Chương 1090: Thôn suối thánh
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1266 chữ
- 2022-02-09 03:22:05
Lúc này lão Lâm tiến lên hỏi:
Bây giờ cậu cảm thấy thế nào?
Viên Mục Dã ngồi dậy hoạt động bả vai một chút rồi nói:
Cảm giác cũn8g không tệ lắm, không còn mệt mỏi như trước nữa. Tôi đã ngủ bao lâu rồi?
Đoàn Phong nghiêm túc nói:
Một ngày một đêm.
Đại Quân cười nói:
À không… Cậu yên tâm đi, tôi có theo dõi toàn bộ quá trình mà!
Thạch Lỗi và A Triết đi rồi, cuối cùng Viên Mục Dã cũng có thể về thăm nhà, mà quan trọng nhất là cậu muốn hỏi thử Lệ Thần về tính khả thi của biện pháp lần trước. Sau khi được lão Lâm làm một loạt kiểm tra, xác định sức khỏe của cậu không đáng ngại nữa, Viên Mục Dã mới được thả về nhà.
Khi Lệ Thần nhìn thấy Viên Mục Dã, hắn nhướng mày lên, nói:
Hình như nó đã mạnh hơn rất nhiều so với lần trước tôi nhìn thấy anh… Nhưng có vẻ hiện tại nó đang rơi vào trạng thái ngủ đông.
Viên Mục Dã vừa mới tỉnh lại nên vẫn còn lơ mơ không hiểu gì:
Chuyện phía sau gì cơ?
Trương Khai tỏ vẻ cường điệu:
Đương nhiên là tất cả video theo dõi ở hiện trường rồi! Chỗ kia là phố thương mại, xung quanh có quá nhiều camera giám sát, muốn xóa hết tất cả đúng là một công trình lớn đấy.
Viên Mục Dã vừa nghĩ tới tác phong làm việc bình thường của Thạch Lỗi thì lại thấy nhức đầu:
Hai người họ không làm tổn thương đến ai đấy chứ?
Khi cảnh sát đến hiện trường, họ phát hiện ra thịt và mô cơ của các xác chết có lẽ đã bị một con vật nào đó ăn hết, nhưng ở khu vực gần đó đừng nói là động vật ăn thịt, ngay đến cả động vật ăn cỏ cũng chẳng có mấy con…
Mặc dù cuối cùng vụ án được xác định là một vụ tấn công do động vật, nhưng tin tức vẫn bị lan truyền ra ngoài, ai cũng đồn rằng căn nhà bỏ hoang kia bị ma ám, vì đội thi công đã xúc phạm đến các hồn ma ở đó trong quá trình phá dỡ, nên bọn họ mới bị ăn hết chỉ còn lại xương.
Công ty bất động sản này ban đầu mua mảnh đất kia vốn định phát triển thành khu du lịch, nếu không điều tra rõ ràng chuyện này thì đừng nói là phát triển du lịch, có khi ngay cả muốn bán nó đi cũng không được… Nhưng vụ án đã được cảnh sát xác định, nên nếu muốn tiếp tục điều tra thì chỉ có thể chuyển cho số 54.
3Một ngày một đêm?!
Viên Mục Dã hơi giật mình, bởi vì cậu cảm thấy mình mới chỉ ngủ một lát mà thôi.
Viên Mục Dã nhìn quanh một vò9ng, phát hiện Thạch Lỗi và A Triết cũng không có ở đây, cậu bèn hỏi:
Thạch Lỗi và A Triết đâu rồi?
À… Bọn họ giải quyết xong mọ6i chuyện phía sau là bay luôn về nước M rồi, cậu cũng biết thân phận của họ mẫn cảm mà, tốt nhất không nên xuất hiện trong tầm mắt của cản5h sát.
Đại Quân nói như thật.
Vẻ mặt của Lệ Thần rõ ràng có sự do dự, hắn nói:
Nói thật lòng, tôi cũng không hoàn toàn nắm chắc… Anh cũng biết suy nghĩ của bọn họ không giống với tôi, tôi cũng không dám khẳng định bọn họ có thể thật lòng giúp anh hay không, nhưng tôi sẽ dốc toàn lực thuyết phục bọn họ.
