Chương 48: Phẫn nộ
-
Truy Tìm Bóng Đêm
- Tiên Đạo Lung
- 3310 chữ
- 2022-02-04 04:03:26
Tại Tập đoàn Thiên Vũ, thành phố Lan Châu, Lăng Tần đang cảm thấy rất hoài nghi, bởi ngay sau khi anh ta vừa phái Tu Chi đi thì bên trê8n đã có tin cảnh cáo gửi xuống.
Lẽ nào là vì chuyện của Tu Chi đã bị lộ? Bây giờ bên trên đã bắt đầu nghi ngờ Tu Chi?
3Cũng đúng, với tư cách là một người dị năng của Tập đoàn Thiên Vũ, hiện giờ Tu Chi còn không thể thực hiện nhiệm vụ cá nhân, vậy mà lầ9n này cậu ta còn tự tiện đi chấp hành nhiệm vụ của chính phủ. Nếu thân phận đặc vụ chính phủ của Tu Chi bị cấp trên biết được, vậy thì6 Tu Chi sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị thủ tiêu.
Thân thủ của Thiên Lang Tinh giỏi hơn gấp mấy lần lính đặc chủng bình thường, không hề chậm chạp hay do dự, ra đòn liên tục, liền mạch như nước chảy. Con dao găm nhỏ xíu trong tay anh ta cũng trở nên khủng khiếp vô cùng.
Còn Tu Chi bên này cũng đã đuối sức lắm rồi, nhưng may nhờ có sự bảo vệ của năng lực nên những cái xác sống điên cuồng đó không thể nào tiếp cận cơ thể cậu. Khói đen vây quanh cơ thể Tu Chi tạo ra một lớp màng bảo vệ vô hình làm đám xác sống không thể nào ra tay.
Sau một hồi vừa chạy vừa đánh, hai người đã đến được một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Họ bước vào trong cửa hàng, khóa cửa lại. Nhưng đó chỉ là một cánh cửa bằng kính, chắc không thể chặn nổi mấy cái xác sống điên cuồng đó.
Bám theo!
Tu Chi mở đường phía trước, còn Thiên Lang Tinh thì theo phía sau cậu. Lúc bọn họ ra khỏi con hẻm, trở lại đường lớn thì thấy một chiếc xe chở dầu bị ném lại ở phía trước. Lúc này Tu Chi nhanh nhảu nói với Thiên Lang Tinh.
Mau dụ mấy con quái vật đó đến đây!
Đây là Thiên Lang Tinh A, mẫu vật và tài liệu đã lấy được, xin tổng bộ cho phép tôi rút lui bây giờ!
Tút tút… Hiện tại thành phố Bạch Ngân đã tăng cấp trở thành cơ mật cấp cao nhất của quốc gia, bất cứ thông tin gì liên quan đến thành phố Bạch Ngân đều bị nghiêm cấm tiết lộ ra ngoài.
Điều này tôi biết, bây giờ tình hình cấp bách, tôi cần chi viện!
Lăng Tần gật đầu…
Binh binh…
Tu Chi lướt qua mấy cái xác sống, lưỡi dao trong tay cứa qua cổ chúng, điệu nghệ y như một nghệ sĩ đang nhảy điệu Waltz. Ở phía khác, Thiên Lang Tinh dùng thứ võ thuật nhanh, chuẩn, hiểm trong quân đội tiêu diệt từng tên một.
Trong túi anh còn lựu đạn không?
Thiên Lang Tinh vừa chiến đấu vừa sờ vào túi.
Vẫn còn một quả!
Giáo sư Trương, tôi muốn hỏi, lần trước, lúc kiểm tra sức khỏe cho Tu Chi, tờ báo cáo đó là thật hay giả?
Tu Chi không có bất cứ năng lực nào, nhưng lại sở hữu sức mạnh có lực phá hoại cực kỳ to lớn, làm Lăng Tần cảm thấy rất nghi ngờ.
Giáo sư Trương vuốt râu, ông đã nghiên cứu dị năng rất nhiều năm, nhưng như Tu Chi thì ông mới gặp lần đầu. Cậu ta không có bất cứ năng lực gì, nhưng lại có sức mạnh vượt xa người thường, rõ ràng là không khác gì dị thú!
Cơ thể cậu ấy không có vấn đề, còn đâu tôi vẫn chưa thể phân tích ra được năng lực của cậu ấy là gì. Nhưng tế bào bên tay phải của cậu ấy có vẻ không giống với lần trước.
Hử? Có gì không giống?
