Chương 1164: Rối loạn hệ thống


Viên Mục Dã cười đáp:
Về cũng không ngủ được, trong đầu cứ nghĩ đến vụ án nên tôi quay lại.


Từ Lệ cười cười:
Xem ra hai chúng ta đều n8hư nhau... không phá được án là bứt rứt không chịu được.

Thế giới này đã trở nên lộn xộn như vậy, Viên Mục Dã không ngại khiến nó loạn thêm, thế là cậu lấy điện thoại gọi cho Từ Lệ, bảo anh ta đến nhà xác của cục cảnh sát một chuyến...
Từ Lệ há mồm trợn mắt nhìn mười hai thi thể cháy xém trong nhà xác, anh ta lắp bắp:
Cái này... sao lại có thể như thế chứ? Chỗ này không phải vốn nên có tám thi thể vô danh không ai nhận à? Sao đột nhiên lại biến thành xác chết cháy hết thế này?!

Hiện giờ Thẩm Bác Khải đã ra đi, tuyến truyện của cậu ta đương nhiên cũng biến mất theo, nhưng
con người tỉnh táo
là Viên Mục Dã vẫn còn bị nhốt ở đây, thậm chí cậu còn hiểu rất rõ vì sao mình bị nhốt ở nơi này, bởi vì đây chính là cuộc sống mà trước kia cậu tha thiết muốn có được...
Tiếc rằng ngọc có tì vết, thế giới này cũng không được hoàn mỹ, bởi vì sự biến mất của Thẩm Bác Khải khiến hệ thống bị rối loạn, chẳng những làm cho những vật ở xa cục cảnh sát mất đi màu sắc, mà còn khiến những xác chết cháy không nên xuất hiện lại xuất hiện trong cục cảnh sát, tất cả đều tập hợp trong nhà xác này.

Diệp Tranh nói thế nào, mười hai đồng nghiệp đột nhiên biến mất không thấy đâu, chẳng lẽ anh ta không thấy kỳ lạ chút nào sao?
Viên Mục Dã nhíu mày.
Từ Lệ ngẫm nghĩ:
Thái độ của anh ta cũng bình thường... Có vẻ như tới khi cảnh sát đến hỏi thì anh ta mới biết các đồng nghiệp của mình mất tích tập thể. Hơn nữa, chúng ta cũng đã điều tra quan hệ của anh ta với các nhân viên nhưng không hề thấy bất cứ mâu thuẫn tình cảm hay tranh chấp về lợi ích nào. Nói cách khác, anh ta căn bản không có động cơ giết người.

Trong lúc nói chuyện phiếm với Từ Lệ, Viên Mục Dã mới biết thế giới này cũng k3hông thay đổi quá nhiều, vẫn có vụ án vứt xác, rồi đến vụ xác chết cháy vẫn lần lượt xảy ra... Dường như chỉ có duy nhất một chuyện thay đổi đó 9là sự biến mất của Thẩm Bác Khải và những người liên quan đến cậu ta.
Viên Mục Dã hiểu thằng nhóc kia chỉ là nhất thời mất phương hướng 6trong cuộc sống, chỉ cần tự cậu ta hiểu thấu thì cuộc sống sau này sẽ trở lại bình thường... Có nhiều khi để thay đổi được một con người, chỉ cầ5n thay đổi suy nghĩ của người đó, người đó thông suốt là quan trọng nhất.
Sau khi loại bỏ nghi ngờ với Từ Lệ, Viên Mục Dã lấy cớ đi vào nhà vệ sinh, một mình đi loanh quanh trong cục cảnh sát, đến khi bước chân của cậu dừng lại trước cửa nhà xác, lúc này cậu mới đột ngột nghĩ ra, tất cả những gì diễn ra ở đây không phải vì cậu, mà là vì những xác chết cháy ở trong kia...
Xác định được điều này, Viên Mục Dã đẩy cửa bước vào nhà xác, cầm đơn đăng ký ghim trên tường đọc qua thì phát hiện ở đây ngoài bốn xác chết cháy còn có tám thi thể khác... Mà theo như đơn đăng ký thì cả tám thi thể này đều là những thi thể vô danh không có ai nhận.
Viên Mục Dã thầm nghĩ trong lòng, thế giới này lẽ ra không nên có sự tồn tại của Diệp Tranh, cho nên bản thân anh ta cũng không hiểu gì, hoặc nên nói là, có lẽ Diệp Tranh cũng giống như bọn họ, đều là người bình thường rơi vào trong thế giới ảo này?
Nghĩ vậy, Viên Mục Dã quay lại nói với Từ Lệ:
Đi, chúng ta đi gặp Diệp Tranh lần nữa đi!

