Chương 1288: BIẾT NGƯỜI BIẾT MẶT KHÔNG BIẾT LÒNG


Viên Mục Dã nghe là biết Thạch Lỗi đang bốc phét để lừa tiền Trác Thiếu Quân, cậu cười bảo:
Giàu nứt đố đổ vách như anh mà l8ại cần người khác bỏ chút tiền lẻ đó ra góp thêm cổ phần sao? Anh phải nghĩ cho kỹ vào, một khi có cổ đông... thì hòn đảo nh3ỏ đó không phải do một mình anh làm chủ đâu.


Thạch Lỗi bĩu môi:
Thế cậu đứng về phía nào? Mấy ngày nay vì thằng nh9óc này mà chúng ta chạy ngược chạy xuôi, chưa được tí lợi lộc nào đâu đấy.

Trong lúc mọi người đang hào hứng đàm luận về lý tưởng của mình trên
đảo hoang
, thì A Triết đang lái xe đột nhiên nghiêm giọng nói với mọi người:
Có mấy cái đuôi theo sau, muốn thế nào? Bỏ hay dẫn theo?

Viên Mục Dã nhìn về phía sau, quả nhiên thấy mấy chiếc xe đáng ngờ đang duy trì khoảng cách ổn định đi theo sau bọn họ, cậu cười nói:
Cuối cùng cũng đến rồi, tôi còn sợ bọn họ không xuất hiện chứ? Cứ tiếp tục câu đi...

May mà chiếc xe này của A Triết là xe chống đạn, mấy phát súng của tên kia nhẹ nhàng chạm vào kính chống đạn, A Triết gửi cho đối phương một ánh mắt khinh miệt rồi nhấn ga vọt lên lao thẳng vào đường hầm phía trước.
Mấy chiếc xe kia bị bỏ lại đột ngột không cam lòng, nhanh chóng đuổi theo, định lợi dụng ưu thế bên trong đường hầm để loại bỏ hoàn toàn bọn Trác Thiếu Quân. Nhưng A Triết căn bản không hề cho bọn chúng cơ hội này, chiếc xe nhanh như chớp lao ra khỏi đường hầm sau đó rẽ ngoặt lên cầu vượt...
Sau đó cảnh sát phát hiện sáu thi thể bị thiêu đến không còn hình người trong xe, trong đó chắc là có cả người trong chiếc xe việt dã. Có điều vì hai chiếc xe đều bị lửa thiêu rụi nên thi thể của xe bên trên cũng rơi vào trong chiếc xe màu đen...
Nhà họ Trác nhanh chóng nhận được tin, cha mẹ Trác Thiếu Quân lập tức chạy đến hiện trường, họ bị hình ảnh hai chiếc xe cháy rụi hù dọa... Mặc dù họ đều không muốn tin vào những điều trước mắt, nhưng quản gia Lưu đã thề rằng Trác Thiếu Quân và Viên Mục Dã đều lên chiếc xe màu đen kia.
Lúc này mấy chiếc xe phía sau cũng lái ra khỏi đường hầm, đuổi kịp lên cầu vượt, sau đó tiếp tục trình diễn tiết mục đuổi bắt chiếc xe màu đen kia. Nhưng không biết vì sao, đường hướng lần này của A Triết đều bị bọn chúng đoán được, bị mấy chiếc xe kia kẹp chặt làm thế nào cũng không thoát ra được, có mấy lần còn suýt nữa bị đối phương ép đâm vào hàng rào lan can cầu vượt.
Nhưng trong lúc mấy chiếc xe kia đang thừa thắng xông lên thì một chiếc xe trong đó mất lái, dùng phương thức cảm tử lao thẳng vào chiếc xe màu đen của bọn Viên Mục Dã đang ngồi, ngay sau đó hai chiếc xe cùng lao xuống dưới cầu vượt một cách mất kiểm soát...
Trác Thiếu Quân thấy thế thì thất vọng nói:
Không ngờ thật sự là ông ấy...

