Chương 1: Thiếu Niên Vô Tà.


Đỉnh Sơn đại lục, Tây châu, thành Vân Sơn.
Trên nóc một căn nhà nhỏ tại khu biệt viện Vô gia, một thiếu niên 17 tuổi khuôn mặt có phần thanh tú nằm phỡn ra tắm nắng không quan tâm sự đời với một nụ cười gian trên môi, hắn Vô Tà, con trai của gia chủ dưới hắn còn một cặp muội muội song bài thai Vô Vũ Ngọc và Vô Vũ Tiên nữa. Tuy hắn là con trai duy nhất của gia chủ Vô gia nhưng nơi hắn ở là một khu biệt viện cách xa khu nhà tổ, vì hắn linh căn cực kém đến tận lúc này đây hắn vẫn chưa thể đột phá qua được luyện khí tầng 4 để bắt đầu bước vào con đường tu tiên trong khi hai người muội muội song sinh của hắn đã đạt trúc cơ tầng 4 rồi mà mới có 14 tuổi, được coi là thiên tài tu tiên với hai cái thủy linh căn.

-
Thiếu gia, hai vị tiểu thư đến thăm.
-Một nha đầu khoảng 12 tuổi lên tiếng gọi Vô Tà, nha đầu này là Linh nhi, một cô nhi mà trong một đêm tuyết rơi 6 năm trước hắn đã cứu khỏi cơn giá rét, ngộ tính còn cao hơn cả hắn nữa lúc này đã tới luyện khí tầng bảy.

-
Ca ca, bọn muội đến thăm huynh đây.
-Hai bóng dáng nhỏ nhắn từ khu nha chính phi hành mà đến hướng người hắn nhảy xuống.

-
Hai cái nha đầu này, thật là haizzz.
-Vô Tà vội lăn một vòng né sang một bên tránh hai cái thân ảnh đang lao xuống kia.

-
Huynh đoán xem muội là ai?
-Một thiếu nữ cười thật tươi lên tiếng hỏi tôi.

-
Hai muội tính qua mặt ta đâu có dễ, ta là đại ca của hai nàng mà. Vũ Tiên và đây là Vũ Ngọc.
-Vô Tà chỉ cần thoáng nghe giọng là nhận ra ai là Vô Vũ Tiên, ai là Vô Vũ Ngọc rồi.

-
Hừ! Ngay cả lão tổ cũng thiếu chút nhận nhầm, sao huynh nhìn cái ra luôn rồi?
-Vô Vũ Ngọc không cam lòng nói.

-
Bởi vì ta là đại ca của hai muội.


-
Lần nào huynh cũng đưa ra cái lý do đó.
-Vũ Tiên phồng miệng ngồi xuống cạnh Vô Tà, Vũ Ngọc cũng nhanh chóng ổn định bên phía còn lại của hắn, có phần nhõng nhẽo nói:
-
Ca ca mai kể tiếp chuyện hôm qua đi, muội và Vũ Tiên hoàn thành được 12 lần chu thiên luyện công rồi.


-
Linh nhi, lên đây nào!
-Vô Tà ngồi dậy đưa tay vẫy gọi tiểu cô nương ở dưới đất. Thất hắn lên tiếng gọi, Linh nhi cũng nhún người nhảy lên nóc nhà rồi cười hì hì ngồi vào lòng hắn.

-
Lần nào ca cũng ưu tiên Linh nhi, hứ.
-Vũ Tiên, Vũ Ngọc kéo kéo áo tôi không hài lòng.

-
Ây za, hai muội tranh chấp với một tiểu cô nương sao?
-Vô Tà đưa tay vỗ vỗ nhẹ vào đầu hai vị muội muội của hắn cười hiền lành mắng.

-
Hôm qua ta kể đến đâu rồi nhỉ?
-Vô Tà gãi gãi đầu suy nghĩ rồi vỗ đùi một cái-
Rồi tiếp tục nào.............

