Chương 635: Đêm mưa kinh hồn


Lúc đầu cặp đôi
anh em ồn ào
Trương Khai và Hoắc Nhiễm ở cùng với Đoàn Phong và Viên Mục Dã trên một chiếc xe, nhưng Đoàn Phon8g thấy phiền vì bọn họ nói quá nhiều, thế là đá bọn họ xuống chiếc xe sau.

Không có hai anh em ngồi cãi nhau, trong xe 3quả nhiên yên tĩnh hơn nhiều. Lúc này Viên Mục Dã nghiêng đầu nhìn Đoàn Phong:
Nếu thật sự không tìm thấy nhà nghỉ… Mấy người 9chúng ta tạm thời qua đêm trong xe vậy, mà chỉ cần mưa nhỏ một chút thì dựng lều chắc không có vấn đề gì đâu. Lạnh một chút cũn6g không sao, anh đừng quên chúng ta còn nồi lẩu trong xe đấy!


Không ngờ Đoàn Phong nghe xong lại khẳng định:
Không đâ5u, nhà nghỉ kế tiếp chắc chắn sẽ có phòng, tôi cũng không tin dưới thời tiết quỷ quái này lại có người còn ngốc hơn chúng ta… Đang trời mưa mà còn muốn lên núi?

Viên Mục Dã biết Đoàn Phong đang dỗi mình, cậu cười nói:
Thật ra tâm trạng khi đi chơi không phải được quyết định bởi thời tiết mà là do chính chúng ta… Mọi chuyện đều vô thường, ai có thể cam đoan con đường phía trước đều trăng thanh gió mát chứ?

Đoàn Phong bật cười khi nghe Viên Mục Dã nói như vậy:
Cậu đang khai sáng cho tôi đấy hả? Tôi sống còn lâu hơn cậu đấy.

Viên Mục Dã cười bảo:
Ừ, đúng là như vậy, nhưng con người luôn có lúc ếch ngồi đáy giếng mà? Anh chính là ngọn đèn soi đường cho chúng tôi đấy, vì thế dù anh có đi hướng nào… Chúng tôi sẽ luôn đi theo phía sau anh.

Sau khi đưa cô gái đó vào xe, Viên Mục Dã vội vàng lấy một chiếc chăn lông đắp cho cô gái, rồi quay đầu nói với những người khác:
Cô ta mặc áo ngủ, vậy chứng tỏ cô ta chạy đến từ một nhà nghỉ gần đây, chúng ta tìm cái nhà nghỉ đó rồi lại tính tiếp!

Mọi người nghe xong cảm thấy cũng có lý, thế là ai nấy đều quay về xe rồi chuẩn bị đi lên phía trước tìm nhà nghỉ… Vậy mà đúng lúc này có tiếng Đại Quân vang lên trong bộ đàm:
Đội trưởng Đoàn, xe không nổ máy được!

Đoàn Phong thầm chửi một tiếng đen đủi, sau đó quay đầu bảo Viên Mục Dã:
Cậu không cần xuống, để tôi qua đó xem có chuyện gì xảy ra!

Đoàn Phong thấy tâm trạng của họ không hề bị ảnh hưởng bởi thời tiết thì cũng không xoắn xuýt nữa mà vừa nói vừa cười tán gẫu với Viên Mục Dã. Đúng như Viên Mục Dã đã nói lúc trước, mặc dù con đường lên núi hơi tối, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tình ngắm cảnh của họ…
Không ngờ ngay lúc cả nhóm đang có tâm trạng rất tốt, ở phía trước con đường đột nhiên có một cô gái cả người đầy máu lao ra! Đoàn Phong bất ngờ phanh gấp khiến chiếc xe của Đại Quân ở phía sau không kịp tránh, húc ngay vào đuôi chiếc xe của Đoàn Phong!
Viên Mục Dã nương nhờ đèn pha của chiếc xe để nhìn cô gái kia, cậu phát hiện cô ta có vẻ hoảng sợ, mặc dù Đoàn Phong đã kịp phanh lại trước khi đâm vào cô ta, nhưng cô ta vẫn ngã lăn ra bất tỉnh cứ như bị dọa sợ vậy.

