Chương 38: Vào bãi tha ma thôn lý gia một lần nữa


Lúc này Chu Thần hơi sợ, tôi cảm giác anh ta không dám tới gần khu mộ, mà trong mấy người chúng tôi, rõ ràng chỉ có tôi 8và Quý Mạt Dương không cảm thấy có gì bất ổn.

Huyền Quân chắc chắn phát giác được, nhưng bộ dáng không sợ trời 3không sợ đất đó của hắn làm sao có thể thể hiện ra bản thân sợ sệt.

Vậy cô dùng dây thừng trói anh ta lại, kéo anh ta tỉnh dậy lại muốn vào đây.


Tôi biết rồi.

Tôi hoang mang, ngửi ngửi, đã vậy còn là máu người?
Huyền Quân quay đầu nhìn quanh một lượt, sau đó nhìn về nơi quan tài ở chính giữa phần mộ phát nổ lúc trước,
Tôi gọi họ, họ hóa thành một làn khói chui vào trong vòng trấn hồn.
La Quán Trinh rất ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ trong phút chốc. Tôi nhìn ra được là cô ấy không ngờ tôi có thể điều khiển ma quỷ, sử dụng vòng trấn hồn thành thạo như vậy, nhưng cô ấy hiểu biết sâu rộng nên cũng
Không hiểu vì sao, Huyền Quân hơi đời người ra, nhất là ánh mắt hắn nhìn tôi, giống y như một lưỡi dao sắc bén.
Tôi đành nhìn xuống xem, dưới hố vẫn tối om, sâu không thấy đáy.

Nhóc thổi, cô nóng lòng cưới chị dâu cho tôi vậy à?
Quý Mạt Dương không giận, anh ta nhìn tôi, vừa định cất bước đi thì tôi lập tức lấy vũ khí phòng sói ra, đánh vào cổ tay anh ta một cái.
Quý Mạt Dương hung hăng nhìn tôi:
Nhóc...

muốn kéo chúng tôi xuống, chúng tôi không thể tiến vào.

Nghe Châu Thần nói, tôi nhìn Trương Chí Thần, dựa vào công việc của họ trước khi chết, những người như họ sẽ không nhát gan, vậy mà lúc này Trương Chí Thần đang run rẩy, rõ ràng bãi tha ma quả thực rất kinh
động bước tới gần.
Lúc này, vòng trấn hồn trên cổ tay tôi cũng bắt đầu rung lên, tiếng chuông vang dồn dập gấp gáp.

Cô không được đi, cô không có nhiều kinh nghiệm, không hiểu gì cả, lỡ xảy ra chuyện thì làm sao?
La Quán Trinh không chịu cho tôi đi, tôi nhìn sang Quý Mạt Dương.
Mặc dù Quý Mạt Dương do dự nhưng rồi anh ta vẫn nói:
Tôi đi cùng cô!

Chỉ là tóc này sờ vào cảm giác lạnh lẽo thấu xương, thậm chí còn sắc bén, một tia sáng sắc bén như dao bất chợt quét qua.
Điều kỳ lạ nhất là tóc quấn vào cổ tay của tôi, nhưng cổ tay tôi lại không hề cảm thấy khó chịu chút nào.

Tôi không cần anh đi đâu, sếp, anh đưa chị dâu về trước, tôi muốn sư thúc đi cùng tôi, sự thúc đáng tin hơn các người!
Quý Mạt Dương có thể bất chấp hiểm nguy vì tôi, nhưng tôi không thể để anh ta rơi vào hiểm
cảnh được.
Còn chưa kịp thốt ra chữ
thối
, La Quán Trinh đã bước tới ôm lấy Quý Mạt Dương đã ngất xỉu, La Quán Trinh nhìn tôi:
Cô làm thế này sẽ gặp chuyện đấy?