Hắn bắt đầu lục lọc trong trí nhớ mà trầm ngâm kể lại, ba tiểu cô nương lúc này chăm chú nghe từng chữ sợ bỏ mất tình tiết nào vì truyện hắn kể hoàn toàn không có ghi lại trong bất cứ quyển sách nào trên thế giới này. Lý do là hắn là một người xuyên việt mà tới, hầu như tên suyên việt nào cũng muốn vấn đỉnh thế giới nhưng hắn ta bẩm sinh đã có máu lười nên hầu như chẳng chịu tập luyện gì cả. Hắn xuyên đến thế giới võ giả vi tôn nên máu lười càng phát huy không thèm học hành gì cả, công pháp hắn lựa chọn tu luyện cũng chỉ là địa huyền cấp mà thôi cấp bậc khá ít (Hoàng-Huyền-Địa-Thiên-Linh-Thánh) Lúc xuyên tới đây hắn cũng được tặng cho một cái năng lực, tuy nhiên chẳng giúp gì nhiều cho việc tăng sức mạnh cả, năng lực đó là hắn có thể dùng tiền để mua lấy vật phẩm từ thế giới cũ, về phần vũ khí thì không có nhiều sức mạnh trong thế giới tu tiên này nhưng về phần thuốc men và dược liệu hiệu quả đến phải nói là cực kì bất ngờ khi hiệu quả trở nên rõ rệt với bất kì cấp độ nào.
...
...
Sau khi làm hài lòng các tiểu cô nương bằng câu chuyện của mình Vô Tà kết thúc bữa tối do chính Linh nhi nấu rồi vào phòng riêng, chưa từng có ai vào phòng hắn ngay của Linh nhi cũng thế chưa từng đặt chân vào thế nên trong phòng hắn có gì cũng chỉ Vô Tà mới biết.

Giữa phòng một chiếc giường ngọc vẫn tỏa ra hàn khí nghi ngút nhưng chỉ khu vực xung quanh một trượng mới cảm nhận thấy sự gia lạnh còn vượt ra ngoài không còn cảm thấy gì nữa, chỉ cần nhìn qua là biết là bảo vật rồi. Như một thói quen Vô Tà leo lên giường ngồi đả tọa tu luyện, khí tức của hắn tỏa ra đều bị ngăn lại không thoát ra ngoài giống hàn khí của chiếc giường ngọc vậy. Nếu có ai thấy Vô Tà tu luyện chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên khi lúc này đây hắn đã đạt Trúc Cơ tầng bảy rồi không còn là phế vật nữa. Cấp bậc hiện tại và chiếc giường này là nhờ chuyện xảy ra vào 10 năm trước sau khi mẫu thân Vô Tà chết. Di vật cuối cùng mà mẫu thân đưa cho Vô Tà là một chiếc quạt, nhưng đó chẳng có gì nếu hắn không lỡ tay đốt luôn cmn với cái lý do củ chuối, chắc mẹ hắn biết chắc bật dậy mà cho hắn vài cước vào mông luôn quá. Dưới ngọn lửa hừng hực thì một viên ngọc dần lộ diện chưa kịp làm gì thì Vô Tà bị hút luôn vào trong đó, bên trong là ảo cảnh của trận chiến với vô số cường giả chém giết nhau máu chảy thành sông, thi cốt chất lên vô số. Những linh hồn cường giả thoát ly thân xác rồi lại cắn nuốt lẫn nhau cuối cùng chỉ còn duy nhất một linh hồn tàn tạ.

-
Khặc khặc khặc, tiểu tử ngươi thật may mắn!
-Một tiếng cười khó nghe vang lên tai Vô Tà-
Ngươi muốn sức mạnh đỉnh thiên lập địa chứ, tiểu tử?


-
Trân trọng đéo!
-Vô Ta đéo cần suy nghĩ trả lời luôn-
Mẹ nó, ngươi cắn nuốt bao linh hồn thế kia rồi, không biết đã qua bao nhiêu năm, nay lại thấy một thân xác mới. Ta đoán chắc, chín phần là đoạt xá, phần còn lại là muốn cắn nuốt ta tiếp.


