Chương 301: Đổi cơ thể


Huyền Quân muốn chạm vào tối nhưng tôi không chịu.

Không vùng ra được thì tôi cắn.

Huyền Quân ăn đau mới thả tôi ra, tôi vội vàng xoa8y người bỏ chạy.
Cả hai người bọn họ đều nhìn chằm chằm tôi không lên tiếng.
Tôi không biết hai người đó có tin lời Huyền Quân nói hay không, nhưng ánh mắt của bọn họ nói cho tôi biết, họ đang suy nghĩ làm thế nào để đưa tôi đi mới là sự thật.
Huyền Quân cũng không phải kẻ ngốc, những điều tôi có thể thấy thì đương nhiên hắn cũng thấy được, hắn đang không vui, như thể muốn sát phạt khắp nơi vậy.
Tôi vội vàng nấp sau lưng Huyền Quân, nhưng trên người hắn có ánh sáng, tôi bị đâm đau nhói, kêu la thảm thiết lùi về phía cửa.
Cửa của La Quán Trinh cũng có ánh sáng, tôi lại phát ra một tiếng kêu đau.

Chú ba!

Thấy tôi không muốn gặp, Huyền Quân chỉ có thể đến nói với hai người nọ:
Có tôi ở đây, không ai có thể đưa cô ấy đi.


Tại sao phải nghe anh.
Tôi đến bên cạnh hai người kia, cho dù là nguy hiểm nhưng cũng tốt hơn là đi theo Huyền Quân.
Huyền Quân đưa tay ra muốn tóm lấy tôi, nhưng chưa kịp tóm được thì tôi đã đến bên cạnh hai người đó.
Huyền Quân hoảng sợ, hắn nói với tôi:
Bản quân không qua, nhưng... em đừng làm bừa!

Tôi từ từ đứng dậy khỏi mặt đất, lùi về sau hai bước rồi quay người loạng choạng bỏ đi.
Huyền Quân hét to:
Đi theo cô ấy!

Huyền Quân thấy tôi ngủ say thì muốn tiến lại gần, tôi mở mắt ra, hắn lập tức dừng lại.
Hắn biết rõ tính tình của tôi không tốt lắm!
Hắn không dám đến gần, cả người dâm trong cơn mưa xối xả.
Huyền Quân không đi qua, tôi mới dựa vào một bên tiếp tục ngủ.
Chờ đến tối nhưng đám người La Quán Trinh vẫn chưa trở về, tôi sốt ruột vô cùng, nếu họ còn không về thì tôi sẽ không trụ nổi nữa.
Mưa đã tạnh rồi, theo lẽ thường thì thời tiết chắc hẳn rất lạnh, nhưng tôi không thấy thế, cũng không cảm nhận được.
Hắn còn quay đầu lại nhìn tôi, mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt vừa tức giận vừa căm hận đó của hắn.
Nhưng hắn đã nhìn sai người rồi, mặc dù tôi mượn xác hoàn hồn nhưng ít ra tôi không có làm chuyện gì đáng xấu hổ cá.
Người sai là hắn, nhìn tôi làm gì chứ?

Anh là anh hai.


...
Tôi rất sầu não, đang nghĩ nên nói như thế nào thì Huyền Quân đã bước tới:
Xin lỗi, hai người hiểu lầm rồi.

Hai người đó liếc Huyền Quân một cái. Hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới, lại tiếp tục nhìn tôi.
Người nọ lật đật chạy theo tôi, tôi đi chưa được bao xa thì đã không đi nổi nữa, ngã gục xuống đất.
Người nọ dừng lại nhìn tôi một lúc, lại chạm vào tôi lần nữa.
Tôi lập tức định thi triển ấn Càn Khôn, khiến cậu ta sợ hãi không dám chạm vào.
Hai người kia kinh ngạc đến ngây người, thậm chí không dám thở mạnh. Tôi đứng ở một bên không lên tiếng, đang suy nghĩ xem phải làm sao, nhưng vẫn nới rộng khoảng cách với Huyền Quân.
Huyền Quân nắm lấy tay tôi, hắn không còn cách nào khác chỉ đành buông ra.
Huyền Quân nói:
Để tôi giải thích chuyện này với hai người, linh hồn của vợ tôi đang ở trong cơ thể của người này, hiện tại cô ấy không phải là em trai của hai người, nhưng tôi sẽ tìm cách trả đứa em trai này lại cho các cậu, cho tôi một chút thời gian.

