Chương 1089: Toàn thân không có sức lực
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1321 chữ
- 2022-02-09 03:22:07
Trên thực tế, với thân thủ của đám người bọn họ, muốn tránh thoát chiếc xe này không phải việc gì khó, nhưng vừa đúng lúc ấ8y phía sau lại có một nhóm học sinh tiểu học đang xếp hàng chuẩn bị băng qua đường.
Cho dù nhóm Viên Mục Dã và Đoà3n Phong có lợi hại đến mấy thì họ cũng không phải là siêu nhân, không thể nào cứu tất cả bọn nhỏ trong tình huống này được9. Ở thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Viên Mục Dã đột nhiên bước lên trước mấy bước, nghênh đón chiếc ô tô đang lao đến…
Đây là một quyết định vô cùng mạo hiểm, bởi vì chẳng ai biết trong thời gian ngắn như vậy, thứ nằm ở trong cánh tay 5phải của Viên Mục Dã có thể cảm giác được nguy hiểm tồn tại hay không? Nhỡ đâu thứ kia chỉ cần chậm nửa nhịp thôi là hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Sau khi trở về số 54, ngoại trừ cảm giác toàn thân không còn sức lực ra, Viên Mục Dã thấy những cái khác coi như cũng bình thường. Lão Lâm ngay lập tức khám toàn diện cho cậu và thấy rằng tất cả các chỉ số đều bình thường, cũng không xuất hiện tình huống chảy máu trong… Nhưng Viên Mục Dã lại có cảm giác mình vô cùng mệt mỏi, giống như vừa hoàn thành chặng đường chạy việt dã 50 cây số vậy.
Và điều khiến Viên Mục Dã cảm thấy kỳ lạ hơn nữa là, sau lần
bộc phát
này, tên yêu tinh dây keo kia lại im lặng một cách lạ thường, nó còn chẳng nói một lời vô nghĩa nào với Viên Mục Dã. Điều này thực sự không phù hợp với đặc tính thích khiêu khích của nó...
Lúc này, một số người xem náo nhiệt lấy điện thoại di động ra quay phim lại, nhưng may mà có Thạch Lỗi ở đây, gã chỉ liếc mắt nhìn qua đám người rồi sau đó trầm giọng ra lệnh:
Xóa tất cả video trên điện thoại.
Ngay sau đấy, ánh mắt của tất cả mọi người dại ra, rồi cùng xóa đi video ở trong điện thoại.
Nghĩ tới đây, Viên Mục Dã quay ra hỏi mượn lão Lâm một con dao phẫu thuật, sau đó nhẹ nhàng rạch một cái lên cánh tay phải của mình, máu trong nháy mắt chảy ra, nhưng vết đỏ trên cánh tay phải lại không xuất hiện.
Lão Lâm và Đoàn Phong thấy thế đều kinh ngạc, sau đó họ lập tức hiểu ra, hẳn là do thứ kia bị tiêu hao quá nhiều năng lượng, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào bộc phát lần thứ hai…
Sau khi trở lại trên xe, Viên Mục Dã đột nhiên có cảm giác toàn thân mình lạnh ngắt, như thể tất cả năng lượng trong cơ thể đều bị cánh tay phải hút đi vậy…
Đoàn Phong thấy sắc mặt cậu tái mét thì vội lấy một chai nước ở cốp sau ra đưa cho Viên Mục Dã, anh ta nói:
Cậu thấy thế nào?
Sau khi phun ra một ngụm máu này, Viên Mục Dã lập tức cảm thấy hô hấp thông thuận hơn rất nhiều, thấy Đoàn Phong hỏi mình rằng anh ta là ai? Cậu bất đắc dĩ cười khổ, nói:
Đội trưởng Đoàn, bây giờ anh nên đưa tôi về số 54 đi!
Đoàn Phong nghe cậu nhắc thế cũng không quan tâm đến người khác nữa mà vội vàng lái xe chở Viên Mục Dã quay về số 54, trên đường đi còn không quên gọi cho Đại Quân, dặn dò mấy người bọn họ nghĩ cách giải quyết tốt hậu quả, nhất định không thể để video Viên Mục Dã chặn được chiếc xe kia bị lan truyền ra ngoài…
Một chiêu này của Thạch Lỗi đã khiến mấy người số 54 hoàn toàn bị sốc, bây giờ bọn họ mới hiểu được, so sánh với Thạch Lỗi, thì năng lực dùng ý niệm khống chế người khác của Viên Mục Dã thực sự chỉ như trò trẻ con.
