Chương 305: Cô nôn ọe sáng sớm


Sáng sớm, nghe hơi khàn:
Sao vậy, khó chịu ở đâu à? Anh thấy sắc mặt của em không tốt cho lắm.


Quả đúng là sắc mặt8 của Ôn Huyền hơi tái.
Thấy cô như vậy, Lục Kiều thay đổi sắc mặt, vén chăn lên đuổi theo5 cô.
Ôn Huyền cảm thấy dạ dày sôi lên, cả người bủn rủn, nhưng chỉ một lát là cô cảm thấy mình đỡ hơn.
Cô sắp phải đi rồi, có thể nói là thu dọn đồ đạc xong là phải tới sân bay ngay, không ở lại 3được lâu.
Trong lòng dâng trào cảm xúc lưu luyến, khiến cô hơi khó thở.
Vụ, vụ gì thế này?
Sao anh ấy lại cởi sạch sành sanh, chỉ còn lại...
Sao lại có người thế này!
Nhưng khi nhìn rõ người đó, Hoắc Khải gần như hóa đá.
Ôn Huyền khẽ lắc đầu, đang định nói9 là không sao, nhưng khi chuẩn bị mở miệng thì đột nhiên cảm thấy dạ dày khó chịu.
Giây tiếp theo, cô bụm miệng lại6, nhanh chóng xuống giường rồi xông vào nhà tắm.
Hoắc Khải tỉnh rượu, choáng váng ngồi dậy.
Đầu óc dần dần tỉnh táo lại, cái chăn trượt xuống, hơi lạnh trong không khí thấm vào làn da trần trụi của anh ấy.
Lục Kiểu lo lắng không thôi, thời tiết thay đổi, anh sợ cô lại bị cảm lần nữa.
Dần dà thấy sắc mặt cô đỡ hơn, anh mới yên tâm hơn một chút.
Hoắc Khải vội vã xuống giường, trên người chỉ còn chiếc quần đùi bó sát.
Mặc dù trông bề ngoài anh ấy rất gầy, nhưng trên thực tế lại không gây như thế, còn có sáu múi cơ bụng nữa.
Anh đi xuống bảo mê nấu cháo cho cô, sẽ tốt cho dạ dày.
Mể nghe vậy hết sức lo lắng, lập tức đồng ý ngay.
Rốt cuộc là khó chịu thể nào, lẽ nào là...
Không biết nghĩ tới điều gì, đôi mắt của mổ trợn tròn lên.
Anh ấy cứng đờ người lại, đờ đẫn giơ tay vén chăn lên, nhìn vào cơ thể mình.
Đậu xanh!
Hoắc Khải kéo chăn lên đến ngực, vội vàng nhìn quanh căn phòng, nhưng càng nhìn thì sắc mặt càng cứng ngắc và khó coi.
Trên mặt đất và trên giường chằng chịt quần áo của anh ấy và... ai đó.
Chín giờ sáng, Ôn Huyền xuống dưới nhà ăn ăn cơm.
Lúc này, trong căn phòng khách trên tầng hai.
Nhưng đến khi đi vo gạo, bà ấy mới nghĩ tới điều gì đó, động tác chững lại.
Từ từ đã, Đội trưởng Lục vừa nói gì cơ? Dạ dày Tiểu Ôn khó chịu?
Nhưng trong lúc anh ấy đang vội vã nhặt quần áo của mình lên thì cửa phòng tắm bỗng bị mở ra.
Hoắc Khải giật thót mình, quay phắt nhìn về phía đó, trong mắt chỉ toàn sự hoảng sợ.
Một bóng người dong dỏng từ trong phòng tắm bước ra, bên dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm, đang lau mái tóc đen của mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.