Chương 662: Tín hiệu cầu cứu từ dưới lòng đất


Không ngờ trong lúc cậu mải suy nghĩ lại vô tình nhìn thấy trong gương chiếu hậu có một chiếc xe Volkswagen màu đen không gần không x8a bám theo mình... Viên Mục Dã lập tức cảnh giác ngồi thẳng người, sau đó quan sát quá trình di chuyển của chiếc xe kia.

Đồn3g thời Viên Mục Dã không ngừng tìm kiếm trong đầu xem gần đây có ai tìm mình gây chuyện hay không, nhưng cậu nghĩ mãi cũng không ngh9ĩ ra người này là ai? Trong lúc cậu đang suy nghĩ xem mình có nên xuống xe ở một nơi đông đúc hay không, thì chiếc Volkswagen màu đe6n kia nhấn chân ga vượt qua xe cậu, sau đó nhanh chóng biến mất.

Tiếc rằng lúc đó trời quá tối, Viên Mục Dã không nhìn rõ mặ5t người lái chiếc xe kia. Người lái xe taxi đột nhiên bị xe kia vượt qua còn mắng một câu, Viên Mục Dã cũng bị phản ứng
sợ bóng sợ gió
này của mình chọc cười. Xem ra cậu cả nghĩ rồi, chỉ nhìn thấy một chiếc xe đi theo phía sau đã tưởng có người theo dõi mình.
Đoàn Phong vừa dứt lời, lão Lâm đã cúp điện thoại, khuôn mặt khi nãy còn cười đầy vẻ chân thành trong chớp mắt đã trở mặt, nói:
Tên khốn họ Ngũ kia đúng là không phải thứ tốt đẹp gì, chuyện xấu gì cũng đẩy cho chúng ta, chờ đến khi tôi tìm được nhà đầu tư mới sẽ đá hắn ngay!

Nhưng dù có nói cứng như vậy thì việc vẫn phải làm, vừa rồi trong điện thoại chẳng phải đã đồng ý rồi sao. Xem ra dù là tổ chức trâu bò đến mức nào cũng phải có tiền thì lời nói mới có trọng lượng được!
Lão Lâm cúp điện thoại không lâu thì hộp thư của anh ta nhận được một email, anh ta vừa bất đắc dĩ gửi cho mọi người xem, vừa nói:
Mọi người xem trước đi, sau đó nói thử suy nghĩ của mình...

Chiếc xe taxi nhanh chóng dừng ở đầu ngõ nhà Viên Mục Dã, sau khi xuống xe cậu còn nhìn xung quanh một lượt, xác nhận không có chiếc Volkswagen màu đen nào bám đuôi mới yên tâm đi vào nhà.
Nhưng cậu không hề biết rằng, sau khi cậu đóng cửa lại, thì một chiếc Volkswagen màu đen trong bóng tối đột nhiên bật sáng đèn, một đôi mắt tham lam khát máu nhìn chằm chằm vào cửa nhà Viên Mục Dã...
Sáng sớm hôm sau, Viên Mục Dã báo cáo đơn giản tình hình của Đầu To với lão Lâm, Đoàn Phong cảm thấy tình hình của Đầu To hiện giờ đã tương đối ổn định, lão Lâm không nhất thiết phải ở lại trong nước nữa, nên làm chuyện gì thì làm thôi.
Viên Mục Dã thì thầm hỏi Đoàn Phong:
Tổng giám đốc Ngũ là ai vậy?

Đoàn Phong hừ một tiếng:
Còn có thể là ai? Là một trong những người đầu tư vào số 54 chúng ta thôi, nếu không sao lão Lâm phải khách sáo thế? Cứ như cháu trai gặp ông nội ấy!

Viên Mục Dã giật giật ống tay áo Đoàn Phong, ý bảo anh ta nói nhỏ lại một chút, để đối phương nghe thấy thì không hay. Nhưng Đoàn Phong lại không để ý mà nói:
Cho dù tay họ Ngũ đó ở đây tôi cũng nói vậy, trong những nhà đầu tư thì việc của tay đó là nhiều nhất. Cậu cứ xem đi, nhất định là lại có cục xương nào khó gặm ném cho chúng ta đấy!

Đoàn Phong tức giận nói:
Cậu biết cái gì, người ta trí não không phát triển đầy đủ, nhất định là rất dễ lừa... Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải chấp nhận sự tồn tại của chúng ta thì mới dễ ra tay được, nếu không vừa nhìn thấy mặt chúng ta đã như mặt gà đen rồi thì làm sao mà lừa được?

Mọi người đang bàn bạc thì điện thoại của lão Lâm đổ chuông, anh ta nhìn qua tên hiển thị trên màn hình rồi nhanh chóng đi sang một bên, thái độ cực kỳ khách sáo nói:
Xin chào, Tổng giám đốc Ngũ.

Viên Mục Dã vào sau không biết vị Tổng giám đốc Ngũ này là ai, còn những người khác gần như đều biết lai lịch của đối phương, nên tất cả đều vểnh tai lên nghe lão Lâm và tay họ Ngũ kia nói chuyện...
Nhưng lão Lâm cảm thấy mình vẫn phải lấy được số liệu cơ thể của Đầu To rồi mới đi được, nếu không anh ta không thể yên tâm về người họ hàng này. Đoàn Phong đề nghị từ giờ số 54 sẽ thay nhau đến cửa hàng tiện lợi kia thăm Đầu To, trước hết là xây dựng quan hệ hòa hoãn với gã kia, sau đó sẽ nghĩ cách dụ dỗ hắn đến số 54 làm kiểm tra thân thể.
Viên Mục Dã nghe xong thầm cười trộm, chiêu này có tác dụng hay không cậu không biết, nhưng nhất định là rất phiền phức với Đầu To, cậu vừa cười vừa nói:
Vậy thì tôi không đi được rồi, mấy ngày nay tôi xuất hiện quá nhiều rồi, còn đến nữa sẽ thành làm phiền người ta mất.

Hoắc Nhiễm cũng không tình nguyện mấy:
Em thấy chúng ta mang mặt nóng đi gặp tên mông lạnh kia nhất định sẽ không được chào đón...

Viên Mục Dã mở ra xem, đập vào mắt là một dòng chữ màu đỏ ở trang đầu tiên của tài liệu
Liên quan đến hồ sơ mật, người không có quyền hạn cấm đọc
, xem ra vụ này không hề đơn giản. Trước kia cậu đã từng tham gia vào một cuộc điều tra liên quan đến một sự kiện bí mật, tiếc rằng lúc đó cậu chỉ phụ trách thu thập số liệu, ngay cả tình huống cụ thể thế nào cũng không có quyền hỏi đến.

Sở dĩ vụ án này cơ mật như vậy là vì nó liên quan đến một căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất của nước S ở hải ngoại. Ba năm trước đây căn cứ thí nghiệm này bị một trận hỏa hoạn thiêu rụi buộc phải đóng cửa, mười hai nhân viên phòng thí nghiệm và toàn bộ số liệu nghiên cứu bên trong đều chìm trong biển lửa.

Không ngờ mấy ngày trước đây, một đoàn khảo sát khoa học đang tiến hành khảo sát địa chất ở khu vực gần đó đột nhiên thu được tín hiệu cầu cứu, mà nơi phát ra tín hiệu chính là vị trí căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất đã đóng cửa ba năm trước...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.