Chương 553: THI THỂ BỊ DÌM DƯỚI ĐẬP CHỨA NƯỚC


Dập máy xong, Từ Lệ lắc đầu với Viên Mục Dã:
Không có, trước đấy có hai vụ tự sát, nhưng cuối cùng đều được cứu nên không chết người!

Viên Mục Dã nghe xong cúi đầu nhìn mặt nước suy nghĩ một hồi, sau đó ngẩng đầu nói với Từ Lệ bằng giọng trầm trọng:
Anh Từ, tôi đề nghị anh 3sai người xuống dưới nước kiểm tra thử đi, tôi nghi chỗ này trước đó có một cô gái chết đuối, mà thi thể vẫn chưa bị phát hiện…


Từ Lệ9 sầm mặt:
Không thể nào… Là tai nạn à?

Viên Mục Dã nói với giọng rất vô tội:
Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai? Nhưng bây giờ có một vấn đề cần làm rõ, là vì sao cô gái bị dìm trong nước kia không nổi lên, chắc khi cô ta ngã xuống nước trùng hợp bị mắc chân vào lồng, rồi lại đúng lúc bị tóc của thi thể trong lồng cuốn chặt, vì thế đến tận bây giờ vẫn không có ai phát hiện được thi thể của cô ta…

Từ Lệ nghe xong bèn quay trở lại chỗ hai thi thể quái dị rồi liên tục tặc lưỡi:
Phụ nữ tội gì cứ phải làm khó phụ nữ chứ? Cô cũng đã chết thảm như vậy rồi, sao lại còn cuốn chân người ta nữa?

Lúc này Viên Mục Dã mới quan sát kỹ cái lồng sắt, cậu phát hiện lý do nó bị chìm sâu là vì nửa phía dưới đã bị đổ xi măng, còn thi thể ở trong lồng sắt cũng bị đổ bê tông chỉ lộ ra nửa cái đầu cùng với bộ tóc dài bồng bềnh ở bên ngoài…
Sau khi nhìn rõ tình huống trong lồng sắt, Từ Lệ ngạc nhiên nói:
Cái này… Loại phương pháp xử lý thi thể này… Cũng quá dã man nhỉ?!

Viên Mục Dã nhìn Từ Lệ:
Anh trai à, tôi có một ý tưởng không chắc chắn lắm…

Từ Lệ cười gượng:
Có gì thì nói mau!

Khi vật kia ra khỏi mặt nước, những người ở đây ai nấy đều choáng váng, vì họ nhìn thấy một bộ xương người kẹt phía trên lồng sắt, mà một chân còn bị một thứ đen sì dính chặt… Đến khi cần cẩu nâng thứ này lên bờ, Viên Mục Dã mới nhìn rõ được, hóa ra thứ cuốn chặt chân trái của bộ xương lại là một đoạn tóc dài đen nhánh.
Từ Lệ lúc đó đã sắp phát điên, anh ta kéo Viên Mục Dã sang một bên rồi nói nhỏ:
Chẳng phải cậu đã nói chỉ có một người chết à? Tại sao lại thêm một cái lồng sắt dìm thi thể nữa thế?

Viên Mục Dã gật đầu, sau đó xoay người nhìn thi thể trong lồng và nói:
Theo anh thì liệu cô ta có phải là…


Không đâu, đây đâu phải phong cách của Tạ Chí Hồng?
Từ Lệ cắt ngang.
Từ Lệ thấy vậy thì hơi nhức đầu, anh ta nhay nhay mi tâm rồi ra hiệu cho người nhái lặn xuống vớt xác lên đã. Thế nhưng đội trưởng đội người nhái lại tiến vào bờ rồi xua tay nói với Từ Lệ:
Không được đâu đội trưởng Từ, thi thể chỉ còn lại bộ xương, phần lớn đều cắm trong bùn, hơn nữa còn bị dính với một thứ rất nặng, nếu như cố kéo ra có thể sẽ bị tan thành từng mảnh.

Từ Lệ không nghĩ đến hôm nay lại gặp phải ca khó, cực chẳng đã anh ta phải điều thêm người và một chiếc cần cẩu tới, cuối cùng dưới sự phối hợp của mọi người, họ kéo được từ trong nước bùn lên một chiếc lồng sắt nặng cả trăm cân.
Viên Mục Dã liếc nhìn Từ Lệ rồi bảo:
Anh Từ, anh đừng nói lung tung, nhỡ đêm đến hai chị gái này tới tìm anh giãi bày oan tình thì hỏng đấy!

Từ Lệ tức giận bảo:
Đi đi đi, nói linh ta linh tinh, tranh thủ đi xem tình huống của hai bà cô này là thế nào đi!

Lúc đầu Từ Lệ dẫn Viên Mục Dã đến cũng chỉ muốn tìm thi thể Mộc Thủy Thủy, vậy mà lại dính đến một vụ án mưu sát khác… Đương nhiên, đây cũng chỉ là Từ Lệ và Viên Mục Dã nói riêng với nhau mà thôi, hiện giờ vẫn chưa có kết luận chính thức về xác cô gái kẹt bên ngoài lồng sắt.
Đối với cảnh sát mà nói, kết luận này đúng là không tốt lắm, bởi vì xác cô gái bên ngoài lồng chỉ còn lại bộ xương, cô ta chết thế nào? Là tai nạn ngoài ý muốn hay bị sát hại… Rất khó để kết luận.
Viên Mục Dã lắc đầu:
Là mưu sát…

Năm giờ rưỡi sáng, mặt trời vừa mọc đã phản chiếu 6ánh nắng vàng óng ánh lên toàn bộ đập chứa nước Bắc Sơn, không cần xem dự báo thời tiết cũng biết hôm nay sẽ lại là một ngày nắng to… Cùng lúc5 đó, mấy người nhái xuống nước vớt người cũng thi nhau nổi lên, bọn họ dùng tay ra hiệu OK với Từ Lệ. Cái ra hiệu OK này ở một trường hợp khác sẽ có ý nghĩa khác, ý của nó chính là dưới nước có thi thể.
Viên Mục Dã lắc đầu:
Chưa chắc, nếu không đập chứa nước Bắc Sơn phải xả nước để tìm thi thể mất.

Từ Lệ sờ mũi:
Nghe cậu nói mà phát sợ, ở đâu ra nhiều thi thể vô danh như vậy? Hai bà cô này có thể ở cùng một chỗ chỉ do trùng hợp, nếu không đừng gọi là đập chứa nước Bắc Sơn nữa, gọi luôn là kho chứa thi thể Bắc Sơn đi.

Trước mắt phía cảnh sát chỉ có thể đặt hy vọng vào việc xác định thân phận cô gái bên ngoài lồng sắt, sau đó lại điều tra mối quan hệ xã hội xung quanh cô ta, từ đó suy đoán cô ta có khả năng bị sát hại hay không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.