của giáo sư Ly vào trong giấc mơ của tôi nữa, cô thấy thế nào?

Huyền Quân ở lầu trên nhất định cũng phát hiện ra sự thay đổi này. Bây giờ tôi quyết định đi xuống tầng bốn, tìm con quỷ dữ bị chết đuối kia. Từ cầu thang đi xuống, tôi dán mấy lá bùa ở tầng năm để chặn lại đường đi của con quỷ đang ở tầng bốn, vả lại tầng năm này chứa toàn đồ dễ cháy, với tôi mà nói cũng không tiện động tay. Tầng bốn là nơi con quỷ dữ chết, xuống đó dễ bắt được nó hơn.
Không gian ở tầng bốn quả nhiên khác biệt, vừa bước chân vào đã cảm nhận được âm khí ùa đến, hơn nữa còn u ám lạnh lẽo hơn lúc trước mấy phần.

Tôi đi lên lầu.
Huyền Quân nói rồi đi lên trên tầng. Tôi đứng dưới này mà trong lòng vô cùng tức giận, đây không là chiếm lợi thì còn là gì nữa.
Có điều, theo tôi thấy thì con quỷ trên tầng lợi hại hơn con dưới này, đương nhiên cũng có chút cảm kích Huyền Quân. Hắn tự chọn giải quyết thứ khó nhắn, để lại thứ dễ đối phó hơn cho tôi, xem như khả ga lăng đấy, dù sao hắn cũng là đàn ông mà.
Tôi thở dài đóng cánh cửa lại, cũng không biết vị sư phụ nào bảo bọn họ thỉnh hai vị thần này về, gia chủ bao nhiêu tuổi mà lại thỉnh hai vị thần cơ chứ?
Không ổn chút nào! Tôi nhìn một lượt quanh tầng lầu, tìm được một vị trí khá tốt, ngồi phía tây hướng ra phía đông, là một vị trí vô cùng đẹp, sau đó tôi lập tức bắt tay chuyển bàn thờ phật qua đó, lấy một cái ly, dâng cùng một ly nước tinh khiết, một đĩa trái cây tươi, thắp ba nén hương rồi bái lạy Bồ Tát.

... Tôi...

Tôi vốn muốn nói mình không sao đâu, thế nhưng Huyền Quân lại cúi đầu xuống hôn tôi một cái, khuôn mặt tối thoáng chốc ủng đỏ, rất nhanh sau đó hắn đã buông ra.

Hừ!
Hắn khẽ hừ một tiếng, có vẻ như đang không vui cho lắm.
Tôi do dự một lúc:
Được rồi, tôi sẽ đấu với giáo sư Trương, nhưng nếu tôi thắng thì anh cũng phải thật lòng nhận thua!

Nhưng cửa lớn lại là nơi đi ra đi vào, khó tránh khỏi ồn ào.
Phía sau bàn thờ phật còn là nhà vệ sinh nữa, thật sự là làm ảnh hưởng đến hai vị Bồ Tát mà, nơi ô uế thế này thì làm sao có thần lực.
Nghe về trước, tôi không có chút động lòng5 nào, suy cho cùng thì rủi ro quá lớn. Nhưng khi hắn nói đến về sau, tôi lại vừa tức vừa hận, hắn quả thực biết giở trò ghế, nếu không làm sao mà tôi đang ngủ lại đi tìm hắn được?
Nhưng dễ gì tôi có thể để hắn gọi hồn cơ chứ?
Tôi nhìn vào trong gương, thấy một nữ quỷ mặc đồ đỏ, thân mình đang lơ lửng cạnh tôi, chân của cô ta cách mặt đất ba mươi mấy centimet, không đi giày, móng chân còn sơn màu đỏ rất đẹp, nước theo ngón chân của cô ta vẫn cứ nhỏ xuống không ngừng.
Mái tóc đen dài của nữ quỷ rối bù xù, hai tay buông thõng, nước trên người vẫn đang liên tục cháy, trên mặt đất cũng toàn là nước.
Dựa theo vị trí ta có thể suy ra, phía Bắc chính là hướng Thủy.
Mà vị trí bàn thờ phật của căn nhà này lại trùng với hướng Thủy.
Huyền Quân nhanh chóng đi lên lầu trên, tôi cũng không trì hoãn thêm nữa, lập tức bước về hướng Thủy của tầng lầu này.
Hướng Thủy chính là một trong những vị trí tương xứng của phương hướng, Âm Dương Sư sẽ kết hợp ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ với bốn phương hướng Đông Tây Nam Bắc, xác định ra hướng Thủy dùng để quan sát mọi ngóc ngách, mà phương hướng kết cấu tầng nhà này cũng y như vậy.
Tôi nhìn thẳng vào mắt hắn, do dự, cân đo đong đếm một lúc lâu. Thực ra tôi cũng biết người này rất mưu ma xảo quyệt, đấu với hắn thì cơ hội thăng sẽ không lớn. Nhưng ngay khi nghĩ đến phần thưởng chiến thắng quá cám dỗ như vậy, tôi lại không nhịn được mà ngứa ngáy trong lòng.