Viên Mục Dã lập tức hiểu ra, trong thế giới này không thể suy nghĩ mọi thứ theo cách tư duy thông thường, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm nguyên nhân của đám cháy, nhưng lại quên mất rằng tất cả các thi thể đều nằm trong nhà xác của cục cảnh sát...
Theo lý thuyết, trong thế giới này sẽ tồn tại rất nhiều tuyến truyện thuộc về các nhân vật khác nhau, mà Viên Mục Dã chỉ là một trong số các nhân vật đó, và các nhân vật chính trong các tuyến truyện này không thể ảnh hưởng đến nhau cho dù có sự giao thoa nhất định mới đúng.
Nhưng bây giờ hiển nhiên đã xảy ra xung đột ở một điểm nào đó, khiến Viên Mục Dã và Thẩm Bác Khải vốn không liên quan lại gặp nhau, một người vô cùng tỉnh táo, mà người còn lại luôn tỏ ra ngây ngốc nhưng trong lòng thì hiểu rất rõ...
Vì vậy khi hai người gặp nhau, đương nhiên sẽ khiến đối phương hiểu ra những thứ trước mắt đều không có thật, cho nên
phản ứng hóa học
giữa hai người khiến mạch truyện vốn không nên giao thoa đã xuất hiện biến đổi, dẫn đến một loạt rối loạn hệ thống tiếp theo.
Viên Mục Dã theo số hiệu tìm một cái xác, không ngờ trong nháy mắt khi cậu vừa mở ngăn lạnh, một mùi khét lẹt bay ra, vẻ mặt Viên Mục Dã sững lại, do dự mấy giây cuối cùng vẫn kéo khóa túi đựng xác ra.
Một cái xác bị cháy đen thình lình xuất hiện trước mặt Viên Mục Dã, từ tình trạng của thi thể có thể thấy những thi thể còn lại cũng không khá hơn là bao... Không nghĩ nhiều, cậu lập tức mở những ngăn lạnh chứa các thi thể còn lại, cuối cùng đặt cả mười hai thi thể đã cháy đen cạnh nhau.
Từ Lệ nhìn lướt qua mười hai thi thể trong nhà xác, rồi nhìn đồng hồ treo trên tường:
Bây giờ à? Có phải không được hợp lý cho lắm không?

Nhưng Viên Mục Dã không phải đang hỏi ý kiến anh ta, cậu nhanh chóng đẩy tất cả thi thể trở lại ngăn lạnh rồi kiên quyết nói:
Không có gì là không ổn cả, đi thôi!

Vấn đề này Viên Mục Dã cũng không trả lời được, cậu thản nhiên hỏi:
Vụ nhân viên của studio trò chơi thế nào rồi?

Từ Lệ thở dài:
Ngoại trừ Diệp Tranh, tất cả những người khác đều trong trạng thái mất liên lạc, người nhà bọn họ cũng nói không biết tung tích của họ mấy ngày nay rồi...

Khi hai người đến cao ốc Á Trung, trời đã dần sáng, trên đường đi Từ Lệ bồn chồn nói:
Chẳng phải bây giờ là cuộc sống về đêm à? Sao lúc này trên đường đến một bóng ma cũng chẳng thấy nhỉ...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.