Chương 1101: Dẫn cậu tới hộp đêm, gặp người đẹp


Chưa ngủ là một chuyện, ngủ rồi sẽ là một chuyện khác. Nhưng khi cô nói dứt lời, Ôn Dục im lặng không nói gì.

Nhìn dáng vẻ ấy của cậu, Ôn Huy8ền không khỏi

một tiếng.

Cô lắc đầu:
Đến mức ấy rồi mà cô ta vẫn không muốn xác nhận quan hệ với em sao?
Rất hiển nhiên, Ôn Dục bị ch3ơi một vố rồi. Có ai yêu đương nghiêm túc mà lại ngủ xong rồi phủi mông bỏ đi không?
Nói tên cô ta cho chị, cả tên công ty nữa.
Hay thật, dám đùa 9bỡn em trai cô, làm em trai cô mê muội đến mức mất hồn mất vía.
Chắc là vì còn nhỏ tuổi nên cậu chưa được tiếp xúc nhiều thôi. Không biết nghĩ tới điều gì, Ôn Huyền lại nói:
Mấy ngày nữa đoàn làm phim của bọn chị sẽ tới quán bar liên hoan, em đi theo chị cho khuây khỏa.


Em...

Theo bản năng, Ôn Dục định từ chối, nhưng lại bị ngắt lời.
Không được nói không! Em nhất định phải đi!
Ôn Huyền kiên quyết nói.
Đến lúc đó, cậu được chứng kiến sự xa hoa trụy lạc của thành phố lớn, gặp nhiều người đẹp như thế, chẳng lẽ còn ngốc nghếch không bứt ra được?
Kiểu này là học nhiều quá nên mới ủng não đây mà!
Nhưng dù có thể nào thì Ôn Huyền cũng không thể biết được rằng khả năng của em trai cô đã vượt xa khỏi sự tưởng tượng của cô.
Đúng là chẳng có định lực gì cả!
Nghe vậy, Ôn Dục mím chặt đôi môi, 6nhất quyết không chịu nói.
Ôn Huyền liếc nhìn cậu, gật đầu nói:
Được, không nói đúng không? Đến lúc này rồi mà em còn bao che cho cô ta, em5 giỏi đấy!

Cô tiếp tục đả kích:
Ngủ với nhau rồi mà cô ta còn không muốn đến với em, chứng tỏ cô ta chỉ chơi đùa với em thôi. Chơi đùa đấy có hiểu không, là kiểu dùng thận chứ không dùng tim! Gặp loại phụ nữ ấy mà em còn đâm đầu vào làm gì, mau chóng buông tay đi! Cô ta sẽ chỉ hại em thôi!


Chị đừng nói cô ấy như thế, cô ấy không như những gì chị nghĩ đâu.
Chuyện giữa bọn họ không đơn giản như thế. Thấy cậu còn nói đỡ cho người phụ nữ kia, huyệt Thái Dương của Ôn Huyền giật thình thịch. Được, được lắm, tới nước này rồi mà cậu còn bênh vực cô ta, còn nói là cô hiểu lầm nữa!
Đang lái xe nên không tiện bùng nổ cảm xúc, Ôn Huyền cố gắng kìm nén cơn tức, điều chỉnh lại rồi mới chậm rãi nói:
Em lớn rồi, chuyện của em thì em tự giải quyết đi. Nhưng chị vẫn phải nhắc nhở em, có một câu tục ngữ rất hay, chân trời có nơi nào thiếu cỏ thơm, cần gì phải đơn phương một cành hoa?

Ngoan ngoãn nghe lời, thành thật an phận gì đó đều là biểu hiện giả dối hết. Ôn Dục không muốn tới nơi đó không phải là vì cảm thấy xa lạ, mà là bởi vì cậu tới quá nhiều rồi, trong lòng cậu phản cảm với cái nơi ấy.

Trước kia cậu luôn gặp người của Giang Thành ở những nơi ấy mà.

Sau khi quyết định chuyện ấy, Ôn Huyền dẫn hai đứa trẻ tới chỗ đã hẹn với Lục Kiều để ăn cơm.



Ba ngày sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.