Tôi sẽ không gặp chuyện gì đâu. Lần trước tôi đến đây đã vượt qua suôn sẻ rồi.

tiếng, đất trên mặt đất bắn ra tung tóe, ánh sáng lại hiện ra trong hố. Tôi kinh ngạc trước pháp lực mạnh mẽ của Huyền Quân, hơn nữa còn có hơi ghen tị.
Nếu tôi cũng có loại pháp lực này thì giai đoạn đầu của việc khảo cổ khai quật có thể tiết kiệm được không ít nhân lực vật lực rồi.
Tôi đứng dậy phủi tay, quay người nhìn các phần mộ xung quanh, thật ra cũng chẳng phát hiện được gì.
Huyền Quân vốn đang lạnh lùng nhìn tôi, nhưng ngay khi chúng tôi nhìn nhau, Huyền Quân bỗng đảo mắt nhìn xung quanh, tôi biết chắc chắn hắn đã phát hiện ra điều gì đó rồi nên không dám lên tiếng, chỉ chủ
Huyền Quân lật lòng bàn tay trái lên, đầu ngón tay nảy ra thứ gì đó, lập tức đánh vào nơi con mắt vừa xuất hiện trên bầu trời ban nãy, mây đen chấn động, ngay cả dưới chân cũng rung lên, nhưng xung quanh cũng
trở nên yên tĩnh lại.
Huyền Quân nắm tay tôi đi về phía bãi tha ma, đây là lần đầu tiên tôi cho Huyền Quân chủ động nắm tay, không khỏi do dự, tim đập loạn cả lên.
Không biết tại sao, bãi tha ma bỗng yên tĩnh trở lại, gió lạnh cũng biến mất.
Tôi phát hiện, đôi lúc La Quán Trinh thực sự rất giống tôi, chúng tôi đúng là cá mè một lứa.
Giải quyết xong Quý Mạt Dương, tôi nhìn sang Huyền Quân, mặc dù rất không tình nguyện nhưng tôi cũng chỉ có thể nhờ hẳn giúp đỡ.

Chính xác mà nói thì là âm khí. Lúc chúng ta tới không có. Gió thổi vào bãi tha ma xong thì bắt đầu thế này. Nơi có một hai con quỷ thì nhiều nhất chỉ là mây mù, không ảnh hưởng nhiều như vậy. Ở đây sắp thành

bách quỷ dạ hành
rồi. Tôi lớn đến thế này mà chỉ từng thấy một lần vào lễ Vu Lan thôi.

La Quán Trinh nhíu chặt mày, như thể cảm nh9ận được điều gì đó, nhưng cô ấy lại không nói ra.
Châu Thần và Trương Chí Thần lộ ra vẻ sợ hãi.
Tôi nhìn Huyền Quân, Huyền Quân dừng bước. Một tay của hắn nắm lấy tay tôi, tay còn lại giơ lên bẩm, thể rồi hắn bỗng nhìn lên trời. Tôi thấy vậy cũng nhìn lên theo, một con mắt to cực đại bất chợt biến đâu mất.

Đó là?
.
Rút kinh nghiệm từ thất bại lần trước, lần này tôi hơi lo lắng, sợ Huyền Quân sẽ không đi xuống mà trực tiếp ném tôi xuống luôn.

Sư thúc...
Tôi định hỏi hắn có xuống không, nhưng hắn đã ôm lấy tôi nhún người nhảy xuống, tôi vội ôm chầm lấy hắn để hẳn khỏi chạy mất.
Tôi nhìn La Quán Trinh, La Quán Trinh nói:
Cẩn thận chút. Chúng ta quay về trước đi.


Không về, trì hoãn quá lâu rồi. Chuyện này trước sau gì cũng phải xử lý.
Tôi ngẩng đầu nhìn trời:
Bọn họ nhất định có chuyện muốn nói với tôi. Tôi phải đi xem mới được.

La Quán Trinh kinh ngạc:
Cô đi từ đây qua à?


Ừ, tôi không chỉ đi qua, mà còn đếm xem có bao nhiêu phần mộ, tính cả cái bị chú Ngũ Lôi làm nổ kia thì tổng cộng là năm trăm ba mươi tám cái.

Tôi cầm một nắm đất trên mộ xem xét, Huyền Quân thấy thế bèn nói:
Cô đúng là thói xấu không đổi!

