Chương 663: Căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất


Đó là một đoạn ghi âm cầu cứu đứt quãng, nghe giọng có vẻ giống phụ nữ, mà hơi thở vô cùng yếu ớt, cô ta nói mình bị kẹt trong c8ăn cứ thí nghiệm, mọi chuyện đều phát triển theo hướng xấu nhất, cô ta không muốn chết, mau đến cứu cô ta!

Đoàn Phong n3ghe xong đoạn ghi âm thì sắc mặt nặng nề, anh nói:
Chỉ có một tí tin tức như thế này mà muốn chúng ta xuống đó cứu người? Nghĩ9 gì thế? Lúc trước tại sao lại phải phong tỏa khẩn cấp căn cứ thí nghiệm? Đến mức thi thể của nhân viên phòng thí nghiệm cũng k6hông dám đưa ra ngoài? Những kẻ biết rõ ràng mọi chuyện còn không dám xuống dưới, chỉ thế thôi đã đủ chứng minh chỗ đó căn bản 5không thể xuống được rồi!

Viên Mục Dã và Đoàn Phong nghe người ta đã nói đến mức này, đương nhiên cũng không thể nói thêm gì nữa. Có điều điểm đến lần này nằm trong một rừng mưa ở nước ngoài, nên họ phải yêu cầu một số trang bị khi đi xuống.
Ban đầu Viên Mục Dã còn định để Đoàn Phong dùng
công phu sư tử ngoạm
ép Liêu Hà Dung chuẩn bị ít vũ khí, không ngờ anh ta lại tuyên bố rằng sẽ chuẩn bị tất cả các thiết bị cần thiết cho mọi người, bao gồm cả vũ khí tấn công lẫn phòng thủ.

Vì sao lúc đó không tìm di thể của những người kia về?
Đoàn Phong hỏi thẳng.
Liêu Hà Dung bất đắc dĩ nói:
Tôi cũng rất đau khổ vì không thể đưa di thể của ân sư và các đồng nghiệp khác về, nhưng năm đó thực sự không có điều kiện để làm vậy, tôi không thể mang tính mạng của người khác ra mạo hiểm nữa.

Vẻ mặt của nhóm Đoàn Phong đều khó coi, bởi vì điểm đến lần này không hề tầm thường, nơi đó là một không gian kín cách mặt đất mấy trăm mét. Nhìn từ thái độ họ đối xử với thi thể của những nhân viên nghiên cứu kia không khó để nhận ra, nếu có chuyện phát sinh thì rất ít khả năng bên trên sẽ phái người xuống cứu viện...
Liêu Hà Dung nhìn ra được tâm trạng của mọi người nên chân thành nói:
Tôi hiểu lo lắng của mọi người, mặc dù bây giờ tôi không thể cam đoan điều gì với mọi người, nhưng tôi có thể đi cùng các cậu xuống đó! Tôi rất hiểu tình huống trong căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất kia, chỉ cần tôi xuống được đó thì nhất định có thể làm rõ nguyên nhân xảy ra chuyện năm ấy... Hơn nữa, xin mọi người yên tâm, nếu như hoàn cảnh bên dưới không thích hợp để tiếp tục tìm cách cứu hộ, tôi nhất định sẽ xin cấp trên kết thúc hành động lần này.

Lão Lâm gật đầu:
Ừ, người phụ trách này là một nhà vật lý học nổi tiếng tên Liêu Hà Dung, lần này anh ta đi cùng chúng ta xuống đó thứ nhất là để nghĩ cách cứu người nhân viên đã phát tín hiệu cầu cứu, thứ hai là thu thập toàn bộ số liệu nghiên cứu khoa học của căn cứ thí nghiệm kia.

Ban đầu Viên Mục Dã còn tưởng rằng người tên Liêu Hà Dung này là một ông già hơn sáu mươi tuổi, kết quả khi gặp mặt mới phát hiện tuổi đối phương không chênh lệch nhiều với lão Lâm!
Liêu Hà Dung có vóc người trung bình, đeo một cái kính cận tiêu chuẩn của thành phần trí thức, mang lại cho người khác cảm giác nhã nhặn. Dù sao sau này cũng sẽ hợp tác với nhau, cho nên lão Lâm giới thiệu từng người một.
Thái độ của Liêu Hà Dung khá lịch sự, sau khi nghe lão Lâm giới thiệu xong người của số 54, anh ta đẩy mắt kính lên và cười nói:
Thật không dám giấu, tôi chỉ là người phụ trách thứ hai của hạng mục này, người đứng đầu là Tề Mân Giang, cũng chính là ân sư của tôi, đã gặp nạn trong biến cố năm đó.


Tiến sĩ Liêu, tôi xin mạo muội được hỏi vì sao anh có thể cam đoan lần này đi sẽ không nguy hiểm đến tính mạng chứ?
So với Đoàn Phong, cách hỏi của Viên Mục Dã lịch sự và uyển chuyển hơn nhiều.
Liêu Hà Dung nghe xong liền giải thích:
Mặc dù tôi cũng không dám chắc chắn lần cứu hộ này sẽ an toàn trăm phần trăm, nhưng so với ba năm trước thì đã an toàn hơn rất nhiều lần rồi. Thật ra ba năm nay tôi vẫn luôn chuẩn bị cho lần hành động này, chỉ là phải mất nhiều thời gian để được cấp trên phê chuẩn. Nếu đội khảo sát khoa học không nhận được tín hiệu cầu cứu thì tôi không biết còn phải chờ bao nhiêu lâu nữa? Còn về nội dung nghiên cứu khoa học mà chúng tôi làm ba năm trước, xin phép tôi không thể nói quá nhiều cho các vị... Không phải tôi không muốn nói, mà tôi không có quyền được nói nhiều.

Lão Lâm cũng khó xử:
Tình hình chính là như vậy, tôi cũng biết nhiệm vụ này có tính nguy hiểm rất cao, cho nên lần này tôi sẽ đi cùng mọi người xuống căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất kia, nhất định sẽ không để mọi người mạo hiểm một mình.

Đoàn Phong nghe xong tức giận nói:
Bớt nói những lời vô dụng đi, có anh đi theo xuống dưới đó thì không còn nguy hiểm nữa chắc? Đâu phải chúng tôi chưa từng làm nhiệm vụ nguy hiểm, sở dĩ lần này nguy hiểm hơn là bởi vì mặc dù trong lòng người ủy thác biết rõ dưới đó có thứ gì... nhưng lại không chịu nói ra. Thế chẳng phải là thể hiện rõ coi thường mạng sống của chúng ta sao?

Lão Lâm nghe Đoàn Phong nói vậy thì vội vàng giải thích:
Cũng không thể nói như vậy được, người phụ trách công việc này cũng có cái khó của anh ta. Lý do người đó không thể nói cho chúng ta biết tình huống cụ thể của thí nghiệm kia là vì anh ta không có quyền đó. Nhưng chỉ cần chúng ta xuống được căn cứ thí nghiệm trong lòng đất kia, đối phương sẽ nói rõ mọi chuyện cho chúng ta biết... Làm như vậy chỉ là vì đảm bảo sau khi chúng ta biết sự thật sẽ không lật lọng, không chịu tham gia lần hành động này nữa, khiến bí mật của họ bị tiết lộ.

Viên Mục Dã ngạc nhiên:
Người phụ trách công việc này sẽ đích thân xuống đó tham gia công việc cứu hộ à?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.