Thạch Lỗi hào hứng hỏi:
Làm sao? Bắt được nội ứng rồi à?

Trác Thiếu Quân gật đầu rồi thở dài:
Chỉ tiếc rằng không ngờ thật sự là ông ấy. Quả nhiên, vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương, biết người biết mặt khó biết lòng.

Đúng lúc này, mấy chiếc xe phía sau dường như không kiên nhẫn chờ thêm được nữa, bọn chúng lần lượt đạp ga phóng lên, nhanh chóng đến gần chiếc xe mà nhóm Viên Mục Dã đang ngồi, mấy lần còn suýt ép bọn họ dừng lại.
Trác Thiếu Quân nghe Thạch Lỗi nói vậy, 6thì lập tức biểu thị mình nhất định sẽ ghi nhớ ân tình đó, sau này có cơ hội sẽ báo đáp...
Viên Mục Dã còn nửa đùa n5ửa thật nói:
Đúng là mấy hôm nay anh và A Triết đã vất vả rồi, chờ sau khi Trác Thiếu Quân nhận được tài sản thừa kế của Trác Khải Phong sẽ để cậu ta đầu tư 200 triệu cho các anh! Đến lúc đó chúng ta cùng mua một hòn đảo nhỏ xinh đẹp...

May mà kỹ thuật lái xe của A Triết không chỉ giỏi bình thường, mấy người phía sau muốn đuổi kịp được bọn họ còn cần thêm chút bản lĩnh nữa. Thế là mấy chiếc xe cứ đua nhau vượt lên trượt xuống, ngắt quãng nối đuôi nhau chạy ra hướng ngoại ô...
Lần này có vẻ đối phương đã quyết tâm hạ tử thủ với Trác Thiếu Quân, trong lúc mấy chiếc xe vẫn đang rượt đuổi nhau, có một chiếc xe việt dã màu xám đột nhiên kéo cửa sổ bên phía lái phụ xuống, một ống súng đen ngòm nhằm thẳng vào A Triết đang lái xe.
Sáng hôm sau, tất cả các báo đều đăng tin động trời Trác Thiếu Quân đã chết, mặc dù lúc đó cảnh sát vẫn chưa lên tiếng xác nhận chính thức rằng, trong mấy thi thể kia có thi thể nào là của Trác Thiếu Quân hay không.
Mà lúc này, Viên Mục Dã đang bắt tréo chân chữ ngũ ngồi trên ghế salon trong văn phòng của Thạch Lỗi xem tin tức trên tivi. Còn Trác Thiếu Quân, người đã chết vì tai nạn xe trong tin tức thì đang hài lòng uống cốc cà phê trong tay, sống quá thoải mái và sung sướng.
Vào thời khắc chiếc xe thương vụ rơi xuống đất, chiếc xe việt dã đâm vào nó cũng rơi theo sát phía sau, đâm thẳng vào chiếc xe thương vụ, sau khi hai xe va chạm đã xảy ra vụ nổ mạnh, trong nháy mắt một quả cầu lửa khổng lồ bao chùm cả hai chiếc xe.
Không khí xung quanh cũng bị đốt cháy lên đến nhiệt độ vài trăm độ, đến mức nhân viên cứu hộ chạy đến lúc sau cũng không thể đến gần, đợi đến khi dập được lửa thì hai chiếc xe đã cháy rụi chỉ còn bộ khung.
Để có lần giả chết này, Viên Mục Dã và Thạch Lỗi đã lên kế hoạch rất tỉ mỉ, chính vì muốn dẫn dụ tên nội ứng vẫn luôn ẩn nấp trong nhà họ Trác ra ngoài. Thật ra, khi chiếc xe màu đen của bọn họ lái đến đường hầm, đã đổi chỗ cho nhau với một chiếc xe khác dừng sẵn ở lối lên cầu vượt, sau đó thần không biết quỷ không hay lái sang một hướng khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.