Chương 617: Khuôn mặt thực sự


Cảm giác sợ hãi to lớn khiến Cao Ngọc Bân không biết nên làm thế nào, mặc dù anh ta không muốn làm hại bất cứ sinh linh nào, nhưng tiếc rằn8g mọi chuyện đã không còn trong tầm kiểm soát của anh ta nữa. Vì sự an toàn của vợ, Cao Ngọc Bân lấy cớ muốn ở phòng làm việc chuyên tâm s3áng tác để không phải về nhà ở.

Nhưng anh ta không ngờ có một đêm Mạnh Thư Tĩnh lại mang quần áo đến phòng làm việc cho mình, lúc 9đó anh ta đã cố gắng đuổi cô ấy đi, bởi vì anh ta cảm nhận được rõ ràng thứ bên trong đang chờ đón điều gì...

Kết quả, Mạnh Thư Tĩ6nh không hiểu được tâm ý của Cao Ngọc Bân mà cãi nhau không ngừng với anh ta, đến cuối cùng Cao Ngọc Bân vẫn không thể ngăn cản được con q5uái vật kia... Lúc anh ta nhìn thấy thi thể của vợ thì hối hận vô cùng, nhưng ván đã đóng thuyền, cho dù anh ta đau khổ thế nào cũng không thay đổi được sự thật này.
Cũng chính từ sau cái chết của Mạnh Thư Tĩnh, Cao Ngọc Bân đã phát hiện ra con quái vật nhỏ kia trước khi quay lại cơ thể mình đã đi một vòng quanh khúc gỗ hóa thạch hình người kia, dường như vô cùng thân thiết với nó.
Điều này khiến Cao Ngọc Bân ý thức được một việc, có khả năng tất cả vấn đề đều do việc mình phá vỡ khoang rỗng trên khúc gỗ hóa thạch mà ra, lúc đó anh ta còn chưa hiểu thứ đáng sợ gì đã chui vào cơ thể mình mới khiến cho sự việc trở nên như thế...
Anh ta thực sự muốn ngăn cản nhưng chỉ có thể kéo dài thời gian con quái vật ra ngoài ăn. Trong lòng anh ta không biết nên làm thế nào mới tốt, chỉ có dùng biện pháp của anh ta, đem thi thể người vợ biến thành tiêu bản bộ xương, đồng thời cũng giấu kín bí mật này.
Nhưng mỗi ngày sau đó đều là một ngày đáng sợ với Cao Ngọc Bân, anh ta vô cùng đau khổ, anh ta sợ hãi đêm tối, thậm chí là sợ đi ngủ, đến nhìn thấy mình trong gương cũng cảm thấy sợ hãi... Anh ta muốn chết đi, nhưng lại không có dũng khí đi đến bước cuối cùng.
Sau khi kể hết mọi chuyện cho Viên Mục Dã nghe, Cao Ngọc Bân cảm thấy nhẹ nhàng hơn, dường như việc chia sẻ với người khác bí mật trong lòng cũng không phải là một việc đáng sợ. Sau đó Viên Mục Dã nói cho anh ta biết trong chiếc xe tải đỗ bên ngoài có một hộp chứa đặc biệt, chuyện anh ta cần làm bây giờ là bình tĩnh đi vào trong chiếc hộp đó, chuyện còn lại cứ giao cho bọn họ giải quyết.
Đội Đoàn Phong không nghĩ tới việc Viên Mục Dã có thể thuyết phục được Cao Ngọc Bân, may mà thiết bị nghe lén trên người Viên Mục Dã từ đầu đến cuối đều không phát ra tín hiệu nguy hiểm, nếu không bọn họ đã xông thẳng vào bắt người.
Lão Lâm cao hứng vỗ tay:
Tốt quá rồi, đây chính là lần đầu tiên số 54 chúng ta bắt được một sinh vật bí ẩn còn sống!

Đoàn Phong dội luôn một gáo nước lạnh:
Tôi khuyên anh đừng vui quá sớm, anh có bắt được con chó hay con mèo cũng có phản ứng kích động ấy chứ, nói gì đến việc bắt được một con quái vật ăn thịt người. Nhưng một khi thứ kia làm loạn... có khả năng mạng sống của Cao Ngọc Bân khó giữ được.

Thật ra Viên Mục Dã cũng hơi đắn đo về chuyện này, có điều cậu vẫn tràn đầy niềm tin, nói:
Không đâu, chỉ cần Cao Ngọc Bân làm theo những gì chúng ta nói, có thể tạm thời khống chế sinh vật kia... Nói đi cũng phải nói lại, cho dù thực sự không kiểm soát được vật kia, nhưng chỉ cần nó không thoát khỏi vật chứa thì nó sẽ không để Cao Ngọc Bân chết đâu.

Khi Cao Ngọc Bân đi vào trong hộp chứa đặc biệt kia, ánh đèn xung quanh lập tức sáng lên, Viên Mục Dã tiếp tục viết ra những dòng chỉ dẫn bảo Cao Ngọc Bân nên làm thế nào mới có thể không kinh động đến con quái vật trong cơ thể.
Chờ đến khi bọn họ thuận lợi đưa Cao Ngọc Bân về số 54, đúng lúc lão Lâm cũng vừa bay về nước ngay trong đêm, anh ta hưng phấn nói với Viên Mục Dã:
Ở bên trong à?

Viên Mục Dã gật đầu:
Ở đây!

Sau đó bọn Viên Mục Dã lùi xe hàng vào một hành lang được thiết kế đặc biệt nối với phòng thí nghiệm, rồi dẫn Cao Ngọc Bân từng bước đi vào trong. Ở trong đó nhóm Viên Mục Dã có thể kiểm soát các chỉ số cơ thể của Cao Ngọc Bân, cũng có thể biết được vì sao sau khi quái vật chủ động rời đi thì thân thể Cao Ngọc Bân lại không thể cử động được...

Ban đầu con quái vật trong người Cao Ngọc Bân không có phản ứng nào khác thường, trong không gian đặc biệt của phòng thí nghiệm có giường, có tivi, anh ta có thể sinh hoạt như bình thường. Đến tận khi đêm xuống, mọi thứ trở nên hơi mất kiểm soát.

Đầu tiên, trên thiết bị giám sát biểu thị nhịp tim và huyết áp của Cao Ngọc Bân tăng lên rõ ràng, đặc biệt là nhịp tim, đã vượt xa tốc độ tim đập thông thường của con người. Loại tình huống này dẫn đến hậu quả là người Cao Ngọc Bân toát mồ hôi lạnh, cơ thể anh ta cuộn lại trên giường vừa nhìn đã biết vô cùng không thoải mái.

Viên Mục Dã muốn đi nói chuyện với Cao Ngọc Bân, nhưng Đoàn Phong và lão Lâm đều cản cậu lại, bởi vì từ các dấu hiệu có thể thấy con quái vật trong người Cao Ngọc Bân sắp chui ra ngoài rồi.

Viên Mục Dã thấy Cao Ngọc Bân quá đau đớn, bèn dùng bút viết ra giấy nhắc nhở anh ta:
Bây giờ anh đang ở trong một khu vực rất an toàn, anh có thể không cần phải chịu đựng, cho dù thả thứ kia ra cũng sẽ không làm hại đến người khác.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.