Chương 250: Ông chứ không đơn giản



Anh, anh làm gì thế?
Chu Vũ lập tức che chở cho tôi. Tôi đứng dậy, đánh giá đối phương, người này đối xử với Chu Vũ cực kỳ tốt, kéo Chu Vũ ra ch8ỉ tìm tôi tính sổ.


Cô mà dám chọc phá nhà tôi, tôi sẽ không tha cho cô đâu!

Huyền Quân lấy la bàn trong tay tôi quan sát một chốc, một tay cầm la bàn, một tay nắm tay tôi kéo đi.
Đương nhiên tối nào chịu, móc điện thoại ra định gọi cho Quý Mạt Dương, Huyền Quân ngoảnh đầu nói:
Nếu em nghe lời, sẽ nói cho em biết một việc, mà chắc chắn còn là chuyện em rất muốn biết.

Hắn bó điện thoại của tôi vào trong túi áo mình, tôi muốn lấy lại thì bị hắn cáu bẳn lườm sang, tôi bèn rụt tay về chỗ cũ, len lén liếc hắn, im miệng không nói gì.

Không được về tố cáo!

Tôi vốn không định giải thích, nhưng không nhịn được muốn và mặt Huyền Quân.
Chu Vũ hỏi:
Vậy thầy Ly...

Tôi vẫn không thèm quan tâm, Huyền Quân chỉ đành trả điện thoại lại:
Trả nè!

Tôi cầm điện thoại cất ngay gọn lẹ, xoay người muốn đi thì hắn lập tức giữ tay lại:
Giải quyết công chuyện cho xong đã, về rồi dỗi tiếp!


Tôi cứ nói đấy!
Tôi nhất thời nóng máu, hét thẳng vào mặt hắn. Hẳn sầm mặt xuống, thò tay ra hòng cướp lấy mặt dây chuyền, tôi lập tức đề phòng:
Anh dám?


Tôi không lấy, nhưng em phải nghe lời.

Tôi không ho he, Huyền Quân đánh giới thiệu:
Đây là Ly Thương, vợ chưa cưới của tôi.
Tôi chẳng thèm phản bác, Chu Vũ nhìn sang tôi:
Không phải thấy Ly nói không có bạn trai sao?

Tôi đành lên tiếng:
Anh ta không phải bạn trai tôi, cũng chẳng phải chồng sắp cưới, chúng tôi chỉ quen biết sơ sơ. Anh ta lừa tôi ký giấy kết duyên, anh tôi có bàn với anh ta về việc giải trừ quan hệ nhưng anh ta không chịu!


Thầy Ly.
Tôi điềm nhiên nhìn Chu Vũ:
Ừ.


...
Chu Vũ muốn nói lại thôi, Huyện Quân đã ngồi ngay ngắn trong xe, anh ta đứng ở ngoài nhìn xe nhìn tôi:
Vậy thầy, có gì chúng ta liên lạc qua điện thoại nhé.

Tôi trầm ngâm nhìn Huyền Quân, di động nằm trong tay nhưng không gọi. Huyền Quân tiếp tục dụ dỗ:
Liên quan tới anh em và La Quán Trinh.

Đầu tôi nóng lên: Hả?

Để anh của anh kết hôn trước là có thể xung hỉ, có gì tôi sẽ giúp mọi người sắp xếp.
Tôi đáp, Chu Vũ gật gù trưng cầu ý kiến của Chu Đông. Chu Đông lại ngó sang Huyền Quân.

Nếu vợ tôi đã theo vụ này từ đầu thì cứ nghe cô ấy đi.


À được!

Chu Đông dẫn vợ mình đi ngay, họ vừa đi, Chu Vũ cũng nhanh mắt nhìn sang.

Vì bà nội, em đồng ý.


Vậy được, chúng ta đi lĩnh giấy thôi.
Chu Đông định đi ngay, tôi bèn đề nghị dẫn Huyền Quân theo cùng.
Chu Vũ tiến tới đẩy Huyền Quân ra:
Anh buông tay ra!

Huyền Quân ôm tôi vào lòng, liếc sang Chu Vũ:
Cô ấy là vợ tôi.


Được.

Chu Vũ đi qua chiếc xe khác, vừa lên xe đã gửi tin nhắn cho tôi, hỏi chuyện kết bạn Wechat. Tôi kết bạn với anh ta, Chu Vũ vừa trò chuyện với tôi mấy câu, Huyền Quân đã không nhìn nổi nữa:
Em không muốn nghe chuyện nữa phải không?

Huyền Quân giật điện thoại của tôi, quẹt mở rồi trách móc:
Em càng ngày càng to gan đấy nhỉ, tính tình cũng ương bướng hơn rồi, không thích cái là cúp máy, còn dám xóa sổ.

Huyền Quân một tay ôm tôi, một tay kéo số của hắn ra khỏi danh sách đen.

Nếu đã như vậy, tôi xin phép đi trước.
Làm việc c3ho người, xưa nay không nên nổi lên tranh chấp, một khi có tranh chấp ắt xảy ra chuyện.
Tôi định bụng rời đi, thế nhưng bị Chu Vũ giữ lại9, ba Chu Vũ cũng ngăn cản, đang dùng dằng thì Huyền Quân bước vào làm tôi giật mình nhảy dựng.