Phần lớn các tế bào trên tay phải của cậu ấy đều đã chết hết, nhưng những tế bào còn lại lại có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng, nhờ đó cánh tay phải của cậu ấy mới có thể cử động bình thường.
Nhất định phải mau chóng rời khỏi đây!
Gã khổng lồ tiếp tục bước về phía trước, ánh mắt đầy máu lạnh.
Tu Chi và Thiên Lang Tinh nhảy qua cửa sổ trốn đi, tiếp đó, Tu Chi hét lên một tiếng ngắn ngủi. Bên ngoài còn có hai người, không, xung quanh chỗ này đều là xác sống. Cơ thể thối rữa của bọn họ dính chặt lấy cửa kính, một trong số đó đã mục rữa phần mắt, còn có một người mất môi trên, cằm xiêu vẹo, nhìn vô cùng gớm ghiếc.
Lúc này trong lòng Lăng Tần đã có thêm động lực, anh ta nói.
Được, giáo sư Trương, tôi thấy ngày mai mình nên đến thành phố Bạch Ngân một chuyến!
Nè nè, Lăng Tần, cậu không xem tin tức hay là đầu óc có vấn đề rồi? Cậu không biết bây giờ thành phố Bạch Ngân đã bị phong tỏa rồi sao? Hơn nữa hôm nay cấp trên đã có chỉ thị, bất cứ người nào đang chấp hành nhiệm vụ ở gần thành phố Bạch Ngân đều phải rút khỏi thành phố trong hôm nay.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Tu Chi lập tức lướt đi như một bóng ma về phía con đường máu vừa xuất hiện, đồng thời nói:
Mau! Tranh thủ lúc này!
Hai người vừa đón đỡ những cú tấn công vừa chạy đến con đường phía trước.
Chẳng mấy chốc chúng ta sẽ lại bị chúng bao vây thôi!
Vậy thì cho nổ luôn phía trước, mở một con đường chạy ra đi!
Với khoảng cách này, dù có cho nổ thì chúng ta cũng khó mà rời khỏi đây ngay được!
Tu Chi xoay người chạy đến trước mặt Thiên Lang Tinh nhanh như một cơn cuồng phong, lấy đi quả lựu đạn!
Giọng nói của Thiên Lang Tinh kéo Tu Chi trở về thực tại.
À! Xin lỗi, vậy bây giờ nên làm thế nào?
Thiên Lang Tinh nhấn máy bộ đàm.
Nhưng Lăng Tần lại tự tiện quyết định phái Tu Chi đi chấp hành nhiệm vụ, mà n5hiệm vụ bí mật lần này lại có quan hệ mật thiết với Tập đoàn Thiên Vũ và chính phủ. Rốt cuộc ai mới là người đứng sau thao túng mọi thứ?
Đội trưởng Tần, tính đến giờ, số dị thú mà đội Linh Thức chúng ta bắt được đã lên đến 100 con, mục tiêu trong một năm mà cấp trên yêu cầu đã hoàn thành.
Lăng Tần gật đầu rồi nói.
Quả nhiên ở trong góc có bảng lối thoát hiểm đang phát ra ánh sáng màu xanh lục. Tu Chi tập trung tinh thần, linh hoạt lướt qua bên cạnh gã khổng lồ. Thiên Lang Tinh thì dùng khẩu súng bắn tỉa bắn vào mặt gã khổng lồ một phát, làm gã ta tạm thời không thể cử động.
Sau đó hai người tăng tốc chạy về phía lối thoát hiểm, đôi giày da của Thiên Lang Tinh phản xạ ánh sáng xanh lục mờ mờ, cánh tay không ngừng vung trước sau. Mặc dù biết băng qua cánh cửa này chạy vào trong con hẻm nhỏ phía sau đường lớn sẽ càng nguy hiểm hơn, nhưng ngoài cách đó ra bọn họ không còn cách nào. Nói một cách khác, bọn họ thà rằng đối phó với một đám xác sống cũng không muốn đối mặt với một gã khổng lồ đến thuốc nổ Z1 cũng không làm bị thương được.
Lúc sắp chạy ra khỏi lối thoát hiểm, do hướng ra của lối thoát hiểm này ngay bên cạnh cây đa của tổng bộ cảnh sát thành phố Bạch Ngân, không phải quá xa, trước mắt chỉ có thể trốn vào đồn cảnh sát trước rồi tính tiếp.
Anh, dị thú mà chúng ta bắt về chỉ để nghiên cứu mà thôi, nhưng tại sao bên trên lại yêu cầu chúng ta bắt đến 100 con?
