Chương 1277: XỬ LÝ CÔNG BẰNG


Bà Trác uể oải gật đầu:
Còn nghiêm trọng hơn so với hai đứa nghĩ nhiều... Chúng tôi cũng vì muốn tốt cho Tiểu Quân, cháu hãy nể mặt hai ông bà 8già trên năm mươi này đi, chúng tôi không thể chịu được cú sốc người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh đâu, cháu tuyệt đối đừng để Tiểu Quân tiếp tục đi3ều tra.


Viên Mục Dã nhăn nhó:
Dì à, dì cũng biết tính của Thiếu Quân đấy, nếu không thể cho cậu ấy một câu trả lời thỏa đáng thì cậu 9ấy đâu có dễ dàng dừng tay? Hơn nữa... nếu cháu không biết sự thật của chuyện này, cháu đâu thể giúp dì và chú che giấu trước mặt Thiếu Quân?
6
Bà Trác đột nhiên tái mặt:
Không phải tai nạn? Không phải tai nạn... thì có thể là gì chứ? Tiểu Viên, có một số chuyện không thể nói lung tung.

Trên thực tế, bây giờ Viên Mục Dã cũng không rõ bà Trác biết được bao nhiêu, vì vậy cậu chỉ đành thử một chút, nhưng từ phản ứng vừa rồi của bà ta thì cậu đã biết mấy người Ngô Vũ Phong và Tôn Phóng đều chết dưới tay Triệu Chính Phi.
Lời nói của Viên Mục Dã như cọng rơm cuối cùng đè sập con lạc đà, nó trực tiếp đâm vào dây thần kinh của bà Trác, bà ta tỏ ra suy sụp:
Tiểu Phi thật sự là một đứa bé ngoan... Là tôi đã hại nó, là do tôi đã dặn nó phải nghe lời cha, tất cả đều là lỗi của tôi!

Viên Mục Dã sợ lời nói của bà Trác bị người ngoài nghe được, vì vậy cậu vội vàng xoa dịu:
Dì à, cháu biết sự khó xử của hai mẹ con dì... Có một số chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát của dì, nhưng bây giờ anh Chính Phi đã không còn nữa, nhỡ một ngày nào đó Thiếu Quân biết sự thật thì phải làm thế nào? Cậu ấy phải đối mặt thế nào với việc anh Chính Phi đã giết người để trả thù cho mình? Hơn nữa người bị giết đều là bạn thân của cậu ấy?

Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã thở dài bất đắc dĩ:
Thật ra có một chuyện mà cháu chưa bao giờ nói cho Thiếu Quân, đó là về cái chết của anh Chính Phi... Mặc dù anh ấy thật sự tự sát, nhưng Thiếu Quân nghĩ mãi vẫn không hiểu lý do tại sao anh ấy lại tự sát?

Dù sao cũng là con trai ruột nên bà Trác đương nhiên sẽ không thờ ơ với cái chết của Triệu Chính Phi, sau khi nghe Viên Mục Dã nói như vậy, bà ta lập tức nắm chặt tay áo cậu rồi kích động hỏi:
Ý của cháu là cháu đã tìm được lý do Tiểu Phi tự sát ư?


Cậu đừng nói nữa! Đừng nhắc lại chuyện đó trong căn nhà này! Nếu cậu thật sự coi Tiểu Quân là bạn thì đừng bao giờ nói với nó chuyện đó!
Bà Trác tỏ ra khẩn trương.
Viên Mục Dã bất đắc dĩ nói:
Dì à... cháu có thể hứa với dì là cháu không bao giờ làm điều gì tổn hại đến Thiếu Quân và cháu sẽ luôn bảo vệ sự an toàn của cậu ấy. Nhưng điều kiện tiên quyết là cháu phải biết sự thật của chuyện này, nếu không đôi khi cháu sẽ không thể đưa ra những phán đoán chính xác được.