Xin lỗi mà.

Tôi quay mặt đi chỗ khác, Huyền Quân cúi đầu thủ thỉ bên tai tôi:
Sau này không dám nữa!

Tôi đành kết thúc cuộc trò chuyện với Chu Vũ.
Xe chạy tới nghĩa trang, Huyền Quân xuống xe đợi tôi, ban đầu tôi không tính xuống xe nhưng hắn đã vươn tay ra đón.
Huyền Quân nhăn nhó:
Anh đi làm gì, cũng đâu phải anh lĩnh giấy.

Anh mà còn ở đây thì tôi không tài nào làm việc được, ảnh hưởng tâm trạng của tôi.

Huyền Quân tức khắc nhăn mặt:
Thế em đừng làm nữa, những chuyện còn lại để anh lo, em chỉ cần theo sát anh là được.

Chúng tôi đối mặt, bầu không khí trở nên hết sức vi diệu.
Huyền Quân ôm tay tôi khẽ lắc hai cái:
Anh biết lỗi rồi!
Tôi lườm Huyền Quân, hừ lạnh một tiếng.
Huyền Quân cảnh cáo, quả nhiên hắn biết tôi nghĩ gì.
Tôi chẳng thèm để ý tới hắn, bị hắn bức ép tới vậy đương nhiên chẳng vui vẻ gì cho cam, tôi sẽ không quên vụ này đâu. Hắn thấy tôi không trả lời, bèn cúi đầu thì thầm bên tai:
Nếu em không muốn bị tôi lấy đi mặt dây chuyền thì đừng có tố cáo, hiểu chưa?


Vợ chồng chúng tôi có chút mâu thuẫn, không can hệ gì đến anh. Trong nhà anh còn vướng nhiều việc thể kia, đừng có xía vào chuyện của chúng tôi nữa.

Ý cảnh cáo của Huyền Quân rõ mười mươi, Chu Vũ miễn cưỡng cười xòa, rồi hỏi tôi:
Thầy Ly, mới nãy cô nói dương thọ của bà nội tôi...


Tôi thấy không cần phải thế đâu, thầy...
Chu Vũ định từ chối, Huyền Quân đã chuyển mắt về phía ba Chu Vũ, căn bản không thèm nói chuyện với anh ta.

Chuẩn bị đi rồi ra nghĩa trang.

Ba Chu Vũ thấp thỏm ngó tôi, đặng hỏi Huyền Quân:
Cậu à, xin hỏi liệu cậu có chắc...

Chắc chắn.

Huyền Quân mặt không biểu cảm, ba Chu Vũ cũng ngại không nói thêm, đành nghe lời Huyền Quân.

Anh...


Điện thoại!
Huyền Quân 6chìa tay ra, tất nhiên đời nào tôi chịu đưa, lập tức giấu điện thoại ra sau lưng. Nét mặt Huyền Quân lạnh lẽo, vươn tay kéo tay tôi hòng cướp lấy5.

Hôm nay là ngày lành tháng tốt, nếu mọi người thấy được thì đi lĩnh giấy kết hôn trước, ngày mai hẵng tổ chức lễ cưới. Không cần làm phức tạp, chỉ cần dán chữ hỉ, bày tiệc rượu để gia đình ăn chung bữa cơm là được rồi.


Anh còn chưa cầu hôn nữa, em thấy sao?
Chu Đông hỏi ý kiến Đổng Tiểu Uyển, cô ấy cũng là người phóng khoáng.
Thấy mắt tôi trợn to, Huyền Quân phì cười, dùng mu bàn tay đang cầm la bàn gõ lên đầu tôi cải cốc.

Là chuyện gì?
Tôi sốt ruột hỏi, nụ cười của Huyền Quân càng tươi thêm, hắn xoay người kéo tôi đi ra cửa, báo khi nào về sẽ nói cho tôi nghe.
Chu Đông, mấy người mau đi đi, tôi tỉnh giờ hết rồi, ba giờ năm mươi tám phút là giờ lành rất tốt cho hai người, đừng bỏ lỡ.

Thầy sắc mặt Huyền Quân âm trầm, tôi biết điều không bật lại.
Chu Vũ truy hỏi:
Thầy Ly?


Ai làm cũng như nhau cả mà.
Lúc này Chu Đông mới nói vuốt đuôi.
Tất nhiên là tôi chẳng thích thú gì, làm như được bố thí không bằng, nhưng mà hết cách
Tôi dừng bước không nói năng gì, người trước đó còn gây sự với tôi vội vàng giải thích:
Nước lớn cuốn trôi miếu Long Vương, người một nhà không nhận ra nhau, thật ngại quá!


Xin chào, tôi tên Đổng Tiểu Uyển, còn đây là Chu Đông.
Cô gái giới thiệu bản thân và Chu Đông.
Tôi ngẩng phắt đầu trùng Huyền Quân:
Ai là vợ anh hả?


Em nói xem?

Huyền Quân nắm tay dẫn vào nghĩa trang, tôi hết sức phiền muộn, đầu ra lại gặp kiểu người như vậy, đi xem phong thủy còn phải kéo người ta theo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.