Tôi đã quen với những câu nói châm chọc của Huyền Quân dành cho mình, tôi cũng không nhìn hắn, chỉ tiếp tục nhìn nắm đất, đất ở đây quả nhiên là sau này mới được chuyển tới, hơi khác với đất trong lòng đất.
Vừa bước vào bãi tha ma tôi liền cảm thấy lạnh sống lưng, không khỏi thở ra một hơi, lấy hết can đảm nhìn trong bãi tha ma, không thấy bóng ma quỷ nào mới kéo Huyền Quân đi tiếp.
Khi nhìn thấy những ngôi mộ đó, tâm trạng tôi không tốt lắm, cảm xúc suy sụp, tay cũng buông ra, tôi ngồi xổm xuống nhìn kỹ bia mộ trước mặt.
Tôi hỏi Huyền Quân:
Sao lại có máu người?


Có người thì tất nhiên có máu người.
Huyền Quân kiêu ngạo, căn bản không đề cao mấy việc trước mắt. Hắn kéo tôi xuống hố sâu chỗ kia, không nói không rằng giơ tay còn lại lên đánh xuống chỗ hố chôn, ầm một
La Quán Trinh ngay lập tức phản đối:
Không được, bây giờ oán khí rất nặng, với lại cô nhìn phía trên đi. Bây giờ có lẽ cô đã mở mắt quỷ, tuy không đạt đến một cấp độ nhất định, nhưng cô sẽ nhìn thấy một số oán khí
quỷ quái. Cô không nhìn thấy oán khí trên trời sao?


Anh là6m sao thế?
Tôi hỏi Châu Thần.
Chu Thần nhìn nói:
Oản khí ở đây rất nặng, giống như một hố sâu không đáy muốn 5nuốt chửng chúng tôi, như đang vẫy gọi chúng tôi, vô số bàn tay, vô số cặp mắt, giương nanh múa vuốt trong động sâu đen ngòm
Nghe La Quán Trinh nói, tôi ngẩng đầu nhìn lên trời mới nhận ra mây đen đang đè trên đầu mình, cứ như trời sắp mưa to vậy.
Tôi nhìn La Quán Trinh:
Đó là oán khí à?

La Quán Trinh kinh hãi, nhưng sau đó liền dìu Quý Mai Dương rời đi, cũng không nói gì nhiều. Tôi cảm thấy rất lạ.
La Quán Trinh đi xa, đột nhiên nói:
Cô cứ đi đi, chúng tôi đợi cô.

Tôi đang thấy khó hiểu thì có vật gì đó rơi xuống tay, tôi đưa tay lên xem, thì ra là một giọt máu.

Máu?

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, tưởng rằng Huyền Quân sẽ phản ứng rất mạnh, nhưng thấy ánh mắt của hắn vẫn chẳng có gì khác thường. Huyền Quân nhìn xung quanh, từng trận gió thổi lên trong bãi tha ma, như có thứ
gì đó ở gần đây.
Thấy hắn không nhúc nhích, tôi kéo hắn:
Đi thôi.

Tôi vui vẻ kéo Huyền Quân đi, không dám quay đầu lại nhìn hắn. Tôi bất đắc dĩ thôi, chứ bình thường cái kiểu cao ngạo này của hắn, vẫn là bớt nói lại thì tốt hơn.

Sư thúc!

Cầu xin người khác tất nhiên phải có dáng vẻ của cầu xin, tôi gọi một tiếng, muốn lấy lòng Huyền Quân, nhưng hắn lại phớt lờ tôi.
khủng đối với họ.

Hai người vào đây.

Huyền Quân nói:
Đừng rời khỏi tôi.

Lúc Huyền Quân đang nói, một sợi dây đen chợt quấn quanh cổ tay tôi, nhìn kỹ thì hơi đặc biệt, rất giống tóc người, tôi sờ thử thì phát hiện hóa ra là tóc thật.
không bất ngờ trước mấy loại pháp khí này.
Tôi nhìn về phía bãi tha ma:
Tôi muốn vào xem một lần nữa.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.