-
Khặc, khặc, tiểu tử ngươi thông minh đấy. Khôn hồn thì chịu trói đi, đừng trách ta nặng tay.
-Linh hồn nhắm thẳng Vô Tà mà bay đến.

-
Hừ, một tàn hồn không biết bao nhiêu năm mà còn muốn cắn nuốt ta, mẹ nó nếu ngươi có thể chiếm được đã không nói nhiều như thế.
-Tuy là một tên nhóc nhưng dù sao Vô Tà cũng còn kiếp trước nữa nên thần hồn mạnh mẽ hơn so với người bình thường mà gậy ông đập lưng ông cắn nuốt lại, thế là hắn sau đó có thể có được thần thức cường đại tuy chỉ quan sát và đọc qua không quên chứ không thể tấn công, đối với hắn vậy là quá tốt để ngắm trộm gái tắm rồi, trong trí nhớ đó cũng có vô vàn loại công pháp thấp nhất là Thiên cấp và vô số các loại kiến thức. Mãi về sau hắn mới biết viên ngọc là thần khí khiến thần giới, ma giới tranh giành từng cái cường giả cấp độ đỉnh cao lần lượt ngã xuống chỉ còn duy nhất một tên ma đầu tính cắn nuốt hắn, sau đó lại trải qua vô số tuế nguyệt nên linh hồn đó chỉ tương đương một người bình thường chỉ cần một canh giờ nữa tự động tiêu tán nên hắn mới có thể cắn nuốt ngược lại được, nếu hắn vào sớm một ngày thì người chết ắt là hắn, mà vào trễ thì cũng chỉ thu được vật dụng chứ không thu được kiến thức. Và đặc biệt hơn mớ kiến thức và công pháp đó là viên ngọc
Đá Hiền Triết
, giúp hắn sở hữu thư viện thế giới chứa mọi thông tin, một không gian lữu trữ và công pháp Thánh cấp thượng đẳng
Hỗn Độn
; Và cơ thể sau khi được Đá Hiền Triết tẩy lễ trở thành Hỗn Độn âm dương thể và Ngũ Hành linh căn, nghe thì vip nhưng theo giới thiệu Hỗn Độn thể khiến người tu hành khó tiến bước, nếu không có ngũ hành linh căn thì thành phế vật luôn nhưng cũng phải nhờ có nó mới tu luyện
Hỗn Độn
được. Vô Tà cũng tìm được một công pháp Thánh cấp để phụ trợ tăng cấp là Âm Dương quyết, công pháp song tu vương giả trong vương giả với khả năng cùng tu luyện âm dương giao hòa mà tăng sức mạnh cho cả hai, cũng có thể mạnh mẽ thái âm bổ dương hút sức mạnh.
...
-
Nghĩ lại thấy may vãi cả đái!
-Vô Tà nhớ lại mà thở ra một hơi. Cũng may mà lão ma đầu kia không còn cơ thể huống chí máu huyết để nhận chủ chứ nếu còn thì Vô Tà còn mơ mới nhận được một lợi ích to lớn thế này. Viên ngọc sau khi nhận chủ liền nhập vào người hắn luôn, trong nó là một không gian vô cùng rộng lớn, chứa vô vàn các loại vật phẩm. Tuy nhiên chỉ có Thiên Băng ngọc giường có hiệu quả tăng tốc độ tu luyện và ẩn giấu khí tức, nếu không có nó thì phải chục năm nữa may ra mới đạt cấp bậc hiện tại; Luyện Thiên dược đỉnh Thánh cấp; Đa Diện mặt nạ Thánh cấp giúp thay đổi khí tức và hình dáng, che giấu hiện diện; Và Sinh Tử kích Thánh cấp binh khí.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tu Tiên Dược Sĩ.