Chương 448
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 550 chữ
- 2022-02-17 04:42:44
Ôn Huyền định bắt một chiếc taxi để đuổi theo thì đột nhiên, một chiếc xe con màu đen chậm rãi lái tới gần, trong khi nó đang định đi t8heo hướng khác.
Cửa kính xe hạ xuống, Ôn Huyền nhìn thấy Lục Kiêu.
Lên xe.
Anh nói ngay.
Lục Kiêu ra3 ngoài làm việc, Ôn Huyền không ngờ lại gặp anh ở đây. Cô lập tức lên xe rồi đóng cửa xe lại. Không đợi Lục Kiêu hỏi cô làm gì ở đây, 9cô đã vội vàng chỉ vào một bóng người và nói:
Đuổi theo người
đằng trước.
Bởi vì
Hồng Môn Yến
của Lý Đình Trạch, Lục Kiêu đi chuẩn bị một số việc, lúc về thì trùng hợp thấy Ôn Huyền đang bắt xe ở một giao lộ, bèn lái thẳng tới chỗ cô.
Lúc này, anh nhìn bóng người kia, nhíu mày nói:
Người đó là ai?
Vừa rồi cô tới đây để gặp riêng người đó? Nếu anh không nhìn nhầm thì đó là đàn ông.
Thực ra Ôn Dục không học ở Bắc Kinh, mà là6 học ở thành phố lân cận. Thậm chí cô còn không biết nó tới đây bằng cách nào. Nếu ngồi tàu cao tốc thì ít nhất cũng phải mấy tiếng. T5rên người nó còn mặc đồng phục, bây giờ đi mà không bắt xe, cứ thế chạy về phía trước.
Đến lúc này, Ôn Huyền mới phải thừa nhận rằng, mình vẫn quan tâm tới đứa em trai này, dù sao đó cũng là người em ruột duy nhất của cô trên thế giới này.
Nghe những gì cô nói có vẻ gay gắt thể thôi, nhưng trong lòng cô cũng không muốn thế, chỉ có điều cô vẫn chưa thể nói lời tạm biệt với bản thân mình của quá khứ.
Những giây tiếp theo, anh nghe thấy mấy chữ từ miệng Ôn Huyền:
Em trai em.
Lục Kiêu:
...
Sau đó, chiếc xe lao vụt đi, chỉ một lát đã đuổi kịp cậu thiếu niên đang đi trong gió lạnh.
Ôn Huyền hạ kính xe xuống, hô to về phía cậu:
Lên xe!
Thấy vậy, cậu thiếu niên hơi sửng sốt, nhưng sau một hồi do dự, cậu vẫn lắc đầu rồi tiếp tục bước đi.
Hình như cậu đang cố gắng giữ khoảng cách với cô.
Thấy cậu lắc đầu, Ôn Huyền nổi giận, đang định lớn tiếng gọi thì Lục Kiêu giữ cô lại. Anh dừng xe vào lề đường, nói một câu:
Để anh đi tìm cậu ấy.
Sau khi biết cậu thiếu niên kia là em trai Ôn Huyền, Lục Kiêu nhanh chóng phát hiện ra mối quan hệ giữa bọn họ hơi lạ, dù sao cũng lâu rồi không gặp nhau. Nhưng Ôn Huyền vẫn quan tâm tới em trai mình, vậy
thì bọn họ không thể cứ như thể mãi được.
Ôn Dục đang tiếp tục bước đi thì đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác đen bước xuống từ chiếc xe bên vệ đường.
Bước chân của cậu cứng đờ lại, bởi vì cậu ta đã đoán ra được đây là ai rồi.
Vậy nên, khi thân hình cao lớn của Lục Kiêu dùng lại trước mặt mình, Ôn Dục chần chừ nhìn anh:
Anh, anh rể?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.