Chương 1115: Nhà họ thạch


Chỉ có một việc Viên Mục Dã không thể hiểu được, đó là mẹ của cậu chỉ là một phụ nữ thôn quê, bà ấy chưa bao giờ đến bệnh 8viện trong thành phố sinh con, vậy thì bà ấy bị người ta động tay động chân vào thai nhi ở chỗ nào?

Chỉ tiếc là n3hững người biết chuyện năm đó không còn sống nữa, cho nên vấn đề này đối với Viên Mục Dã chỉ có thể là một bí ẩn vĩnh viễ9n không có lời giải đáp. Nhưng Viên Mục Dã không tra ra được không có nghĩa là Thạch Lỗi cũng vậy, với tính cách của gã, 6gã nhất định sẽ truy xét cho ra ngọn nguồn.

Đúng như dự đoán, sáng hôm ấy Thạch Lỗi đột nhiên muốn Viên Mục Dã đi5 cùng mình tới một nơi, đồng thời dặn dò A Triết để mắt đến Bạch Văn Duyệt, bọn họ chỉ đi hai ngày là về thôi. Đoàn Phong nghe thế thì thắc mắc không biết lúc này Thạch Lỗi muốn dẫn Viên Mục Dã đi chỗ nào?!
Lúc này, một ông lão từ trong căn nhà gỗ nhỏ phía trước cổng sắt đi ra, ông ta nhìn Thạch Lỗi ở trong xe mà như thấy ma, ông ta lắp bắp:
Cậu… cậu út?!


Lão Lý, cha tôi có ở nhà không?
Thạch Lỗi hờ hững hỏi.
Lão Lý vội vàng gật đầu:
Có… có, cả cậu cả, cậu hai và cô ba cũng đều đang ở nhà!

Mặc dù hiện giờ đã dần dần rút khỏi thị trường tư bản ở thành phố L, nhưng lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa béo, hễ nói đến nhà họ Thạch là đồng nghĩa với sự giàu có. Nhưng ít ai biết rằng nhà họ Thạch có một đứa con trai út tính cách kỳ lạ, đến ngay cả chủ nhà họ Thạch là Thạch Thu Dương cũng không bao giờ chủ động nhắc đến đứa con trai út của mình ở trước mặt người ngoài.
Sau khi kể cho Viên Mục Dã nghe xong về hoàn cảnh nhà mình, Thạch Lỗi khẽ mỉm cười và nói:
Cậu đoán xem đứa con trai út mà ngay cả Thạch Thu Dương cũng không muốn nhắc đến là ai đây?

Thật ra Thạch Lỗi không nói thì Viên Mục Dã cũng biết, vì đáp án đã quá rõ ràng, cậu bèn cười khổ:
Dù sao thì… tốt xấu gì ông già nhà anh cũng đồng ý nuôi anh đúng không? Còn hoàn cảnh của tôi không phải anh không biết, nếu không nhờ có bà nội thì có lẽ tôi đã bị chết đói từ lâu rồi.

Ai ngờ Thạch Lỗi lại đáp:
Từ lúc rời nhà đến giờ, tôi chưa từng trở lại.

Viên Mục Dã kinh ngạc, cậu lập tức cảm thấy hơi nghi ngờ lần này bọn họ trở về chưa chắc đã được hoan nghênh, thế là cậu đành cười gượng:
Chúng ta có cần đi mua giỏ hoa quả hay cái gì đó không? Chứ đi tay không mà về thế này… có sợ bị đuổi thẳng cổ không?!

Thạch Lỗi hừ lạnh:
Tôi xem ai dám…

Ai ngờ Thạch Lỗi lại hừ một tiếng:
Có người nuôi sống là nhất định phải hạnh phúc à? Nói thế nào cậu cũng được cảm nhận tình cảm gia đình ở bà nội cậu… Còn tôi, chẳng có cái gì khác ngoài sự hờ hững.

Cũng không biết có phải vận mệnh của tất cả đời thứ nhất đều là như thế không, mà mẹ của Thạch Lỗi cũng qua đời khi sinh gã ra. Theo lý mà nói, từ nhỏ gã đã không có mẹ thì nên có được càng nhiều sự yêu thương chiều chuộng mới đúng, nhưng ngược lại, cha của gã và cả hai người anh, một người chị, đều đối xử với gã bằng thái độ xa lánh...
Cũng may nhà họ Thạch có tiền, người nhà không muốn chăm sóc thì có thể tìm người ngoài thay thế, bởi vậy Thạch Lỗi được bảo mẫu nuôi dưỡng từ nhỏ. Nhưng khác với những đứa trẻ khác, bảo mẫu phụ trách chăm sóc gã thường xuyên bị thay đổi… Và sau khi rời khỏi nhà họ Thạch, những người này đều bị tiền bịt miệng.
Thạch Lỗi giải thích chuyện này như sau:
Tôi đã có thể nhìn thấu lòng người từ khi tôi còn nhỏ. Lúc ấy tôi luôn vô thức dùng tâm trí của mình điều khiển người khác, cho nên thường xuyên làm bảo mẫu phụ trách chăm sóc tôi sợ hãi.

