Chương 1123: Cậu ba
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1141 chữ
- 2022-02-09 03:22:56
Nhưng đối phương lại có vẻ mặt rất kỳ quái:
Là ông chủ Thạch sai tôi đưa tất cả đồ đạc của cô giáo lên lầu. Còn lại tôi chẳ8ng biết gì cả đâu.
Thạch Lập Văn vừa nghe nói là định đưa lên lầu thì trong lòng run bắn, bởi vì trên lầu ba chỉ c3ó một căn phòng có thể ở được thôi, đó chính là
nhà tù
trước kia đã nhốt mẹ anh ta. Vì thế anh ta lập tức chạy lên lầu ba9, kết quả lại thấy cha mình đang đứng ngoài cửa phòng với sắc mặt âm u nặng nề.
Thạch Lập Văn co vòi lại ngay, nỗi 6sợ hãi với cha ở sâu trong đáy lòng lại chiếm ưu thế, cuối cùng anh ta chỉ có thể chạy mất dép dưới ánh mắt lạnh lẽo của đố5i phương.
Đó là một tờ giấy cầu cứu, giống như Thạch Lập Văn nghĩ, quả nhiên Mạc Vũ Vi bị nhốt trong căn phòng ở lầu ba. Mặc dù tờ giấy cầu cứu không viết quá kỹ càng và tỉ mỉ, nhưng theo Thạch Lập Văn suy đoán, có lẽ cha cầu hôn cô giáo Mạc bị từ chối, vì thế thẹn quá thành giận nên mới nhốt cô giáo vào căn phòng cách âm ở lầu ba.
Thạch Lập Văn biết rõ năng lực của mình có hạn, nếu muốn cứu cô giáo Mạc ra, nhất định phải nghĩ cách thật ổn thỏa mới được. Vì vậy anh ta cẩn thận quan sát người giúp việc trong nhà lên lầu quét dọn lúc mấy giờ, đưa cơm vào giờ nào, hy vọng có thể tìm được một cơ hội thích hợp để đi gặp Mạc Vũ Vi.
Ai ngờ Thạch Lập Văn đợi cơ hội này tận mấy tháng, mãi đến một lần cha phải ra nước ngoài tham gia một hội thảo kinh tế, lúc này anh ta mới có cơ hội trộm được chìa khóa phòng từ chỗ người giúp việc. Nhưng khi mở cửa phòng ra và nhìn thấy Mạc Vũ Vi ở bên trong, anh ta lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Thạch Lập Văn cũng bị sốc vì cái bụng tròn xoe của Mạc Vũ Vi, anh ta đờ đẫn nghe bà dặn dò mình mau trả chìa khóa lại chỗ cũ, tuyệt đối đừng để bị ai phát hiện, vân vân... Sau đó, Thạch Lập Văn dựa theo lời Mạc Vũ Vi và làm theo. Cũng từ hôm ấy, Thạch Lập Văn bắt đầu lén lút chuẩn bị sẵn sàng để giúp Mạc Vũ Vi thoát khỏi căn nhà này.
Chẳng qua Thạch Lập Văn không ngờ là khi anh ta chờ được đến lúc Mạc Vũ Vi sinh con ra, thì cũng đồng thời nhận được tin dữ bà chết vì khó sinh. Anh ta biết rất rõ Mạc Vũ Vi là người lạc quan, bà khác với mẹ của mình, mặc dù gặp trắc trở là thế cũng không nghĩ tới việc từ bỏ một giây phút nào. Đáng tiếc là ông trời không cho bà cơ hội này.
Cứ như vậy, nhà họ Thạch lại có thêm một cậu ba thần bí. Nói cho cùng, đây không phải chuyện vinh quang gì, bởi vậy Thạch Thu Dương vẫn luôn giải quyết mọi chuyện liên quan đến đứa trẻ này một cách rất kín đáo. Thế nên người bên ngoài nhà họ Thạch hầu như rất ít ai từng gặp cậu ba.
Bắt đầu từ hôm đó, ba người Thạch Lập Văn không còn nhìn thấy bóng dáng Mạc Vũ Vi nữa, nhưng trong lòng bọn họ đều biết rõ, cô giáo Mạc đang bị nhốt ở trong căn phòng trên lầu ba kia, chẳng qua không ai trong số họ có can đảm để kiểm chứng thôi.
Một buổi sáng nọ, Thạch Lập Văn đi học giống như bình thường, ai ngờ khi anh ta vừa mới ra khỏi cửa biệt thự thì nghe thấy tiếng cửa kính vỡ
choang
. Ngay sau đó, anh ta nhìn thấy mấy mảnh kính vỡ và một cục giấy là lạ rơi xuống bậc thang trước cửa.
Lúc ấy Thạch Lập Văn như bị ma xui quỷ khiến mà bước đến, nhanh chóng nhặt cục giấy lên, sau khi xác định không có ai nhìn thấy, anh ta mới chạy nhanh ra ngoài đi học. Bởi vì sợ hãi bị tài xế trong nhà phát hiện manh mối, suốt đường đi Thạch Lập Văn đều nắm thật chặt cục giấy trong lòng bàn tay, cho đến khi vào phòng học rồi anh ta mới dám mở cục giấy ra xem nội dung ghi bên trong.
Thạch Lập Văn phát hiện mấy tháng không gặp mà Mạc Vũ Vi đã béo lên nhiều, nhưng cho dù anh ta có nai tơ thiếu hiểu biết đến mức nào cũng có thể đoán ra được, Mạc Vũ Vi đã mang thai, bà ấy có thai đứa con của cha anh ta.
Lúc nhìn thấy Thạch Lập Văn, Mạc Vũ Vi cũng rất kinh ngạc, vì bà không ngờ rằng vị hiệp sĩ mình triệu hồi được nhờ tờ giấy cầu cứu mình ném ra mấy tháng trước lại là cậu bé trước mặt, con trai ruột của tên ác ma kia.
Mặc dù là vậy, trong lòng Mạc Vũ Vi vẫn rất vui vì Thạch Lập Văn có thể dũng cảm chống lại cha mình để đến đây cứu bà. Nhưng đồng thời bà cũng biết hiện giờ mình vẫn chưa thể chạy trốn, cần phải đợi sinh con ra mới được, nếu không bà kéo thân mình cồng kềnh như vậy thì sẽ chẳng đi được đến đâu.
Nhưng điều khiến Thạch Lập Văn không ngờ tới là, đứa trẻ này xuất hiện lại là sự bắt đầu cho cơn ác mộng của nhà họ Thạch. Từ nhỏ Thạch Lập Văn đã thấy các em trai và em gái lớn lên, biết trẻ con bình thường đều có dáng vẻ gì, nhưng cậu em út này lại không giống người bình thường.
Đầu tiên nó rất ít khóc, Thạch Lập Văn hầu như không nghe thấy thằng nhóc phát ra bất cứ âm thanh gì quá lớn. Tiếp theo là cô bảo mẫu trong nhà thường xuyên đổi người, hơn nữa mỗi một lần cha đều phải trả cho đối phương một khoản tiền bịt miệng.
Đáng tiếc, lúc ban đầu cha cũng không cho phép những người khác trong nhà tiếp xúc với bé Thạch Lỗi, bởi vậy Thạch Lập Văn không biết rốt cuộc cậu em trai mình gặp phải chuyện gì. Mãi đến một ngày, anh ta thấy cô bảo mẫu bế bé Thạch Lỗi ở trong vườn hoa với vẻ mặt đờ đẫn…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.