Ánh mắt của Anh hơi do dự.
Cái này… có lẽ là kiểm tra năng lực của các đội định kỳ mà thôi…
Không ra được, chúng ta bị bọn họ bao vây ở đây rồi!
Không đúng! Còn có cửa sau!
Thiên Lang Tinh đột nhiên nhớ ra, chạy về phía sau.
Như vậy…
Thật ra ngay từ khi bắt đầu Lăng Tần đã hoài nghi thân phận của Tu Chi, cậu ấy vừa có thể ung dung khiêu chiến thú khổng lồ, lại có thể có được năng lực mà đến Thiên Chính cũng khiếp sợ.
Đúng là một quái thai…
Thiên Lang Tinh cũng không còn nhiều đạn nữa, xui xẻo hơn là trận tập kích lúc nãy đã làm Thiên Lang Tinh quên cầm theo cái balo quân dụng của mình. Bây giờ anh ta chỉ có bốn viên đạn trong khẩu súng bắn tỉa. Dựa theo những âm thanh nghe được trong con hẻm thì có thể thấy, dù cho bọn họ có đi về hướng nào cũng sẽ có vài trăm cái xác sống đang chờ sẵn.
Lúc sắp đến đầu hẻm, Tu Chi chạy chậm lại, cố gắng quan sát nhanh đường phố xung quanh một lượt. Mặc dù xung quanh đều rất mờ mịt, không nhìn rõ thứ gì nhưng bây giờ bọn họ tạm thời đã thoát khỏi gã khổng lồ. Trước mặt đã là đồn cảnh sát, một mùi hôi thối ghê tởm tràn ngập trong bóng đêm.
Lúc này đột nhiên lại có một mùi thối đáng sợ ập đến, không biết thứ gì lướt qua từ bóng tối phía sau.
Sau khi lắp xong đầu súng, thân súng và còi kíp... Thiên Lang Tinh mới đứng dậy, nói với Tu Chi.
Ra chiến trường cũng như đi cầu độc mộc với thần chết, không cẩn thận thì sẽ mất mạng!
Anh ta chỉ mất mấy phút đã có thể lắp xong một thứ vũ khí, đúng là thần tốc.
Nhưng số lượng quá nhiều, cứ tiếp tục thế này, chắc đến mai cũng giết không hết.
Mấy thứ này đến khi nào mới giết được hết hả?
Nghe giọng Thiên Lang Tinh có vẻ đã có phần kiệt sức, cộng thêm cú đánh lúc nãy của Lý Tống Hải, e là thể lực đã sắp cạn kiệt. Nếu còn không nghĩ cách phá vòng vây thì sớm muộn gì cũng sẽ biến thành thức ăn khuya cho cái đám này.
Thiên Lang Tinh thả chiếc balo trên người xuống, lấy từng thứ một trong đó ra. Toàn là các linh kiện vũ khí, anh ta định chế tạo vũ khí tại chỗ sao?
Tu Chi rất mơ hồ.
Anh định lắp vũ khí sao?
Gã khổng lồ lùi về sau mấy bước, khói trắng xuất hiện trên lồng ngực, còn có một ít máu chảy ra.
Thông qua phát súng này, Thiên Lang Tinh cũng đã nắm bắt đại khái, không thể đối đầu trực diện với kẻ địch. Loại đạn mà anh ta vừa bắn có chứa thuốc nổ Z1 có lực phá hoại cực lớn, viên đạn này có thể xuyên qua cơ thể của hơn ba mươi người, nhưng bắn lên người tên này chỉ lại tạo ra một vết thương nhỏ.
Trong đầu anh ta lúc này đơn giản chỉ có vài chữ.
Lăng Tần không biết làm sao chỉ đành cười trừ.
Nếu thật sự cứ để mọi chuyện tiếp tục diễn biến thế này, e rằng chúng ta sẽ chỉ biết đi thảo phạt kỳ thú một cách mông muội mà thôi!
Ý của cậu là, cậu muốn thách thức đám người ở trên kia sao?
Nếu như bọn họ đã không muốn chúng ta biết được, vậy thì những chuyện này nhất định có liên quan đến chúng ta!
Giáo sư Trương thấy Lăng Tần kiến quyết như vậy nên cũng không ngăn cản thêm nữa.
Chỉ ngày mai, người của bên trên có hỏi đến thì tôi cũng chỉ có thể giúp anh chống đỡ một ngày.