Thật ra, không khó để tưởng tượng chuyện này, đứa trẻ nào cũng có lúc nghịch ngợm, chỉ có điều khi đó Thạch Lỗi cũng không biết mình khác biệt đến thế nào nên không biết che giấu khả năng của mình...
Nhà cũ của nhà họ Thạch nằm trong một khu đất tư nhân ở ngoại ô thành phố, mảnh đất này là tài sản của tổ tiên họ để lại, được ông cố mua khi ông kiếm được món tiền đầu tiên trong đời. Vì thế mà dù sau này nhà họ Thạch có trải qua nhiều thay đổi hay biến cố, người nhà họ Thạch cũng không bao giờ bán nơi này đi.
Nhưng Thạch Lỗi lại không có bất kỳ lời giải thích nào mà chỉ ném lại một câu:
Chờ chúng tôi trở về rồi nói…
Sau đó kéo Viên Mục Dã đi thẳng.
Viên Mục Dã thấy lần này Thạch Lỗi thậm chí còn không mang A Triết đi cùng thì trong lòng cũng đã lờ mờ đoán được đích đến của chuyến đi, vì vậy khi cả hai đi ra khỏi khách sạn, cậu nói với Thạch Lỗi:
Anh định về quê để điều tra chuyện năm đó à?

Thạch Lỗi trầm giọng:
Không thì phải làm sao bây giờ? Người nhà cậu chết hết cả rồi, nếu muốn biết chuyện năm đó thì phải bắt đầu điều tra từ nhà tôi thôi… Cậu cho rằng tôi thích trở về lắm à?!

Viên Mục Dã nghe gã nói mà cũng hơi hiếu kỳ, không biết phải là một gia đình như thế nào mới có thể nuôi dưỡng ra được một Thạch Lỗi có tính cách tàn nhẫn như vậy chứ? Kết quả là khi bọn họ lái xe tới quê của Thạch Lỗi, Viên Mục Dã thực sự đã bị sốc trước gia cảnh của Thạch Lỗi...
Ở trong tưởng tượng của Viên Mục Dã, tuổi thơ của Thạch Lỗi nhất định cũng phải chịu nhiều cực khổ giống như cậu, nhưng không ngờ rằng người ta khi còn bé lại là cậu ấm ngậm thìa vàng, hoàn toàn là người không cùng một đẳng cấp với cậu.
Nhà họ Thạch là một trong hai gia đình danh gia vọng tộc ở thành phố L, từ đời ông cố nhà họ đã bắt đầu mở xưởng may. Vào thời kỳ huy hoàng nhất, hầu như mấy tòa nhà sang trọng hiếm hoi trong thành phố L đều do nhà họ Thạch bỏ vốn xây dựng…
Khi xe lái đến cánh cổng sắt màu đen, ngay lập tức Viên Mục Dã bị thu hút bởi những bông hoa tử đằng có thể nhìn thấy khắp nơi bên trong cánh cổng lớn, cảnh tượng cực kỳ đẹp… Dù nơi này đã có lịch sử trăm năm, nhưng chỉ cần vừa nhìn thôi cũng biết rằng khu vườn riêng này luôn được chăm sóc rất tỉ mỉ.
Đây cũng là nơi Thạch Lỗi sống từ nhỏ đến lớn, từ 14 tuổi trở về trước, gã bị cấm bước chân ra khỏi cánh cổng này, cho nên đối với Thạch Lỗi mà nói, cảm giác nơi này mang lại không hề tốt đẹp giống như Viên Mục Dã nghĩ…
Viên Mục Dã thuận miệng hỏi:
Lần gần nhất anh trở về là khi nào vậy?

Thạch Lỗi gật đầu:
Được, mở cửa đi!


Lão Lý lại nói:
Cậu… cậu út, cậu chờ một lát, để tôi gọi điện thoại cho ông chủ đã!


Ai ngờ Thạch Lỗi nghe ông ta nói thế thì sầm mặt xuống:
Đừng để tôi nhắc lại lần thứ hai…

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.