Chương 252: Nghĩa khó tan, tình khó dứt


Chớp mắt chúng tôi đã tới nhà ông chủ đó, ông ta sống ở gần đây, đi bộ độ hơn hai mươi phút là đến. Nếu chúng tôi không đi từ nghĩa 8trang sang có lẽ còn nhanh hơn một chút.

Huyền Quân xuống xe, nem cây kéo và chiếc lược gõ vào sân nhà ông chủ đó. Nơi này 3là một căn nhà tồi tàn rách nát, trong sân có một cây dương to cao, cành lá sum suê. Tiếng gió thổi xào xạc qua kẽ lá nghe như thể 9có nhóm người đang cùng nhau vỗ tay giữa ban ngày. Nhưng khi cẩn thận lắng nghe lại như những tiếng cười rờn rợn, cực kỳ đáng sợ. <6br>
Cây dương cũng là một trong năm loại cây quỷ, thường được gọi là Quỷ Võ Tay, đặc biệt không được trồng loại cây này trong sâ5n nhà. Thế nhưng nó không những được trồng trong sân mà còn tươi tốt cao chót vót, đến nỗi ngọn cây còn che lấp cả căn nhà. Vốn dĩ khoảng sân này đón sáng rất tốt, nhưng giờ đã bị tán cây che khuất hết cả, chẳng khác nào xua tan hết mọi dương khí. Hơn nữa trong khoảng sân này, nhất là phòng ốc trong căn nhà, nay đã trở thành nơi cư trú của âm vật nơi đây.

Căn phòng dưới cây dương tỏa ra âm khí dày đặc, ảnh hưởng nghiêm trọng đến phong thủy chỗ này.

Em thì hiểu cái gì, do anh còn non dại nên bị anh ta lừa gạt đó. Anh đọc rất nhiều sách, trong đó đều viết nơi đó là đất phong thủy tốt giúp phát tài. Có nói gì đi nữa anh cũng phải quay trở lại.
Người đàn ông hạ quyết tâm bảo.
Người vợ hiền lành quở trách:
Anh ăn cơm chị dâu nấu mà lớn đấy, anh nhìn chủ Chín mà xem, người thì ốm yếu xanh xao, đều do anh ăn quả khỏe nên chú ấy mới gầy yếu như thế. Năm đó anh và chú ấy đi học nhưng đồ gì của anh cũng là tốt nhất, anh không cảm kích chút nào hả?
Còn chú Mười nữa, chú ấy là một người hiểu chuyện, mọi thứ đều nhường cho anh, anh không thấy thẹn với lòng sao. Cha mẹ anh mất sớm, anh là do một tay anh hai nuôi nấng, anh làm như vậy không cảm thấy có lỗi với họ ư? Hồi đó anh muốn nơi này nên đưa cho anh, bây giờ người ta có tiền có của thì anh lại bảo phong thủy không tốt, nằng nặc đòi chỗ ở của người ta.
Người chồng giả vờ như mình không tìm được vợ nên mới đến nhà bố vợ tìm người. Sau khi báo án, tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng có chút tung tích, cuối cùng họ chốt lại là mất tích, chẳng đi được đến đâu.
Rễ cây xuyên qua cơ thể người vợ hấp thu thi khí, giúp cây dương phát triển càng thêm tươi tốt, đồng thời âm khí tỏa ra nồng nặc, biến khoảng sân này thành nơi nuôi quỷ.
Linh hồn người vợ không cam lòng, thoát khỏi sân trở về báo mộng cho gia đình anh trai, kể cho họ rằng cô bị chồng hại chết và bị chôn dưới gốc cây dương. Mặc dù anh trai người vợ không tin nhưng trong lòng lại dấy lên nghi ngờ, nhân lúc em rể không có ở nhà bèn lén mò tới sân nhà ông ta đào lên xem thử. Không ngờ rằng ông trời quả thật không có mắt, người anh lại bị bắt gặp.

Nếu đã đến, cớ gì còn đứng ở ngoài, chi bằng vào trong giao lưu với nhau có phải tốt không.
Một người đứng trong sân cất giọng, lúc này trời cũng đã tối, tiểng lá cây dương kêu xào xạc khiến người ta không kiếm được lạnh cả sống lưng.
Huyền Quân quay đầu nhìn tôi:
Lạnh không?


Có hơi.