Lời Lệ Thần nói khiến Viên Mục Dã thấy hơi thất vọng, thôi thì ít nhất đối phương cũng không lừa cậu, mà là đem mặt lợi và hại nói rõ ràng cho cậu biết. Thật ra Viên Mục Dã cũng biết Lệ Thần không hề hy vọng đồng loại của cậu ta sẽ lên mặt đất, bởi vì như thế Trái đất này sẽ không còn dáng vẻ mà cậu ta yêu thích nữa…
Sau hai ngày ở nhà với Kim Bảo, Viên Mục Dã nhận được cuộc gọi từ Đoàn Phong nói là số 54 nhận được một vụ án tương đối khó giải quyết, hỏi cậu có muốn tham gia trong thời gian ở lại thủ đô không? Mấy ngày nay Viên Mục Dã cũng đang rảnh đến mức toàn thân thấy không thoải mái, vừa nghe nói có công việc mình có thể tham gia thì đồng ý ngay lập tức...
Viên Mục Dã nghe Lệ Thần nói thế thì vội vàng truy hỏi:
Thế có phải là chúng ta có thể thừa dịp nó đang rơi vào trạng thái ngủ đông mà mổ ra loại bỏ nó đi không?
Ai ngờ Lệ Thần lại lắc đầu:
Làm như thế rủi ro quá lớn, bởi vì một khi nó cảm nhận được nguy hiểm từ bên ngoài thì bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại, đến lúc đó chỉ sợ tình huống sẽ không được lạc quan…
Viên Mục Dã thở dài:
Vậy còn biện pháp mà lúc trước cậu đã nói thì sao? Nắm chắc được bao nhiêu phần trăm?
Sở dĩ vụ án kia tương đối khó giải quyết là bởi vì nó có chút kinh dị, đến mức tất cả người dân sống ở khu vực lân cận đều dọn nhà đi trong đêm, có nói thế nào cũng không chịu tiếp tục ở lại trong khu vực xảy ra chuyện nữa.
Câu chuyện đại khái là như thế này, cách đây hai tuần có một công ty bất động sản cử một đội thi công đến phá dỡ căn nhà mà họ vừa mới mua được, nhưng đội thi công bảy người này lại bỗng dưng bị mất liên lạc.
Mất tích liền một lúc bảy người không phải là chuyện nhỏ, thế nên công ty bất động sản vội vã cử một đội người đi tìm, kết quả họ lại tìm thấy bảy bộ xương người trong ngôi nhà hoang mà họ định phá bỏ lần này… Nghe nói tình hình tại hiện trường vô cùng đáng sợ, khiến một nhân viên nhát gan ngất xỉu ngay tại chỗ.
Dù sao cũng đã lâu rồi không đi làm nhiệm vụ cùng đội Đoàn Phong, trong lòng Viên Mục Dã khó tránh khỏi có chút hưng phấn, nhưng trước khi lên đường, Đoàn Phong vẫn không quên dặn dò cậu, trong hành động lần này cậu chỉ trợ giúp thôi, không được tùy tiện lạm dụng sức mạnh của cánh tay phải.
Tất nhiên Viên Mục Dã hiểu rõ điểm này chứ, chỉ có điều lần nào cậu cũng là bất đắc dĩ mà thôi…
Có thể nói rằng khu vực mà họ đến lần này thực sự là một vùng đất có cảnh đẹp không hề tệ, nó nằm ở phía đông núi Phượng Minh, phía bắc còn có hồ nước Tam Thánh Tuyền đẹp như tranh vẽ, và bên trong khu vực bằng phẳng duy nhất tọa lạc một thôn có tên là thôn Thánh Tuyền.
Khu đất mà bọn họ phải đến lần này nằm ngay bên cạnh thôn Thánh Tuyền. Lẽ ra nơi đó sẽ được dùng để xây khách sạn nghỉ dưỡng. Nhưng kể từ sau khi xảy ra sự việc kia, dự án khách sạn bị dừng lại, và ngay cả người dân trong thôn cũng đều lục tục dọn đi hết rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.