Chương 47: Xác sống



Anh không cho Quý Mạt Dương vào vì anh biết một khi anh ta vào, anh sẽ rất khó đối phó với tôi, nên anh mới nói anh không thể trông nom ch8o cả hai người chúng tôi được. Hơn nữa anh còn sốt sắng muốn đưa

chúng tôi đến đây, chẳng lẽ không phải vì anh sợ Huyền Quân sao?
3
Nhớ tới chuyện trưởng thôn ức hiếp Lý Hữu Tài, thật ra tôi đã sớm biết, bởi vì Lý Hữu Tài không bằng người khác nên dễ bắt nạt.
Lý Hữu Tài và vợ đã bị thiêu cháy, những đứa trẻ kia chắc chắn không phải là con của họ. Lý Bạch từng nói nhà Lý Hữu Tài có một đứa bé trai, nhưng bên trong quan tài là bé gái.
Chẳng bao lâu chúng tôi đã đến trước nhà của Lý Hữu Tài. Trương Huyền Linh dừng lại trước nhà Lý Hữu Tài một chốc, sau đó quay người đi đến nhà trưởng thôn, đẩy cửa nhà trưởng thôn ra, có mấy thi thể nằm
ngổn ngang dưới đất, trạng thái chết rất thê thảm. Tôi đứng ở cửa nhìn qua, Trương Huyền Linh nhìn tôi:
Chẳng phải cô muốn biết là ai đã giết người trong thôn, là ai đã phóng hỏa sao?

thấy khuôn mặt xấu xí của hắn nở một nụ cười, một bên cơ mặt hắn giật giật, cúi người muốn bắt tôi.
Tôi vội vàng đứng dậy dùng tay chặn lại, hắn hét lên một tiếng rồi biến đâu mất. Tôi nhìn vòng trấn hồn trên tay, vừa rồi vòng trấn hồn có hơi rung lên.
đờ, có cái gì đó ở phía sau.
Bất thình lình quay lại, là Lý Bạch?

Là anh!

Trương Huyền Linh bật cười, lấy một con dao ở sau lưng ra, đó là một lưỡi dao sắc bén, anh ta đi về phía tôi:
Ở đây thiếu một người. Chỉ cần người này chết, số người sẽ khớp, thôn Lý gia sẽ trở thành một thôn làng bỏ
Tôi cúi xuống kiểm tra và phát hiện ra một chuyện khó tin, đứa trẻ trong quan tài kia là một bé gái.
Vừa chạm vào, di thể của đứa bé đã vỡ ra, giống như bị cháy hết, không ai động vào thì vẫn còn nguyên dạng, nhưng chỉ cần chạm nhẹ vào thôi sẽ lập tức vỡ vụn.
Tôi lấy làm lạ, nhìn xung quanh một lượt rồi mở quan tài ra, bên trong là thi thể của Lý Hữu Tài. Anh ta có vóc dáng thấp bé, cao chừng khoảng một mét năm, đối với đàn ông thì chiều cao này quá thấp, ngoài ra trong
quan tài còn có thi thể phụ nữ cao khoảng hơn mét sáu, trông có vẻ cao hơn tôi một chút.
tôi v6à Quý Mạt Dương là anh em, không phải tình nhân, tức là anh biết chuyện giữa tôi và Quý Mạt Dương. Anh còn nói trên người tôi có hai thứ. 5Tôi thấy lạ là, cho dù anh nhìn thấy chiếc vòng trấn hồn của tôi, sợ sức
mạnh của vòng trấn hồn, nhưng làm sao anh biết tôi còn đeo cả chuông trấn hồn? Ắt hẳn anh không chỉ là cảm ứng được nó, đúng chứ? Sao anh biết được nhiều chuyện như thế?

Tôi nói một hơi thật sự không hiểu nổi.
Trương Huyền Linh không trả lời, ngược lại còn cười phá lên, nhưng tôi lại chẳng có cảm xúc nào khi nhìn anh ta cười như điên dại thế kia.

Vậy tại sao cô còn theo tôi tới đây?


Tôi tò mò, anh là ai? Tôi càng tò mò sao anh lại biết nhiều chuyện như vậy. Anh n9ói anh là Trương Huyền Linh, vậy chắc chắn anh biết mối quan hệ giữa Trương Huyền Linh và Huyền Quân. Anh còn nói ra được là
của chất gỗ.
Tôi nhìn vào bên trong quan tài, quả nhiên có ba thi thể, một nằm thẳng, một nằm sấp, một đứa bé đã bị thiêu cháy thành một cục.
Lý Bạch tiến lên một bước chắn cho tôi, tôi quay đầu thì thấy Trương Huyền Linh đang đâm từng nhát dao vào người Lý Bạch. Tôi định quay lại thì nghe thấy Lý Bạch hét lớn:
Đi!
.
Lý Bạch ôm lấy Trương Huyền Linh, tôi muốn đi tới chỗ Lý Bạch lại thấy Lý Bạch khó nhọc kêu:
Núi... trên núi!

Tôi quay người chạy lên núi, có rất nhiều người từ trong thôn ùa ra, những người đó đều là xác chết, thân thể đã bị đốt cháy đen không thể nhận dạng, nhưng tôi kinh ngạc phát hiện mình có thể nhìn rõ mặt họ lẫn
ánh mắt của họ.
Đám tiểu quỷ vây lại thành vòng tròn, tất cả đều nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi không có thời gian để khen chúng lợi hại ra sao, chỉ nóng lòng muốn đi tới xem xét cỗ quan tài.
Tôi từng thấy quan tài của Lý Hữu Tài, nó được làm bằng gỗ liễu, tôi ngồi xổm xuống kiểm tra thì thấy đúng là gỗ liễu thật. Cho dù quan tài bị đốt cháy đến mức không thể nhận ra nhưng vẫn còn kết cấu nhất định
hoang thật sự, đến lúc đó sẽ không ai có thể vào đây được nữa. Tao sẽ là vua ở nơi này, tao muốn từng người ở đây phải chết mỗi ngày, phải chịu đựng đau đớn khi bị lửa thiêu đốt mỗi ngày!