Sau khi bắt được, ông ta treo cổ anh rể lên cây, cây có mấy năm đạo hạnh nửa vời, ông ta tiến hành luyện hóa oan hồn của anh rể. Đó là lý do vì sao cây dương này âm khí rất nặng, hơn nữa còn có quỷ treo cổ.
Có điều linh hồn chết vì treo cổ này khá đáng thương, xem ra linh hồn sắp tan biến đến nơi rồi, cho dù tôi không đến đi nữa thì cũng không trụ lại được mấy ngày.
Tôi bỏ tay ra nhìn Huyền Quân đang đứng bên cạnh:
Bên dưới có một người phụ nữ mang thai hai đứa bé, là thai long phượng.

..
Huyền Quân nhìn vào trong phòng, hừ lạnh một tiếng:
Cút ra đây mau, mày đã tán tận lương tâm đến mức ấy, có sống cũng chỉ tạo nghiệp thôi.

Nói xong người vợ hiền lành dứt khoát ra đi.
Người chồng đuổi theo, nhưng dù nói thế nào cô vợ cũng không chịu quay lại. Người chồng trở về nhà suy nghĩ kiểu gì cũng cảm thấy không được, không biết nghĩ thế nào, ông ta mò lấy sách trong nhà ra học cách chiêu hồn. Kết quả tối hôm ấy, người vợ trở về thật.
Người VỢ giống như bị mộng du đứng trong phòng, người chồng vô cùng tức giận đánh đập vợ mình. Lúc đánh mệt rồi, ông ta chuyển sang lấy sách ra đọc, dường như phát hiện ra được điều gì, ông ta lập tức mang vợ ra chôn sống dưới sân và trồng một gốc cây dương ở đấy. Cây dương lớn lên rất nhanh, hơn nữa càng ngày càng cao to.
Đến cả heo chó còn không làm như vậy, tại sao anh lại thế?
Anh đối xử với anh em còn thể thì đối xử với em sẽ ra sao?
Anh tự sống một mình đi, em về nhà.
.

Tới lượt các người ra tay rồi, bây giờ tôi sẽ loại bỏ pháp trận trên người các người, ba người có thù phải trả, còn đợi cái gì nữa?

Tôi lấy lá bùa đánh vào thân đại thụ nhằm thu hút sấm sét, sấm vang rầm một tiếng, đánh thẳng vào thân cây. Tiếng thét thảm thiết từ dưới đại thụ chọc thủng lớp mây mù, một luồng ánh sáng đỏ xuất hiện, một nữ quỷ mang thai mặc bộ đồ đỏ rực vọt ra. Bà ta oán hận trợn mắt, hung hãn lao về phía ông chủ, há cái miệng to như chậu máu cần lên người ông ta, gã kia lập tức ngã lăn xuống đất gào thét thảm thiết.
Hai cái bóng đen hai bên xông lên đằng trước, mỗi cái một cánh tay xé đứt phựt.
Nói xong gã lấy ra một lá bùa phóng về hướng đại thụ, từ cây đại thụ phát ra âm thanh giống như tiếng khóc chói tai của ma quỷ giữa đêm khuya.
Chu Vũ và Chu Đông đều cảm thấy mơ hồ, trông dáng vẻ như sắp ngủ gật tới nơi.

Thầy Ly, tôi chóng mặt quá.
Chu Vũ đứng ngoài sân bảo với tôi.

Ha ha... ha ha ha...

Tiếng cười lớn từ trong phòng truyền ra, người đàn ông dáng hơi cùng bước ra ngoài, trước kia tôi từng gặp nên đương nhiên nhận ra ông ta chính là chủ của Chu Vũ.
Mặt ông chú tái nhởn như mặt người chết, ông ta nghiền ngẫm, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm tối và Huyền Quân:
Hai đứa tụi bây phá hoại chuyện tốt của tao, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng mày. Bây giờ tao sẽ cho chúng mày biết sự lợi hại của tao, nếu đã tới thể thì đừng hòng đi nữa. Cây dương này của tạo đã có chút linh khí, thêm mấy người tụi mày là cái ngày thăng quan tiến chức của tao không còn xa nữa rồi.

Tôi quay đầu nhìn đám Chu Vũ rồi lấy ra một lá bùa, bấy giờ anh ta mới tỉnh táo hơn đôi chút.
Huyền Quân căn dặn:
Thương Nhi, không được vào đây.


