Chương 41: Bí mật đáng xấu hổ của thôn lý gia



Nói thế tức là, tôi cũng sẽ gặp người tạo ra không gian quỷ ở thôn Lý gia?
Tôi không khỏi kinh ngạc, chẳng giống một người bị giam nhốt chút nào mà 8giống một đứa trẻ đang chờ được chơi đùa hơn.

Huyền Quân liếc tôi một cái, sự lạnh lùng trong ánh mắt không hề giảm bớt, nhưng hắn vẫn nói:
3Chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đi, hắn sẽ tới tìm cô.



Tại sao?

Có bảy đồng tiền đồng, đều là những thứ được tìm thấy khi tôi và Quý Mạt Dương xuống huyệt mộ, kể ra cũng khá trùng hợp.
Tiền đồng là vật bồi táng không thể thiếu trong huyệt mộ của người xưa, tuy nhiên trong số đó cũng có một loại tiền đồng để bịt miệng.
Những đồng tiền niêm phong nhất định phải có tác dụng lớn, hầu hết đã được ngâm trong mực đỏ và máu chó mực, có người còn mời cả đạo sĩ lập đàn làm phép, nên đồng tiền bịt miệng có công dụng trấn áp trừ tà.

Không có nơi nào để đi?
Người thanh niên do dự một chốc, bảo tôi đứng yên tại chỗ đợi cậu ta, cậu ta sẽ quay trở lại ngay.
Quả nhiên rất nhanh sau đó cậu ta đã trở lại, nhìn thấy tôi, cậu mỉm cười:
Cô vẫn chưa đi à?


Chẳng phải cậu bảo tôi đợi cậu sao?
Tôi buồn cười hỏi lại.
Hiện tại, tôi không thể không tin vào những gì mà Quý Mạt Dương nói.
Thế nên chưa biết chừng số tiền bịt miệng này có thể bảo vệ tôi.
Chuẩn bị xong xuôi, tôi mới cất bước vào trong thôn Lý gia, định tìm một nơi để nghỉ ngơi.
Vừa đi chưa được bao lâu, tôi trông thấy có một người vội vã bước ra, người này mặc áo sơ mi trắng quần dài đen, đi đường có vẻ gấp gáp nên va vào tôi một cái.
Tôi thật sự cảm nhận được cú va chạm này nhưng không thấy đau, tôi ngăn cậu ta lại.

Cậu không sao chứ?

Huyền Quân nói xong liền xoay người rời đi, tôi vội vàng đuổi theo hắn nhưng lại chẳng thấy người đâu nữa, cũng không tóm được hắn. Lọn tóc trên cổ tay cũng bị rút ra, tôi vội tóm lấy nó, muốn giữ Huyền Quân lại,
kết quả lọn tóc ấy giống như sương khói, lẳng lặng biến mất.
Tôi nhìn xung quanh, hét gọi Huyền Quân, đổi lại chỉ là tiếng vọng trống rỗng.
khinh miệt, tôi mới biết mình đến đây là phá đám, người ta sao có thể làm ngơ không qu5ản được.

Hắn hại người, tất nhiên tôi phải quản.


Hắn hại người, nhưng có liên quan gì đến cô đâu?

Đây là những gì Quý Mạt Dương từng nói với tôi.
Lần nọ khi tôi xuống huyệt mộ, tôi tìm thấy một đồng tiền trong miệng của chủ nhân ngôi mộ, khi tôi cầm nó lên nhìn, Quý Mạt Dương đã ngăn tôi lại, còn bảo sẽ rước lấy tai họa.
Nghe Quý Mạt Dương nói thế, tôi bèn nói nếu đúng như vậy thì bịt miệng nghìn năm cũng nên mở ra rồi, còn nói phải để linh hồn của chủ nhân ngôi mộ xuống âm phủ, có oán báo oán có thù trả thù, đi tìm Diêm