Người anh cả kia gọi tôi, Huyền Quân cũng quay người lại nhìn tôi văng tục:
Chết tiệt!
Huyền Quân muốn đến chỗ tôi, nhưng hắn lập tức lấy một lá bùa ra và dán lên người rồi mới kéo tôi lại. Khi kéo tôi về thì hắn lại vẽ một lá bùa ở trên người tôi, tôi mới dần thấy khá hơn.
Tôi nhìn Huyền Quân, định rời đi nhưng Huyền Quân kéo tôi lại:
Đừng đứng sau lưng anh, lên đứng phía đằng trước, em sẽ không sao đâu.
Sở dĩ ánh sáng của Huyền Quân có thể làm tôi bị thương là bởi vì tôi đứng sau lưng hắn, người và vật cõi âm ở sau lưng hắn không thể làm hại hắn, nếu không thì không chết cũng bị thương.
Còn ở phía trước thì khác, thứ lộ rõ ràng Huyền Quân sẽ tránh được.
Âm quỷ ở phía sau đuổi theo. Tôi không muốn bị bắt về, bèn kết ấn.
Nhưng tôi là quỷ, là một xác chết, một khi kết ấ3n thì bản thân mình sẽ là người chịu tổn thương lớn nhất, không còn cách nào khác rồi, tôi đành phải sử dụng ấn Càn Khôn Ấn Càn Khôn là ấn pháp có u9y lực mạnh nhất trong tất cả các ấn pháp, tuy tôi không còn là pháp thân nhưng cũng rất mạnh.
Ấn Càn Khôn rơi xuống đất, toàn thân tôi như b6ị xé toạc, một ngọn lửa cháy hừng hực nhất tôi vào trong ẩn Càn Khôn, khiến tôi đau đớn hét lên.
Nhưng lại thấy bầu trời đầy sao, nhìn thấy những ngôi sao lòng tôi đầy phiền muộn , ngày mai là một ngày nắng, tôi phải trốn đi đâu đây?
Khi tôi đứng dậy chuẩn bị đi tìm chỗ nghỉ ngơi thì nhìn thấy vài chiếc xe hơi dừng lại, có hai người mặc đồ đen bước xuống xe, họ đều rất trẻ, tầm ngoài hai mươi tuổi, khuôn mặt có phần giống với cái cơ thể này của tôi.
Hai người đó thấy tôi thì lập tức bước tới.

Chủ ba!

Tôi vô cùng ngạc nhiên, người nhà sao?

Anh là anh cả đây!

Tôi đi đến cửa nhà La Quán Trinh, mệt mỏi ngồi xuống cạnh cửa.
Người đó đứng ở một bên nhìn tôi:
Cô chính là Ly Thương?

Tôi không biết cậu ta là ai nhưng cậu ta biết tôi. Tôi không lên tiếng, bầu trời nhanh chóng bắt đầu đổ mưa, xác chết sẽ thi biển khi gặp mưa, tôi sợ thi biển nên đi về một phía để tránh. Người đó vội vàng cởi áo ra che cho tôi, tôi chỉ có thể để cho cậu ta giúp đỡ. Huyền Quân theo dõi chúng tôi ở chỗ cách đó không xa, hắn làm phép, dùng bùa chú bảo vệ tối, cho nên tôi mới có thể trốn ở một bên mà ngủ.

Dừng lại, dùng tay lại...

Tiếng H5uyền Quân gầm thét định tại nhức óc, tôi đứng không vững ngã quỵ xuống đất, toàn thân bị đốt bỏng thê thảm đến không nỡ nhìn.

Đừng qua đây, anh đừng đi qua đây!
Tôi cố hết sức hét lên.
Tôi nghỉ ngơi một hồi, vẽ một bùa chú chữa trị trên mặt đất, lúc này mới cảm thấy khá hơn đôi chút.
Lúc đứng dậy được rồi tôi mới rời đi.
Huyền Quân đi theo phía xa xa, người nọ cũng luôn một mực canh chừng.
Hai người đó chắn trước tôi, có người mở cửa xe ra, thế là tôi đi lên ngay.

Huyền Quân lập tức sấn đến:
Ly Thương!
Tôi không thèm nhìn Huyền Quân, chỉ lo lắng thở dài, phải làm sao bây giờ đây? Hai người đó lên xe, tôi hỏi họ mượn một chiếc di động để dùng.

Hai người họ quan sát tôi, cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.
Tìm người xem thử xem thế nào.


Họ không hề nể mặt tôi, vừa rời đi vừa gọi điện thoại. Tôi bị đưa đến một căn biệt thự, lập tức cảm thấy rất hối hận sau khi bước xuống xe.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.