Chương 1165: Boss ngầm
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1309 chữ
- 2022-02-09 03:23:59
Viên Mục Dã giả vờ kích động, nói:
Tôi nghe nói tất cả đồng nghiệp của anh đều mất tích, nên lập tức đến đây xem tình hình thế nào?
8
Diệp Tranh thở dài:
Tình hình cụ thể thế nào tôi không rõ lắm... Tối hôm trước lúc tan làm mọi người vẫn bình thường, khô3ng ngờ đến ngày hôm sau thì không ai đi làm cả, tôi còn chưa kịp gọi điện cho bọn họ hỏi xem có chuyện gì thì đồng nghiệp của anh đã9 đến tìm tôi rồi.
Thấy Viên Mục Dã chần chừ không đi tiếp, mà quay về phía sau nhìn không chớp mắt, Từ Lệ kinh ngạc hỏi:
Làm sao thế, cậu nhìn thấy ai sao?
Viên Mục Dã lắc đầu:
Không có gì... chắc tôi nghe nhầm thôi.
Viên Mục Dã nói:
Vậy thì điều tra giám đốc của công ty trò chơi, Diệp Tranh, người đó là do hắn ta giết, hỏa hoạn cũng có thể là do hắn ta gây ra!
Không ngờ Đoàn Phong lại cau mày nói:
Không thể nào, có một chuyện có lẽ cậu còn chưa biết, Diệp Tranh là người đầu tiên hôn mê.... Bởi vì sợ gây ra ảnh hưởng xấu đến trò chơi, cho nên công ty game đã cho người nhà Diệp Tranh một khoản tiền để bọn họ không tiết lộ chuyện này ra ngoài!
Sau đó Diệp Tranh dẫn Viên Mục Dã và Từ Lệ đi vào trong cao ốc Á Trung. Có điều so với lần trước, trong mắt Viên Mục Dã cao ốc Á Trung này đã mất đi màu sắc... Nhưng trên đường đi Viên Mục Dã quan sát Từ Lệ thì phát hiện ra trong mắt anh ta tất cả đều vẫn đang bình thường, xem ra chuyện
bay màu
này chỉ có mình Viên Mục Dã nhìn thấy.
Không ngờ khi Viên Mục Dã đặt một chân vào trong cao ốc Á Trung, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi mình đằng sau lưng, cậu vội quay đầu nhìn nhưng lại không thấy ai...
Khi thế giới này chỉ còn lại mình Viên Mục Dã thì bóng dáng Đoàn Phong dần trở nên rõ ràng hơn, Viên Mục Dã kinh ngạc nhìn Đoàn Phong phiên bản trẻ trước mắt, cậu nói:
Anh đây là... trẻ ra à?
Không ngờ Đoàn Phong lại tức giận:
Đại ca, thế giới trò chơi này chơi vui lắm à?
Từ Lệ vừa cười vừa nói:
Tôi thấy nhiều văn phòng trong tòa nhà này vẫn còn sáng đèn, bây giờ công ty nào cũng liều mạng như vậy sao?
Diệp Tranh tỏ ra chán nản:
Cũng không còn cách nào, bây giờ các doanh nghiệp đều chịu áp lực kinh doanh rất lớn... Hai vị vào trong đi, đứng đây cũng không tiện nói chuyện, chúng ta đi lên thôi!
Đoàn Phong vừa nói vừa kéo Viên Mục Dã, nhưng không ngờ khi anh ta đến gần Viên Mục Dã thì cảnh vật xung quanh bỗng nhiên mờ dần đi giống như độ phân giải pixel bị giảm xuống vậy, cho dù làm thế nào Đoàn Phong cũng không thể chạm vào Viên Mục Dã được...
Đoàn Phong giật mình, nói:
Cái đệch... chuyện quái gì thế này? Sao không giống như lão Lâm nói chứ?
Viên Mục Dã nói xong thì bước vào trong cao ốc Á Trung, nhưng cậu không nhìn thấy ở phía sau cậu cách đó không xa có một cái bóng hư hư thực thực, đang lo lắng nhìn về phía Viên Mục Dã... Người vừa đến không phải ai xa lạ, chính là một người đến từ thế giới thực, Đoàn Phong.