Biến đi! Tôi còn chưa chạm vào cô ta đâu?
Đoàn Phong tức giận nói.
Lúc ấy bên ngoài xe mưa rất to, chỉ một lát sau đã khiến mọi người ướt từ đầu đến chân, chỉ có Tằng Nam Nam xuống xe cuối cùng là che ô đi đến:
Cứ đỡ cô gái này vào xe trước đã, trận mưa này to quá!

Viên Mục Dã thấy cũng đúng, cậu bèn bế cô gái vào xe ô tô, không ngờ khi Tằng Nam Nam nhìn rõ dáng vẻ của cô gái này, sắc mặt cô ấy bỗng thay đổi… Chẳng qua ánh mắt của mấy người đàn ông đều đang tập trung vào cô gái bỗng xuất hiện đột ngột này, vì thế không ai chú ý đến biểu hiện khác lạ của Tằng Nam Nam.
Đoàn Phong ngạc nhiên hỏi:
Ở nơi quái quỷ này mà cũng gặp mấy kẻ giả vờ bị đâm xe à?

Viên Mục Dã cảm thấy chuyện này có vẻ không ổn, thế là cậu vội vàng xuống xe kiểm tra tình huống của cô gái kia… Đến khi mọi người ba chân bốn cẳng đỡ cô gái đó dậy, họ phát hiện mặc dù người cô ta đầy máu, nhưng cũng không có vết thương nào thật sự cả.
Trương Khai thấy người cô ta đầy máu thì giật mình hỏi Đoàn Phong:
Đội trưởng Đoàn… Sao anh đâm người ta nghiêm trọng thế?

Đoàn Phong nói với tâm tình rất tốt:
Được thôi, vậy đừng có trách nếu ngọn đèn sáng này đưa mọi người đi vào bóng tối nhé!

Tâm trạng khác nên phong cảnh trên đường tự nhiên cũng khác, trên đoạn đường sau đó Đoàn Phong còn hát khẽ, thỉnh thoảng cầm bộ đàm trên xe nhắc nhở mấy người phía sau, kêu bọn họ giữ vững tinh thần, ngày mưa đường không dễ đi, nếu Đại Quân lái mệt thì phải đổi người khác lái!
Kết quả liên hệ mới biết, bốn tên kia đang chơi cờ tướng bằng miệng ở trong xe, họ còn bảo ai thua sẽ phải ngủ lều vải, kết quả đương nhiên không cần nói cũng biết, hai người anh em cùng họ là Đại Quân và Trương Khai đã được định trước là phải ôm nhau sưởi ấm trong lều vải.
Nhưng khi Đoàn Phong vừa xuống xe, cô gái kia lại có dấu hiệu muốn tỉnh lại, Viên Mục Dã vội vàng gọi nhỏ:
Cô à? Cô tỉnh lại đi!


Cô gái mơ mơ màng màng mở mắt, nhưng khi cô ta nhìn thấy Viên Mục Dã ở trước mặt thì bỗng hét lên khiến Viên Mục Dã suýt nữa mở cửa nhảy khỏi xe! Dù sao lúc đó chỉ có hai người bọn họ trên xe, nhỡ cô gái này thật sự là người giả vờ bị tai nạn… Vậy thì đúng là khó mà giải thích được.

Nhưng Viên Mục Dã nhanh chóng phát hiện ra cô gái này vừa hét vừa nói:
Đừng đến đây, đừng đến đây, tôi cho các anh tiền, đừng làm hại tôi… Cầu xin các anh đừng làm hại tôi, xin các anh đấy…


Khi thấy cô gái này cả người đầy máu xuất hiện trên đường lên núi, Viên Mục Dã đã đoán được bảy tám phần, cậu vội giơ hai tay lên rồi nhẹ nhàng nói:
Cô không cần sợ, tôi không phải người xấu, lúc nãy cô ngất ở trên đường nên chúng tôi chỉ cứu cô lên xe thôi…

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.