...
Huyền Quân hỏi như vậy làm tôi nghẹn họng.
Ở cạnh tên này thật mệt mỏi quá!
Tôi nghĩ vậy, Huyền Quân đang đi thì bất chợt dừng lại, tôi không chú ý liền va vào hẳn, đầu bị đập đến phát đau, ngẩng lên nhìn Huyền Quân, đang định hỏi sao hắn dừng lại thì Huyền Quân đã xoay người lại, đanh
Xung quanh hoang vắng không một bóng người, cũng không có hồi âm của Huyền Quân.
Tôi vốn nghĩ Huyền Quân chỉ đang dọa tôi sợ, nhưng tôi tìm khắp thôn vẫn không thấy hắn. Tôi chạy đến cổng thôn tìm hắn, nghĩ chúng tôi từ nơi đó vào đây thì ắt hẳn hắn đang ở đó đợi tôi. Nhưng đến đó rồi tôi mới
biết hắn thật sự đã bỏ tôi lại đây, vì tôi thấy hắn đang đứng trong bãi tha ma, một tay chắp sau lưng, tay còn lại để trước ngực, trông vừa hào hoa phong nhã, nhưng cũng lại công cuồng tự đại không ai bì nổi.
Ban đầu Quý Mạt Dương lo tôi sẽ xảy ra chuyện, còn muốn đưa tôi đi giải hạn, nhưng tôi vẫn yên ổn bình thường, anh ta cũng không quản tôi nữa.
Một đồng tiền cuối cùng cũng là anh ta lấy đưa cho tôi. Tôi còn nhớ khi ấy chúng tôi tìm suốt hai ngày mới tìm thấy một ngôi mộ lớn, vào huyệt mộ tìm mộ thất của chủ nhân hết một ngày, cuối cùng xuống ba lần mới
tìm được quan tài của chủ mộ. Lúc đi vào cũng rất dè dặt thận trọng, nhưng khi xác định không có nguy hiểm thì lập tức thấy phấn chấn hơn hẳn.
Vương mà cáo trạng, ai bịt miệng mình thì tố cáo người đó!
Vốn tưởng rằng câu này chỉ là nói đùa, nhưng bây giờ nghĩ lại, không chừng là tôi đã phá vỡ phong ấn, chủ ngôi mộ mới không tìm tôi đòi tiền về.
Về sau mỗi khi tôi xuống huyệt mộ, tôi không lấy cái gì khác, chỉ lấy tiền bịt miệng trong miệng chủ mộ làm của riêng.

Giết cô!


Giết tôi?
Tôi sửng sốt.

Là cô p9há vỡ phong ấn thôn Lý gia, cũng là cô cho nổ tung quỷ không đầu. Cô đến tìm hắn chẳng qua chỉ là để giải thoát cho các oan hồn của thôn Lý gia. Hắn 6sẽ để cho cô thoát được à?
Nghe Huyền Quân nói với vẻ
Tốt xấu gì tôi cũng gọi hắn hai tiếng sự thúc, hắn còn từng hôn tôi ở trường, nụ hôn đầu tiên của tôi là bị hắn cướp mất, vậy mà hắn lại đối xử với tôi như vậy.
Chúng tôi nhìn nhau, Huyền Quân vẫn tỏ ra lạnh lùng, tôi cũng không thèm cầu xin hắn, dù có chết ở thôn Lý gia cũng là sự lựa chọn của tôi, đó là lựa chọn của riêng tôi. Tôi chỉ nhìn Quý Mạt Dương và La Quán Trinh
rồi xoay người trở vào trong thôn Lý gia.
Người thanh niên suy nghĩ một lát, nói:
Vậy đi thôi.

Trong tay cậu ta cầm một túi đồ chuyển phát nhanh, chắc là mới đi lấy đồ chuyển phát nhanh tới, mười mấy năm trước dịch vụ chuyển phát nhanh chưa phổ biến lắm ở nông thôn, không giao đến tận nhà được.
Tôi theo người thanh niên trở về, cậu ta nói với tôi mình tên Lý Bạch, tôi cảm thấy cái tên này rất hay, đã qua hàng ngàn năm rồi.
Không có Huyền Quân ở đây, tôi thấy tự do hơn nhiều, đặc biệt là không cần phải líu ríu hỏi hắn cả ngày.
Hắn vốn dĩ không thích trả lời tôi, tôi còn phải hạ thấp mình để lấy lòng hơn nữa cơ chứ.
Tôi dừng lại trước cổng thôn, bỏ balo xuống xem, ngoài những công cụ khảo cổ, bên trong còn có một xâu tiền đồng cổ.