Anh sẽ không giở trò chứ?
Tôi hỏi Huyền Quân.
Hắn xoay người đi ở phía trước, tôi bước theo sau, vừa đi vừa nói đến chuyện bắt quỷ:
Giáo sư Trương, anh cảm thấy con quỷ trốn ở đâu?

Tôi hỏi Huyền Quân, hắn lại nhìn tôi:
Cô muốn tách nhau ra à?

Khẩn vài câu xong, lúc này tôi mới quay người rời đi.
Đặt lại vị trí cho bàn thờ phật xong xuôi thì tầng sáu này đã hoàn toàn khác, âm khí tự động tản đi. Tôi kiểm tra quanh tầng lầu, chỗ nào cũng sáng trưng.
Tôi đảo mắt nhìn tầng bốn một lượt, tiến tới đầu cầu thang, vừa định đi xuống dưới thì tôi cảm giác có người đi sau mình. Nơi này không có đèn, tôi bước xuống, theo lý mà nói thì không thể nhìn thấy bóng dáng ai nhưng trên cầu thang lại có nước đang chảy.
Từ sau lưng tôi, một dòng nước ào ào đổ xuống, nước đã chảy tới chân tôi rồi, tôi bước đi, bàn chân đều ướt đẫm, phát ra tiếng chút tách chút tách. Xuống đến lầu ba, tôi dừng lại quay người nhìn ra sau lưng, phía sau chẳng có gì cả. Tôi nhìn lên cầu thang, cầu thang không có gì.
Vốn định mở đèn lên những bóng đèn vừa sáng lên lại tự dưng tắt đi.
Bốn bề u ám.

Vậy nếu tôi thẳng, giáo sư Ly cũng đừng nhắc tới mấy thứ viển vông kia nữa.
Huyền Quân nói đầy ẩn ý, hắn vẫn luôn kiêu ngạo như vậy.
Chúng tôi nhìn nhau một hồi lâu, Huyền Quân nói:
Đi thôi.

Khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên:
Giáo sư Ly đúng là ngây thơ, lẽ nào cô không hiểu cầu trên chiến trường thì không có cha con' sao? Giành lấy chiến thắng là điểm mấu chốt, nói tới thủ đoạn hay không thủ đoạn làm chi, vả lại chiến tranh không ngại dối lừa, từ xa xưa đã là như vậy rồi.

Tôi nhìn Huyền Quân, cái tên này thật đúng là không biết xấu hổ!
Nhà này lại đặt sát cạnh cửa luôn.
Chỗ này không đủ yên tĩnh, thông thường phải là một nơi đủ yên tĩnh, phải thanh tịnh, sạch sẽ để tránh làm phiền đến thần phật.
Phía đối diện còn là phòng ngủ?
Tôi xoay người lại, đẩy cửa ra, bên trong ánh đèn sáng trưng, có đủ các loại thảm, dường như là chỗ ở của công nhân. Tôi nhìn về phía bàn thờ phật, bên trên không có vật che chắn, điều này cũng ảnh hưởng xấu tới toàn bộ ngôi nhà.
Tôi vòng lại lên tầng bốn, chợt cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, hơn nữa còn có một cái bóng đi theo tôi, cái bóng đó vừa bước vừa mang theo tiếng nước chút tách.
Đến lúc lên hẳn trên tầng, tôi tiến đến chỗ chiếc gương rồi dừng lại.
Tối quan sát dưới tầng cũng không có gì luôn, lúc này tôi mới yên tâm, xoay người nhìn bức tường tôi đang đè tay lên.
Trên đó vẽ một lá bùa Trấn Hồn, đi lên lầu, cách một khoảng ở chỗ đầu cầu thang cũng vẽ một lá bùa Trấn Hồn, cứ như vậy, tôi đã vây được con quỷ trên tầng bốn, việc tìm nó cũng dễ hơn nhiều.
Bàn thờ phật là vật trong cát, cát không gặp nước, nước không gặp cát, thế mà nhà này lại đặt bàn thờ phật ở hướng Thủy.
Thông thường, bàn thờ thần phật phải được đặt từ trong nhà hướng ra ngoài cửa, từ phòng khách hướng ra bên ngoài, nói cách khác là hướng về phía cửa chính. Tuy nhiên, nếu hoàn cảnh không cho phép thì cũng phải đặt bàn thờ sao cho hướng ra cửa chính nhưng không được đối diện với cửa, cũng không thể cách của quá gần.
Tôi là Âm Dương Sư, trước giờ đều là tôi gọi hồn người khác mà.

Thế nào?
Tôi không lên tiếng, Huyền Quân lại tiếp tục hỏi.

Đưa tay đây.
Huyền Quân bảo tôi, tôi không đưa, hắn lập tức vươn móng vuốt ra kéo lấy tay tôi.
Huyền Quân lấy một sợi dây đỏ từ trong túi ra, buộc vào cổ tay tôi, bên trên còn gắn một đồng xu.
Cẩn thận một chút, nếu có chuyện gì thì lập tức dùng thuật ẩn thận trốn đi, bọn chúng sẽ không thấy được cô, chờ tôi tới tìm có nghe không.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.