Đột nhiên một mùi chua thối lan tỏa trong không khí. Vì nơi đây là cửa hàng tạp hóa, trái cây trong này đã để lâu ngày nên vẻ ngoài cũng không còn tươi mọng mà đã bị héo với hỏng hết cả. Chắc đây là mùi từ mấy thứ trái cây này. Nhưng khi Tu Chi ngửi thấy mùi đó, cậu đột nhiên có cảm giác lạnh sống lưng, cậu chợt nghĩ đến một thứ.
… Là cơ thể bị thối rữa, bước đi loạng choạng, trên người chảy ra chất dịch nhầy, cánh tay lộ ra cả xương trắng hếu, khuôn mặt đầy máu mủ…
Ê! Cậu sao thế?
Rõ ràng nếu muốn bắt những dị thú này thì để thần ra tay sẽ tốt hơn, nhưng không biết tại sao bên trên chỉ cho các thần xuất hiện vào thời điểm mấu chốt…
Nghĩ đến đây, Lăng Tần lại nhớ đến Tu Chi.
Có lẽ phía Tu Chi cũng cần sự trợ giúp từ thần… nhưng bây giờ Tu Chi có gặp nguy hiểm không?
Thật ra Thiên Lang Tinh biết tổng bộ cố ý không đi chi viện cho bọn họ, e là những đội viên đưa mẫu vật và tài liệu đi trước cũng đã bị hại. Bây giờ bên trên chuẩn bị nhốt bọn họ trong thành phố Bạch Ngân.
Tút tút… Thiên Lang Tinh A, đội trưởng đội đột kích của Trung Quốc, có rất nhiều kinh nghiệm tác chiến tại châu Phi. Vì thực lực cá nhân vô cùng mạnh mẽ nên trên chiến trường từng được người ta xưng tụng là ‘Độc lang’. Nhưng chắc là anh chưa từng chiến đấu với sản phẩm của tập đoàn chúng tôi…
Giọng nói dừng lại, theo đó là một tiếng nổ vang vọng từ phía trên xuống, chấn động cả mặt đất. Đá vụn rơi vãi, khói bụi phủ khắp nơi, ngoài những thứ đó ra, xuất hiện ra trước mắt họ còn có một cái bóng to lớn lực lưỡng…
Đây là…
Tút tút… Đúng thế! Thiên Lang Tinh, trước mặt anh chính là sản phẩm nghiên cứu của Tập đoàn Thiên Vũ, G1 thế hệ thứ nhất, là vũ khí nguyền rủa được tạo ra từ việc truyền sức mạnh Hoa Bóng Đêm vào người đã được chọn ra từ trong cả vạn người. Tôi nghĩ anh nhất định sẽ sẵn lòng giúp chúng tôi thử nghiệm chất lượng sản phẩm, đúng không?
Thiên Lang Tinh tắt máy bộ đàm, nhìn tên mặc áo khoác đen trước mặt. Cơ thể tên này có nhiều khớp xương bị đóng đinh, cặp mắt không có con ngươi, vẻ mặt nghiêm túc mà âm u, thân hình cao to, trông không khác gì một gã khổng lồ xuất hiện trước mặt họ.
Xung quanh chiếc xe chở xăng màu đen bùng ngay lên một ngọn lửa. Trước lúc sự im lặng bị phá tan, xăng đã dẫn lửa đến chiếc xe bồn.
Được! Hãy để những con quái vật này chìm trong biển lửa đi!
Tu Chi bình tĩnh nói một câu rất khẽ, ngay sau đó hai người họ vội vã chạy về cạnh nhau.
Tu Chi lập tức phản ứng lại, nhưng con quái vật núp sau lưng bọn họ đã dùng cánh tay lạnh như băng của mình nắm chặt lấy vai Tu Chi, hơi thở trộn lẫn mùi hôi thối bỗng chốc phả vào mặt cậu. Con quái vật này rõ ràng cũng là do xác sống biến thành, chỉ là nó đã tiến hóa đến một giai đoạn khác. Nó nắm chặt lấy cổ tay Tu Chi, định nhét vào trong cái miệng đầy máu me của nó.
Chết tiệt!
Tu Chi hét lên, Thiên Lang Tinh cầm súng phang thẳng về phía đầu con quái vật đó. Báng súng đập lên đầu nó, làm bay cả một miếng thịt to tướng. Máu từ vết thương phun ra, mũi nó có vẻ như đã bị đánh gãy. Con quái vật vừa phát ra tiếng
khụ khụ khụ
vừa bịt chỗ đầu bị chảy máu lại. Lúc này, Tu Chi quay người đá con quái vật ngã lăn xuống đất.