Thế thì nhà cô vẫn chưa được thu dọn xong đâu, nhất thời cũng không thể vào ở được. Cô đến sớm rồi, không phải một tháng sau mới đến sao?
Người thanh niên hỏi tôi. Tôi thở ra một hơi, nếu đã lỡ nhận nhầm rồi,
vậy đâm lao đành phải theo lao thôi.

Tôi định một tháng sau mới đến, nhưng bên chỗ nhà tôi hết hạn rồi, không có nơi nào để đi cả nên tôi qua đây luôn.


Ừ.
Tôi gật đầu tỏ ý hiểu, người thanh niên chuẩn bị rời đi, nhưng vừa bước qua vài bước thì quay lại nhìn tôi.

Cô là ai vậy? Cô là người trong thôn sao?
Người thanh niên hỏi tôi, tôi băn khoăn không biết nên trả lời thế nào.

Chắc cô là hàng xóm mới chuyển đến đây hả?
Cậu ta hỏi tiếp, tôi bèn gật đầu.

Còn cái gì quan trọng hơn chuyện này à?

Một người nghĩ gì trong lòng cũng bị người khác nhìn thấy, còn không đủ quan trọng hay sao?
Mặt Huyền Quân lạnh như băng:
Nếu ở cùng bản quân mà cảm thấy mệt mỏi, vậy thì đừng ở cùng nữa, cô ở lại một mình đi.

mặt hỏi:
Vậy cô ở cùng ai mới không mệt?


...
Tôi kinh ngạc, há há miệng hỏi:
Sao anh lại biết tôi nghĩ gì?


Đây không phải vấn đề then chốt.

Cậu ta đụng phải tôi mà tôi còn hỏi thăm khiến cậu ta hơi ngại ngùng, ngẩng đầu nhìn tôi ngây người một lúc rồi mới hỏi lại:
Cô có sao không?


Không sao, cậu muốn ra ngoài à?
Tôi chỉ chỉ về phía cổng thôn Lý gia.
Người thanh niên đáp:
Tôi có việc phải đi ra cổng thôn một chuyến.

đỏ, đề phòng bị mất một đồng trong số đó.
Thỉnh thoảng tôi lấy ra xem, có mấy chỗ bị tôi sờ đến mức nhẵn bóng lên rồi.
Tôi quấn nó lại thành vòng tròn, đeo lên cổ tay có hơi lỏng lẻo, tạm thời đeo nó như thế này vậy.
Quý Mạt Dương mở quan tài, quả nhiên tìm thấy tiền bịt miệng, anh ta không nói không rằng ném luôn đồng tiền đó cho tôi.
Nhưng sau khi tôi lấy được bảy đồng tiền này thì về sau không lấy được thêm nữa.
Quý Mạt Dương yêu cầu tôi để chung chúng lại, còn nói rằng loại tiền đồng này có uy lực rất lớn đối với Đạo gia. Lúc bấy giờ, tất nhiên là tôi không tin, nhưng tôi vẫn buộc bảy đồng tiền lại với nhau bằng một sợi dây
Cậu ta tự giễu nói, phải chi mà có nửa phần cốt cách như nhà thơ Lý Bạch cũng mãn nguyện rồi!

Gia đình Lý Bạch sống ở đầu phía Bắc của thôn, đối diện với cổng thôn, chúng tôi đi thẳng đến nhà Lý Bạch, dọc đường cậu ta kể cho tôi nghe khá nhiều chuyện, rằng cậu ta là sinh viên học đại học trở về, trong thôn

sắp cải tiến đất nông nghiệp, ai cũng có phần, bọn họ trở về cũng là vì chuyện này.

Tôi nhìn Lý Bạch, chợt hiểu ra, sở dĩ mọi người thôn Lý gia quay trở lại vào thời điểm đó là vì sắp phân chia ruộng đất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.