Lúc này, Viên Mục Dã nghe thấy tiếng nói của Đoàn Phong nên mới tỉnh táo lại, và ngay lập tức cậu cũng kinh hãi trước lực phá hoại của mình, cậu lùi về phía sau mấy bước, miệng nói:
Đây là do tôi làm?!
Thấy mọi người xung quanh tụ tập ngày càng đông, Đoàn Phong lập tức cởi áo phủ lên cánh tay phải của Viên Mục Dã, sau đó vội vàng kéo cậu đến bãi đỗ xe... Còn Đại Quân đi tới xem xét chiếc ô tô đã biến dạng nghiêm trọng kia, anh ta thấy một tay tài xế máu me đầy đầu đang lảo đảo ra khỏi xe.
Mùi rượu nồng nặng trên người đối phương khiến Đại Quân cũng phải lùi về phía sau hai bước, anh ta tức giận nói:
Chẳng biết kiếp trước cậu đã tích được cái đức gì mà có thể gặp được Viên của chúng tôi, nếu không nửa đời sau của cậu phải ngồi tù rục xương rồi!
Một tiếng
rầm
rất lớn vang lên, phần đầu của ô tô bị lõm vào thành một cái lỗ to, động cơ phía trước phát nổ, khói trắng bốc ra từ nắp cabo khiến tất cả những người qua đường có mặt đều kinh hãi trợn tròn mắt.
Lúc này nhìn lại, cánh tay phải của Viên Mục Dã đỏ rực, ống tay áo cũng đã hóa thành tro, nơi bàn tay cậu tiếp xúc với đầu xe bốc lên tia lửa xẹt xẹt, thật sự nếu Viên Mục Dã mà không nhấc tay ra thì rất có thể sẽ đốt cháy cả chiếc xe.
Đoàn Phong thấy thế vội vàng chạy tới kéo Viên Mục Dã ra, nhưng anh ta lại phát hiện cơ thể cậu cứng ngắc, toàn thân dường như vô cùng căng thẳng…
Đoàn Phong nhỏ giọng nói:
Viên, buông tay… Xe đã dừng lại rồi!
Viên Mục Dã nhận chai nước và uống một ngụm, bỗng cậu có cảm giác lồng ngực của mình như bị đè nén, vốn cậu định bảo mình không sao, nhưng lại đột nhiên cảm thấy cổ họng nóng rực lên, kết quả là đang uống nước lại thành phun ra một ngụm máu vào trong chai nước.
Đoàn Phong thấy thế giật nảy mình, vội vàng bước tới kiểm tra tình hình của Viên Mục Dã:
Gì thế này... sao cậu lại nôn ra máu!? Viên Mục Dã, cậu nhìn tôi... cậu biết tôi là ai không?!
Đoàn Phong và Thạch Lỗi hiểu ngay Viên Mục Dã muốn làm gì, nhưng hai người họ cũng chẳng có đủ thời gian để ngăn cản, chỉ có thể thầm kỳ vọng giờ phút này cái thứ đang nằm trong cánh tay phải của Viên Mục Dã có thể lập tức tỉnh dậy…
Chỉ trong tích tắc mà chiếc xe mất khống chế kia đã đến gần sát, Viên Mục Dã hơi nghiêng người rồi đem toàn bộ sức mạnh dồn vào cánh tay phải, sau đó đẩy mạnh về phía chiếc ô tô đang lao nhanh đến kia.
Ai ngờ Đại Quân lại dùng giọng điệu quái dị nói:
Anh yên tâm đi, đã có cao nhân giải quyết xong chuyện này rồi.
Đoàn Phong nghe thế là biết chắc Thạch Lỗi đã ra tay giải quyết rồi, thế là anh ta lại dặn dò Đại Quân:
Gần đấy nhất định vẫn còn các camera giám sát khác, và cả trên chiếc xe chết tiệt thích tìm đường chết kia nữa, chắc chắn cũng có, xóa toàn bộ đi cho tôi!
Lão Lâm nói với vẻ mặt sợ hãi:
Nguy hiểm thật… Cậu có biết suýt nữa cái thứ kia không gánh nổi không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.