Đội trưởng Tần, sao hôm nay nhìn anh có vẻ đầy tâm sự thế?
À… không có gì, chắc là do gần đây ngủ không ngon giấc thôi!
Nói xong, Lăng Tần quay người bước vào trong khu nghiên cứu.
Ngồi xuống!
Nghe thấy tiếng Thiên Lang Tinh ra lệnh từ phía sau, Tu Chi bất giác ngồi xuống. Tiếp đó, Thiên Lang Tinh dùng khẩu súng bắn tỉa mới lắp ráp lúc nãy bắn thẳng một phát về phía gã khổng lồ.
Khẩu súng bắn tỉa này được lắp ráp theo quy cách đặc biệt, đạn sử dụng cũng đều được chế tạo đặc biệt, vì vậy loại đầu đạn này vẫn có tác dụng nhất định với gã ta.
Ông nội từng nói, đàn ông không nên do dự, thiếu quyết đoán, lúc cần ra tay thì quyết không được bỏ qua bất cứ một cơ hội nào!
Nói xong, cậu ném thẳng quả lựu đạn vào giữa đám xác sống trước mặt.
Bùm!
Cái tên này…
Mặc dù Thiên Lang Tinh tỏ ra vô cùng bình tĩnh, nhưng sự khủng hoảng thoáng qua trong tích tắc đó đã hoàn toàn nuốt chửng lấy họ. Tu Chi vừa lùi về sau vừa nhìn chằm chằm động tác của gã khổng lồ trước mặt, nỗi lo sợ không ngừng giày vò từng sợi dây thần kinh. Thân hình của gã khổng lồ đã che lấp hết ánh trăng, cơ bắp toàn thân gã đột nhiên căng cứng lên như đá.
Gã khổng lồ vung nắm đấm to lớn, Tu Chi lại tiến gần thêm một bước. Lúc này cậu mới phát hiện ra, không ngờ trên nắm đấm đó đã dính đầy máu tươi, có vẻ đã có rất nhiều người chết dưới nắm đấm của gã ta.
Cẩn thận!
Lại một tiếng hét nữa của Thiên Lang Tinh, kéo Tu Chi vào tình cảnh nguy hiểm.
Một đám xác sống đổ vào trong con hẻm nhỏ, Tu Chi giơ cao lưỡi dao trong tay, xoay tròn nhắm vào những con quái vật đó. Chỉ trong chớp mắt, máu đã văng tung tóe khắp nơi.
Bùm!
Tiếng nổ phát ra từ chiếc xe chở xăng đã nhấn chìm mọi âm thanh khác, hoặc là, Tu Chi và Thiên Lang Tinh lúc này chỉ có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình mà thôi.
Hơi nóng và tiếng nổ tạo ra luồng áp lực cực lớn ập về phía bọn họ. Cú nổ của chiếc xe chở xăng đã khiến cả con đường sáng rõ như ban ngày. Trước mắt bọn họ là sóng khí cuốn theo cát bụi bay khắp không trung.
Mặc dù chỗ này cách đến mấy khu phố, nhưng chỉ cần không ngừng phát ra tiếng động, dụ mấy con quái vật đó đến chắc là có thể dùng cái này một phát diệt sạch.
Với tốc độ nhanh như một bóng ma, Tu Chi không ngừng hấp dẫn sự chú ý của những con quái vật đó, làm bọn chúng tập trung vây quanh chiếc xe chở dầu.
Thiên Lang Tinh dùng dao găm đục thủng xe chở xăng, xăng bên trong chảy ra đường. Lúc ánh mắt hai người nhìn nhau xác nhận, Thiên Lang Tinh quay người, lấy ra chiếc bật lửa từ trong bộ quân phục sau đó ném vào dòng xăng chảy ra trên đường.
Khó khăn lắm mới nhấn chìm được đám quái vật này trong biển lửa, nhưng lúc này lại có khói mịt mù cuồn cuộn, lửa cao ngút trời. Tu Chi chợt nghĩ, âm thanh lớn này nhất định sẽ dẫn gã khổng lồ đó đến, nhưng cảnh tượng trước mắt lại làm cậu lặng người. Xe chở xăng và xe tuần tra, còn có một siêu thị bỏ hoang bên đường, tất cả đều bị nhuộm đỏ bởi ánh lửa, còn cái xác xe chở xăng đã chặn kín con hẻm nhỏ.
Nè! Rút lui trước!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.