Anh cẩn thận đấy!
Tôi ở bên ngoài bảo vệ thì tốt hơn.
Bọn họ là vợ chồng, người phụ nữ vô cùng hiền hòa trò chuyện với chồng, nhưng người đàn ông lại luôn miệng oán trách điều kiện trong nhà không tốt, tất cả đều tại hai ông bà già vô dụng và thằng anh của gã. Tại họ mua mất nơi ở tốt nhất cho nên gã mới rơi vào nông nỗi như ngày hôm nay.
Nghe thấy thế người vợ hiền lành khuyên nhủ:
Cũng không phải lỗi ở họ mà, ban đầu anh hai đã nói rồi, nếu anh muốn ở lại thì sẽ cho anh ngôi nhà cũ. Còn nếu anh không muốn ở lại thì mua cho anh ngôi nhà khác, căn nhà cũ thì đưa cho họ.
Là lúc đầu anh đòi căn nhà cũ cơ mà, sao giờ lại nói vậy được. Ngày thường anh hai đối xử với chúng ta tốt thế mà, anh thử tự vấn lương tâm xem, sao nỡ nói ra những lời như vậy chứ?

sē.
Ông ta thấy tình hình không ổn, bèn nắm chặt con dao tự mình xông lên. Ông ta là người, cho dù Huyền Quân dám xuống tay cũng không được phép giết ông ta, tôi đành phải tìm cách khác.
Tôi cầm một lá bùa giấy niệm chú chiêu hồn, triệu tập linh hồn người vợ và hai đứa bé đáng thương ẩn trú dưới thân đại thụ.
Tôi giơ tay kết ẩn ở giữa ấn đường, thầm niệm chú thanh tâm cho đến khi đầu óc thanh tỉnh mới mở mắt quan sát trong sân. Khi nhìn thấy cây dương đó tôi có chút bất ngờ, trên cây dương có treo một xác chết, lúc này đang đung đưa qua lại. Xung quanh có nhiều thứ đen nhẻm mang hình dáng con người đang tụ tập, đây chẳng phải thứ gì xa lạ, mà chính là những cô hồn dã quý sau khi chết không xuống âm ty. Do trên đại thụ từng có người chết, cộng thêm ấm khi dày đặc, vì vậy đã triệu tập bọn chúng đến đây.
Bỗng nhiên tôi nảy ra suy nghĩ, sở dĩ tôi bị ảnh hưởng là vì ở đây có quá nhiều quỷ hồn. Hơn nữa vì nhất thời sơ ý, chưa từng nghĩ đến việc một người bình thường lại có bản lĩnh cao cường có thể nuôi được một đàn quý như thế. Nếu như tôi đoán không sai, chắc chắn bên dưới cây dương này có chôn thứ gì đó, nếu không sẽ không thể tản ra nhiều âm khí đến vậy.
Tôi sải bước tiến về phía cây dương, đám quỷ hồn bắt đầu rối loạn, thậm chí còn gào vào mặt tôi.
Nhưng suy cho cùng tôi cũng là đạo sĩ, những thứ kia đều không phải quỷ hồn có sức mạnh gì, năng lực còn kém hơn mấy người giấy bị điều khiển nữa. Chúng sợ linh khí trên người tôi, tự động dạt sang một bên. Tôi đi đến trước gốc đại thụ vẽ một lá bùa trấn hồn, thân cây rung lắc rầm rầm, tôi đặt tay lên nó rồi nhắm mắt, mở pháp nhãn ra,
Trước mắt là một luồng sáng, theo sát phía sau là mây mù bao phủ dày đặc, sâu trong những đám mây mù có một người phụ nữ mang thai đang bận rộn trong sân, bên cạnh người phụ nữ còn có một người
đàn ông đang nhìn bụng bà ấy.
Đôi mắt hình tam giác của ông chú sắc như dao, ông ta tức giận hét lớn:
Giết nó cho tao!

Khi con người ta phát điện, thật đúng là không nỡ nhìn thẳng.
Quỷ hồn dưới gốc cây lao về phía Huyền Quân, Huyền Quân hoàn toàn không làm gì cả, nhưng hễ đám quỷ hồn đó tiến lại gần thì đều phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, nháy mắt đã bị ngọn lửa thiêu rụi sạch
Ông ta gào thét, la hét kêu cứu, nhưng lúc này nào có ai quan tâm đến ông ta.

Huyền Quân nhìn vào trong phòng, đánh ra một lá bùa, ngôi nhà lập tức bị thiêu rụi.

Gã kia vẫn chưa mất mạng ngay, đến cuối cùng nữ quỷ vẫn giữ cho ông ta chút hơi tàn. Ông ta đã không tự chủ tiểu ra quần, run sợ nhìn chúng tôi, một bên con người bị cành cây chọc thủng, xem ra rất đau đớn.

Nữ quỷ dẫn hai bóng đen đến trước mặt tôi quỳ xuống:
Cảm ơn ân nhân đã cứu chúng tôi.


Nữ quỷ bật khóc thảm thương.

Tôi nâng tay tính toán:
Tôi đưa các người đi đầu thai.


Nữ quỷ kinh ngạc ngẩng đầu:
Chúng tôi...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.