Viên Mục Dã nhẹ nhàng gạt tay bà Trác:
Dì à, chẳng nhẽ dì chưa từng nghi ngờ cái chết của anh Chính Phi có liên quan đến... Chuyện đó sao?

Sau khi nghe lời này, bà Trác trở nên cứng đờ như bị người điểm huyệt, Viên Mục Dã thấy thế thì biết mình đã nói trúng, vì vậy cậu lại nói tiếp:
Cháu cũng không muốn Thiếu Quân biết lý do anh Chính Phi tự sát, nhưng có một số chuyện thật sự là giấy không thể gói được lửa... Mặc dù cháu và anh Chính Phi quen nhau chưa lâu, nhưng anh ấy luôn cho cháu ấn tượng là một người khiêm tốn, lý trí, nhẹ nhàng và tốt bụng, vì vậy cháu đã rất sốc khi biết anh ấy có liên quan đến cái chết của mấy người Ngô Vũ Phong!

Bà Trác ngẩn người, bà ta dừng lại, sau đó quay đầu nhìn Viên Mục Dã và nói:
Khải Phong vẫn luôn coi Tiểu Phi như con ruột, ông ấy cho nó những điều kiện tốt ngang với Tiểu Quân, hơn nữa còn giao công ty cho nó quản lý...

Viên Mục Dã thấy giọng nói của bà Trác càng ngày càng nhỏ, rõ ràng bà ta không đủ tự tin, cậu được đà lấn tới:
Cháu là người ngoài, vì vậy có một số việc nhìn nhận rõ ràng hơn người bên trong... Mặc dù cháu không biết toàn bộ sự thật của chuyện này, nhưng cháu tin rằng anh Chính Phi không phải loại người máu lạnh như vậy, anh ấy đã làm một số việc không đúng với ý nguyện của mình. Có lẽ chú Trác thật sự cho anh Chính Phi một cuộc sống tốt, nhưng dì hãy tự hỏi lòng mình xem, chú Trác có thật sự đối xử công bằng với hai đứa con này hay không?

Lúc này bà Trác mới nhận ra mình đã vô tình rơi vào bẫy của Viên Mục Dã, vì vậy bà ta lập tức đổi giọng:
Thật ra không có gì cần phải 5che giấu cả... Quan trọng là chúng tôi lo lắng nó sẽ có tâm trạng không tốt khi nhớ lại chuyện trước đây, đúng rồi, chúng tôi chỉ lo lắng điều đó thôi.

Viên Mục Dã mỉm cười, sau đó cố ý hạ giọng xuống:
Dì à, cháu nói thật cho dì biết, thật ra cháu và Thiếu Quân đã điều tra được cái chết của mấy người Ngô Vũ Phong không phải tai nạn bất ngờ... Dì hiểu chứ?

Không ngờ bà Trác nghe xong vẫn không có động tĩnh gì, bà ta liếc nhìn đồng hồ rồi nói:
Cũng muộn rồi, hôm nay nói đến đây thôi, có gì để sau này lại nói tiếp...

Viên Mục Dã biết nếu hôm nay không phá vỡ được phòng tuyến tâm lý của bà Trác, sau khi bà ta quay về bàn bạc với Trác Khải Phong thì sẽ hỏng việc, vì vậy cậu đột nhiên cất cao giọng:
Triệu Chính Phi là anh trai của Thiếu Quân và cũng là con ruột của dì, nhưng anh ấy lại không có quan hệ máu mủ với chú Trác... Dì à, dì hiểu ý cháu chứ?


Cho nên... tuyệt đối không được để Tiểu Quân biết, dì cầu xin cháu, cháu đừng để nó biết chuyện này.
Bà Trác gần như cầu xin.

Viên Mục Dã im lặng một lúc, sau đó mới nói nhỏ:
Dì à, dì hãy nói thật cho cháu biết... Chuyện gì đã xảy ra trong lúc Thiếu Quân hôn mê?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.