Thật ra khi nãy Viên Mục Dã cũng có cảm giác Đoàn Phong đang gọi mình, nhưng lúc cậu quay lại nhìn một lúc lâu thì không thấy ai, nên cảm thấy có lẽ mình đã nghe nhầm! Không ngờ lúc cậu vừa bước vào cao ốc thì cảm thấy tình hình không ổn, chắc chắn khi nãy Đoàn Phong đã gọi mình, cậu nhìn Diệp Tranh đã bước gần đến cổng quẹt thẻ của cao ốc, lập tức xoay người chạy ra ngoài.
Viên Mục Dã mừng rỡ:
Sao anh cũng đi vào đây thế?
Đoàn Phong trợn mắt:
Cậu không đi ra thì tôi có thể làm gì được chứ? Đừng nói linh tinh nữa, tôi chỉ có mấy phút thôi. Thẩm Bác Khải đã tỉnh rồi, cậu ta nói cậu bị nhốt trong thế giới này, lão Lâm đành xin ông chủ của Thạch Lỗi cho mượn một bộ thiết bị chuyển ý thức, cưỡng ép đưa ý thức của tôi vào đây, nhưng chỉ có thể duy trì vài phút, bây giờ cậu phải lập tức đi ra cùng tôi!
Viên Mục Dã thấy biểu cảm của Diệp Tranh rất tự nhiên, không nhận ra được là anh ta nói thật hay nói dối,6 nên cười giới thiệu:
Đây là lãnh đạo trực tiếp của tôi, đại đội trưởng Từ Lệ...
Diệp Tranh nhanh nhẹn bước lên chủ động b5ắt tay Từ Lệ:
Hoan nghênh hoan nghênh! Tôi không biết hai vị lãnh đạo muộn thế này còn đến đây, vất vả rồi!
Viên Mục Dã sững sờ, sau đó quay đầu nhìn về phía cao ốc Á Trung. Thật ra lần này cậu đến chính là muốn chứng minh chuyện đó, bây giờ lại được Đoàn Phong khẳng định, vậy thì xem ra Diệp Tranh chính là boss ẩn trong thế giới này...
Thấy Viên Mục Dã không nói gì, Đoàn Phong sốt ruột bảo:
Tạm thời chưa quan tâm đến việc ai là hung thủ, cậu phải nhanh chóng...
không ngờ mới nói được nửa câu, anh ta đã biến mất tăm.
Viên Mục Dã lập tức hiểu ra Đoàn Phong không thể nào đưa mình cùng rời khỏi thế giới này, nên cậu đành nói:
Tôi sẽ tự nghĩ cách đi ra ngoài, sau khi anh ra ngoài thì tìm kiếm thông tin về vụ hỏa hoạn ở cao ốc Á Trung giúp tôi, đó chắc hẳn không phải là một vụ hỏa hoạn ngoài ý muốn, trong những người thiệt mạng có một người tên là Triệu Tuấn Kiệt, hãy khám nghiệm tử thi lại người này, chắc người này bị mưu sát!
Hả... khó đấy, chuyện này đã trôi qua lâu rồi, thi thể e là đã bị hỏa táng! Chắn chắn không còn chứng cứ!
Hai tay Đoàn Phong siết chặt.
Viên Mục Dã đứng tại chỗ chờ mấy phút nữa, chắc chắn Đoàn Phong không xuất hiện lại, cậu mới ngẩng đầu nhìn về phía tầng năm của tòa cao ốc kia, xem ra người thông minh giả hồ đồ không chỉ có một mình Viên Mục Dã!
Đây là lần đầu tiên Viên Mục Dã một mình đi vào cao ốc Á Trung, trong mắt cậu nơi này là một tòa nhà trống không, ngoại trừ Diệp Tranh thì không có ai khác nữa... Khi thang máy đi đến tầng năm, đối diện với ánh lửa, Viên Mục Dã biết mình sẽ lại đọc được từ trường tư duy của những người đã chết.
Lần này là một anh chàng hơi mập mạp, vẻ mặt anh ta tuyệt vọng nhìn ngọn lửa lớn đang vây quanh mình trong phòng làm việc, không kịp chạy đến phòng dụng cụ, anh ta ôm laptop chạy đến bên cạnh cây đun nước sau đó không ngừng gõ lên bàn phím máy tính... đến tận khi bị ngạt khói mới thôi.
Viên Mục Dã không hiểu nhiều về trò chơi, nhưng với hành động đến chết vẫn không ngừng gõ máy tính thì chứng tỏ anh ta đang xử lý một việc rất quan trọng, thậm chí có thể có liên quan then chốt đến sự tồn tại của thế giới này...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.