Tôi khó hiểu:
Lẽ nào gia đình Lý Hữu Tài chết trong vụ cháy?

Lý Bạch đã trở thành một xác chết, cậu ta đứng lù lù phía sau tôi, nhìn tôi chằm chằm, tôi sờ sờ Lý Bạch:
Cậu chết rồi à?


Đi!
Lý Bạch gọi tôi, tôi quay đầu lại thì thấy Trương Huyền Linh đã cầm dao đi tới. Tôi muốn trốn nên đã kéo theo Lý Bạch bỏ chạy.
Có nghĩa là, Lý Hữu Tài đã tìm thấy một đứa trẻ giả ở bãi tha ma, giả vờ là con trai bị bóp chết, cũng tức là đứa con thật của của anh ta không chết, nó vẫn còn sống...
Tôi quay lại nhìn thì thấy Trương Huyền Linh đã lao lên đây. Trương Huyền Linh đã giẫm chết hết những tiểu quỷ trên mặt đất, anh ta đang đứng đối diện tôi, trong tay cầm một con dao sắc nhọn muốn giết tôi.
Cười một hồi, nụ cười của Trương Huyền Linh bỗng trở nên hung tợn, trên mặt hiện lên một ấn ký màu đen, nhưng ấn ký đó rất nhanh đã biến mất.

Đi thôi.
Thấy tôi khó hiểu, Trương Huyền Linh không nói nhiều nữa, gọi tôi một tiếng rồi xoay người rời đi. Anh ta trở lại như bình thường. Để tìm hiểu sâu xa và cũng để tìm ra đáp án, tôi bèn đi theo anh ta.
Tôi sợ đến mức đứng sững lại, những xác chết đó chỉ về hướng trên núi, tôi nhớ mình đã từng thấy họ khi tôi muốn ra khỏi cái hang lúc trước, một số người đã giúp tôi, một số thì kéo tôi.
Tôi nhìn lên núi, chạy về phía đó, quay đầu nhìn thì trông thấy Trương Huyền Linh đã đuổi đến. Anh ta xé xác Lý Bạch ném xuống đất, đầu Lý Bạch lăn đi một khoảng xa. Những xác chết khác đang đi về phía Trương
Tôi đứng lên đi vội về phía núi, Lý Bạch bảo tôi lên núi, trên núi có gì?
Tôi vội vàng leo lên núi thì phát hiện trên núi có vài đứa trẻ, có đứa đang bò dưới đất, có đứa thì đứng dưới đất, nhưng thân hình chúng trắng bệch, đứa nào đứa nấy đều giống như bột mì vậy. Trông thấy tôi, có một
Nhưng vấn đề là, Trương Huyền Linh trước mặt tôi đây là ai?
Tôi ngẩng đầu bầu trời giăng đầy mây đen, có một con mắt trên trời đang nhìn xuống chúng tôi, tôi nhìn sang Trương Huyền Linh, sắc mặt anh ta tối lại.
Huyền Linh, bao vây anh ta lại, Trương Huyền Linh gào thét như dã thú, xé xác từng người, xác chết bay tứ tung.
Tôi quay người bỏ chạy lên núi, vừa tới dưới chân núi thì vấp ngã, ngẩng đầu lên thì thấy một người đang đứng trước mặt. Người đó mang một đôi giày rách màu đen, một chân to một chân nhỏ, tôi ngước nhìn thì
đứa lớn vội chạy lại kéo tôi đi về phía trước, tôi biết rằng chúng là di hài của những đứa trẻ mà tôi đã hỏa thiêu ở thôn Lý gia lúc trước, nên mới đi theo chúng.
Đến đối diện với bãi tha ma, tôi nhìn thấy một cỗ quan tài chữa cháy hết.
Tôi chợt hiểu ra chân tướng mọi chuyện. Thôn dân đã nhốt Lý Hữu Tài vào quan tài rồi thiêu sống, sau khi cả nhà Lý Hữu Tài chết, vì thôn dân đã làm chuyện xấu nên kẻ muốn báo thù mới tập hợp toàn bộ thôn dân
lại một chỗ rồi thiêu chết hết.
Anh ta đi về phía tôi, muốn đâm vào tôi một dao. Tôi nào có thể để yên nên đã xoay người bỏ chạy. Trương Huyền Linh lập tức đuổi theo. Trong lúc bỏ chạy, tôi đã kịp nép vào vách tường bên ngoài.
Mặt mày Trương Huyền Linh hung tợn, càng lúc càng đáng sợ. Không tìm thấy tôi, anh ta ngẩng đầu lên nhìn trời liền biết tôi đang ở đâu, bèn đi về phía tôi. Tôi lập tức trốn ra đằng sau tường, lùi ra sau, cả người cứng

Anh muốn giết tôi cũng được thôi, vậy cho tôi hỏi anh là ai.


Trương Huyền Linh nở nụ cười quái dị:
Tôi là ai?



Anh là con trai của Lý Hữu Tài. Năm đó anh chưa chết. Lý Hữu Tài sợ anh xảy ra chuyện nên mới giấu anh đi. Con mắt trên trời là của Lý Hữu Tài đúng không? Sau khi vợ chồng Lý Hữu Tài chết, oán khí rất nặng, lại
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.